XtGem Forum catalog
Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Thiên thần, ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố

Tác giả: baohan399

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326963

Bình chọn: 9.5.00/10/696 lượt.

gì cả. Thiệt tình nha!

Tên bị nó nâng người lên đã tắt thở, trước ánh mắt ngạc nhiên của 5 tên con trai kia. Sau đó, nó lặng lẽ giết từng tên từng tên không chút nào dao động. Lạnh lùng, khốc liệt, mạnh mẽ,…

Nó giết xong cả thảy thì nhếch mép. Julia và Zoey chạy đến bên nó, cười cười :

– Lâu rồi không gặp, Hanie.

– Ừ, tụi bây thật là, có giết tụi kia cũng phải để lại cho chị mày chút chút chứ? Có 100 thằng, thiệt không sướng tay gì hết!

– Haha! Ừ ha! Mà tao không nghĩ là mày xuất hiện nha! Ủa mà, cánh tay có sao không? – Zoey cười toe toét.

– Đối với tao thì không sao, nhưng Hana thì có, lát nữa, tụi mày đưa nó vào bệnh viện nhé. – nó cười.

– Cô… là ai? – hắn, Josh, Darkness từ khi nào đã đứng quanh nó, đồng thanh hỏi.

– Hanie. – nó đáp – Giải thích sau, xử lý hai tên kia trước.

Thraw và Jake xanh mặt đứng đờ người, thấy nó lại gần thì quỳ hẳn xuống.

– Tha… tha cho tôi…

– Tìm cách chia rẽ Telk và Dark, trước đó còn chơi gian chứ không đường đường chính chính trở thành bang chủ. Bên cạnh đó, còn dám buôn vũ khí, hàng trắng, dám cho là mình mạnh mà ức hiếp các bang nhỏ, tạo ra những trận chiến không cân sức. Phải phạt gì? – Julia lạnh lùng.

– Chết? – nó nghiêng đầu tạo nụ cười quỷ quyệt.

– Á!!!!!!!!

Từ đó, Hirs và Muin bị loại khỏi hàng bang lớn, chỉ còn Telk và Dark thay nhau quản lý phía bắc và nam. Nó chỉ cho bọn chúng gãy hết tay chân và chết già trong tù thôi. Còn 800 kia du nhập làm đàn em Dark, Telk. Sau khi xử lý xong, nó ngất đi. Hắn nhanh chóng đưa nó vào bệnh viện.

Tại phòng bệnh của nó.

– Hanie là ai? – ba chàng đồng thanh hỏi hai nàng.

– Đó là nhân cách thứ hai của Hana. – Zoey cười.

– Nhân… cách? Người đa nhân cách?

CHAP 51

Trời tối, trong một nhà kho cũ bám bụi, mạng nhện chằn chịt, chuột, gián, rắn,… bò qua bò lại như đi chợ, nó 6 tuổi co ro trong góc tường, hai tay ôm lấy đầu gối, không ngừng run rẩy, bên ngoài cánh cửa là hai tên đứng gác. Nó đói, hoảng sợ, mệt lả.

Nó lúc này ngây ngô vì vừa chuyển nhà, chuyển trường, nên bị dụ dỗ, bắt cóc mất. Bọn chúng giam nó ở đó 2 ngày rồi, không cho nó ăn hay uống gì cả. Chỉ có chốc lát, nó nghe tiếng hai tên ở ngoài nói chuyện với ai đó, rồi lại vang lên tiếng bước chân vội vã rời đi.

– Gia đình đó chịu đưa tiền chuộc rồi.

– Nhận được tiền thì báo để tao giết con nhỏ.

Nó khiếp đảm, đã run còn run hơn. Nó nhìn chăm chăm cánh cửa. Nó nhớ tới pama nó, không lẽ không gặp lại được họ nữa. Nó nhớ tới Zoey – người đầu tiên bắt chuyện với nó ở trường, nhưng nó không trả lời, ngại ngùng chạy mất, không lẽ không được kết bạn với nhỏ? Bao nhiêu sợ hãi đè lên một cô bé nhỏ nhắn.

Có một tên bước vào phòng, đầu đội nón lưỡi trai che mất khuôn mặt, tay cầm thanh gỗ dài, cười đểu. Người nó đột nhiên nóng ran, nhưng tên kia lại thấy lạnh đến thấu xương. Và đó là lần đầu tiên Hanie xuất hiện. Một Hanie ra đời từ bản năng sinh tồn của nó.

Sau đó, người ta phát hiện ra có một cô bé khoảng 6 tuổi ngất bên hai cái xác đàn ông bị đánh đập, hành hạ đến chết trong một căn nhà hoang trong rừng.



– Sau lần đó, thì hễ mà Hana nguy hiểm, Hanie sẽ xuất hiện, cứu xong Hana, Hanie sẽ biến mất. Nhưng tùy trường hợp. Hanie nó cũng… có vấn đề lắm. Ba hồi xuất hiện, ba hồi không!

Ba chàng mắt chữ 0 miệng chữ o. Cái mặt ra như vầy (0o0).

Zoey ngước nhìn đồng hồ, quay sang tụi hắn :

– Cảm ơn mấy anh giúp tôi đưa nó vào bệnh viện. Giờ có thể về chuẩn bị mai đi. Còn Julia, mày về tắm rửa gì đi rồi vô đây thay tao! Tao chuẩn bị quần áo mai đi biển!

– Cô là đồ vô tâm. Bạn bè nằm đây còn ham chơi? – Josh ném cho Zoey cái nhìn khinh bỉ.

– Hana ngất đi là do Hanie biến mất, khoảng một tiếng sau tự động tỉnh, khỏi lo. Mà cánh tay nó, bác sĩ đã bảo không phải lo,chỉ là vết thương nhẹ như kiến cắn còn gì! – Zoey cau mày giải thích.

– Cô về đi, tôi ở đây cùng cô ấy cũng được. – hắn ôn nhu nói.

Zoey, Julia, Darkness, Josh cùng trợn tròn mắt nhìn hắn, rồi Zoey là người thần kinh hoạt động lại sớm nhất, hét toáng lên :

– Không! Lỡ anh làm gì bạn tôi thì sao?

– Tôi đâu có như Josh! – hắn nói một câu hàm ý đấy mình.

– Mày nói vậy là sao thằng kia! – Josh hét to, bạn bè ai nỡ dìm nhau như thế hả thằng khốn nạn kia!

– Hehe! Xin lỗi. – hắn nhún vai ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường nơi nó nằm, tay hất hất ý đuổi mấy người biến hết đi!

Vài phút sau, căn phòng chỉ còn lại hắn và nó. Vọng lại ngoài hành lang bệnh viện yên ắng là tiếng Zo