Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Tác giả: baohan399

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326624

Bình chọn: 8.5.00/10/662 lượt.

Nhưng mà hình như không phải, ban nãy lúc ôm Kate, Ken đã lấy tay vỗ vỗ nhẹ vai Kate để trấn an tinh thần cô nàng. Cậu thật sự rất tốt bụng mà.

– Cô muốn bồi thường hả?

Kate im lặng nhìn Ken. Ý của cậu là sao cơ? Thấy Kate không nói gì, chỉ giương đôi mắt to tròn, long lanh nhìn mình, Ken nhanh chóng quay mặt đi, lại nắm tay Kate lôi về chỗ tụi nó đang hóng chuyện. Thấy Ken lại gần, tụi nó lật đật ngồi nghiêm túc, như thể nãy giờ ta đây chẳng có làm gì. Hắn và Jackson thấy bộ dạng trẻ con đó thì phì cười. Nhưng có vẻ, Ken chẳng có chút nào quan tâm, chỉ nói một câu rồi lại kéo Kate đi mất :

– Tôi mượn bạn mấy người một chút, nhưng cũng vì cô ta muốn thôi!

Kate giật mình. Ken quen biết với tụi nó ư? Vậy có khi nào cậu ta đã biết tình cảm của Kate rồi không? OMG!! Chắc kiếm xẻng tự đào hố rồi nhảy xuống quá!! Ơ mà chắc tụi nó không nói gì đâu. Tụi nó vốn kín miệng mà! Chắc không để lộ thiên cơ! Với suy nghĩ đó, Kate tạm thở phào.

– Tiến triển nhanh gớm! – đợi Ken đi rồi, ba đứa quỷ tụi nó đồng thanh.

Đi mất của Ken là đi sang quầy pha chế rượu, gọi hai li gì đó rồi đem vào phòng vip. Vừa vào trong, Ken khóa cửa, đặt hai li rượu lên bàn, rồi đè Kate xuống ghế, hai tay cậu chống xuống hai bên người Kate làm cô nàng chẳng dám nhúch nhích chứ đừng nói là thoát ra. Thấy Ken kề sát mặt xuống mình, Kate đẩy ra, lắp ba lắp bắp :

– Tên điên kia! Cậu đang làm gì thế?

– Bồi thường. – Ken đáp gọn.

– Bồi thường kiểu quái gì thế này? Mau tránh ra!!

– Bồi thường bằng thân thể. Giờ thì nằm yên đi, cô cự quậy nhiều quá rồi đấy!

– Hả? Không! Tránh ra!

– Đã bảo nằm yên mà! À,… hay cô thích chủ động hơn là bị động hả?

– Chủ động gì cơ? – Kate ngơ ngác hỏi, chưa kịp định hướng gì đã bị lật lại. Tình hình bây giờ là cô nàng nằm bên trên Ken. Kate hiểu vấn đề, gục mặt xuống người Ken.

– Hử? Sao thế? – Ken hỏi, rồi cảm giác có nước gì ấm ấm trên ngực mình – Khóc à?

Kate không đáp, tiếp tục sự nghiệp là khóc. Ken biết mình đùa hơi quá, kéo Kate ngồi dậy, vỗ vỗ nhẹ lên đầu cô nàng :

– Nín đi! Tôi chỉ đùa thôi! Thấy cô căng quá nên tôi đùa tí.

– Cậu… hức… là… là đồ ngốc!

– Nín đi. – Ken kéo Kate dựa vào mình.

– Tên ngốc kia! Tránh ra! Đừng dịu dàng với tôi! – Kate vùng vẫy, nước mắt tèm lem hệt con nít.

– Ha! Cô cá biệt thật đấy! Con gái thường thích dịu dàng cơ mà… – Ken cười nhạt.

– Ngốc! Đừng làm tôi thêm thích cậu!

CHAP 100

Chạm cột mốc 100 chap rồi, t/g cám ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ. Gửi ngàn nụ hôn gió tới mấy bạn của tui! Chúc đọc truyện vui vẻ. ~^^~

Năm đứa tụi nó vui vẻ tung tăng ra về. Zoey lôi điện thoại ra nhắn tin cho Ken “Cưng đưa Kate về nhà nhé! Tụi này về trước nghe! Cưng dám làm gì cô ấy, chị sẽ cắt đấy! Bye em!” (t/g hỏi nhỏ cái này xíu Zoey ơi, cắt là cắt cái gì vậy?)

Tới nhà nó thì phòng ai nấy về. Zoey vừa đóng cửa phòng, cả người tựa vào cánh cửa mà từ từ ngồi bệt xuống sàn. Ban sáng thì không sao… còn bây giờ, khi về phòng, không nghe tiếng léo nhéo của ai đó bên tai, đột nhiên nhỏ thấy nhớ quá! Đôi mắt cay xè mờ dần rồi nước mắt rơi. Nghe Jackson nói là Josh phải về quê chuyện gia đình, nhỏ trách bản thân vô tâm quá! Là bạn gái của Josh mà đến chuyện Josh là con ai, nhà ở đâu nhỏ cũng không biết. Buồn rầu, nhỏ chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt, tắm rửa, định leo lên giường ngủ thì điện thoại reo :

– Hey! Ngủ chưa cưng? – giọng bên kia đầu dây quen thuộc vô cùng, khiến bao nhiêu nỗi nhớ của Zoey bị sút cái veo bay đi mất. Nhưng nước mắt cứ chảy, bùng nổ, như cảm xúc của Zoey. Cô nàng đột nhiên trở thành đứa con nít muốn được papa quan tâm.

– Câm đi! Anh đã ở đâu từ sáng tới giờ?

– Làm em lo lắng hả? – giọng Josh có hơi cười.

– Ai thèm lo cho anh! Hức.

– Ấy!! Đừng khóc nhé! Anh về nhà vì có chút chuyện bận thôi! Sáng mai chắc chắn em sẽ thấy anh ở nhà Hana, nhé!

– Ừ. Nhớ nhé!

– Ok luôn! Giờ ngoan ngoãn ngủ ngon nha. Sáng mai vừa mở mắt ra sẽ thấy anh ngay!

– Vậy ngủ ngon. Mà… khoan…

– Hử? Chuyện gì?

– Không có gì, ngủ đi.

– Nói đi, chuyện gì?

– Anh… hát cho em nghe nhé!

– Hở! Hả? Hô… hô… Hahahahaha!!! – và Josh nhà ta cười như đười ươi hết 1 phút.

Zoey lạnh lùng tắt máy, hận mình đã phát ngôn gây sốc như vậy! Lúc này, nhỏ muốn tìm lỗ mà chui quá! Sáng mai gặp lại… ăn nói sao với nhóc đây?!! Zoey gào thét trong tuyệt vọng và câm lặng. Josh hơi sốc vì cô nàng man rợ, bạo lực chuyên đi hành hung người khác như Zoey cũng có những suy nghĩ lãng m


Teya Salat