
ngồi gục xuống đấtchân đã mềm nhũn như chẳng còn chút sức lực nào .Khuôn mặt nhạt nhòa nước mắt nó ngước lên nhìn ba , tiếng nói có phần bị ngắt bởi những cơn nấc lên .” tại sao ..hức ..hức…vì sao ông lại có thể làm vậy với mẹ tôi ? …hức hức …huhuhu …tại sao ông có thể làm như vậy được chứ ….huhu ??? ”” ba xin lỗi ”” ÔNG ĐỪNG CÓ XIN LỖI TÔI BẰNG NHỮNG CÁCH ĐÓ , TÔI KHÔNG CẦN , TÔI KHÔNG CẦN SỰ THƯƠNG HẠI CỦA ÔNG ”Đứng dậy và chạy nhanh ra ngoài . Đúng lúc đó nó chạy ngang qua chỗ Trường Minh .Dù là đang bận tiếp khách nhưng vì nhìn thì thấy chẳng còn nhiều nên anh cũng chạy theo nó luôn .Ra đến ngã tư đường thì anh mới gọi to .” XUÂN ”dừng bước chân ở giữa con đường nó chỉ biết đứng yên đó không giám quay lạicố ngăn cho những giọt nước mắt không rơi nó hét to .” ANH ĐỨNG YÊN ĐÓ , ĐỪNG ĐẾN GẦN EM ”không muốn anh trai nhìn thấy mình rơi nước mắt vì có lẽ từ trước tới giờ đây là lần đầu tiên nó rơi nước mắt khi có mặt Trường Minh ở đây .Nở 1 nụ cười ấm áp , anh nhẹ nhàng đi đến bên nó .Ôm nó từ phía sauvòng tay ấm áp kia ần lan tỏa ra con người nó .1 giọt nước mắt rới nhẹ vào tay anh .” khóc đi , em cứ khóc đi nếu em muốn ”” huhuhuhu…hức..huhu..hứ…huhuhu ”Trong 1 góc tối nào đó , 1 ánh mắt sắc lạnh quét qua 2 ngườiTrong đôi mắt ấy có sự điên cuồng và đau khổ .Đọc tiếp Thiếu gia lạnh lùng…và…Tiểu thư dễ thương – Chương 71 Chương 71 : Vô tâm” anh buông em ra đi . ”Tiếng nói nhẹ nhàng nhưng có phần khàn khàn nó nói .” uk ”Buông nó ra Trường Minh không nói thêm gì chỉ có thể đứng đónhìn bóng dáng người em gái đã sống với mình bao năm qua đang bước đi 1 cách u buồn mà lòng đau quặn lại .Khi bóng dáng nó đã khuất dần trong ánh đèn đường mờ nhạt .1 tiếng nói vô hồn cất lên .” tại sao em không bao giờ cho anh cơ hội để yêu em , Xuân ? ”___________________Những tiếng bước chân vang lên lộp cộp trong bóng đêm .Những suy nghĩ đau khổ vang lên trong đầu nó .1 lời nói ” xin lỗi ” muốn gửi tới người mình yêuLòng cầu mong 1 tiếng tha thứ được gửi lại từ người mình mong nhớNhưng những thứ đó chỉ còn là ý nghĩ và sự mong đợi mà nó tìm kiếm trong vô thức .Màn đêm kia bao phủ lấy bóng dáng cao và thanh mảnh của nó.Từng bước chân rất chậm và dường như không biết là vô tình hay vô ý mà nó lại đi đến nhà hắn .Tay ấn chuông cửa 1 cách điên cuồng .Ấn mãi ấn mãi cho đến khi giúp việc ra mở cửanó vô hồn bước vào trong phòng kháchmặc cho đã bị những tiếng nói ngăn cản của người phía sauvào phòng khách rồi nó không thấy hắn thì liền đi nhanh lên cầu thang và vào phòng hắnRẦMẨn cửa thật mạnh nó nhận ra bóng dáng quen thuộc kia đang ngồi trên ghế .Ánh mắt hướng về phía nó” cô muốn gì ?”” anh ruồng bỏ em cũng vì chuyện đó sao ?”” cô nói gì mà tôi không hiểu ”” tại sao vậy Long ? tại sao anh không nói toàn bộ sự thật cho em biết rằng ba em là người phá vỡ hạnh phúc gia đì….”” cô biết rồi thì làm ơn xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra đi ””…”” cô đến đây để mà nói với tôi thì có ích gì cơ chứ , chúng ta…””….”” chúng ta không thể nào mà quay lại được , cô về đi ”Ngã phịch xuống sàn nhàNước mắt nó lại tiếp tục rơiCâu nói này của hắn thực sự còn làm cho lòng nó đau gấp bội lần sự thật kiaCho dù là sự thật đã rõ ra dành dành nhưng nó không thể nào quên đi được hắn .Ngoài trời mưa bắt đầu rơimưa rơi như khóc thay cho đôi mắt hắnmưa rơi như gào thét thay cho trái tim hắnmua rơi như lời xin lỗi hắn muốn trao đến nó .” nếu có 1 ngày mình nói chia tay thì lúc đó em sẽ chết mất ”” tại sao anh có thể vô tâm với em như vậy ”” mưa rơi ngoài kia ngày 1 to ”” lòng em lúc này như lửa đốt ”” dù rất đau nhưng em chẳng thể nói thêm 1 câu nào nữa ”” dù vẫn biết mình đã chia xa nhưng người ơi sao em không thể nào quên anh ”” liệu anh có nghe thấy được con tim em đang gào thét ”” liệu anh có hiểu được trái tim em đã 1 vết cắt làm cho chảy máu ”” và tại sao ??? ”” và tại sao anh lại là người cầm dao rạch 1 vết cắt trong tim em ??? ”” đau nhiều lắm ””nhưng em không thể nào bật khóc dù chỉ là 1 chút ”” hãy cho em thêm 1 lần được nói với anh rằng ”” EM YÊU ANH ”Đọc tiếp Thiếu gia lạnh lùng…và…Tiểu thư dễ thương – Chương 72 (end) Chương 72 : Sống thiếu anh …liệu đó có phải cuộc sống giành cho em ???Cơn mưa rơi trong màn đêm đên u buồn , bước đi trong làn mưa rơi trắng muốt trời đất .Cảm giác như muốn ngã khuỵu xuống .Từng bước đi trở nên thật nặng nềnó đặt tay lên chiếc vòng cổ với những kỉ niệm tình yêu ngày nào nó từng trải qua .nó quay lại , nhìn căn nhà mờ ảo bởi nước mauw kia mà lòng đau như cắt .Lòng thầm hận người nào đó tại sao không chịu đuổi theo nó và nói 1 câu ” tha thứ ”đứng chờ nhưng vẫn chẳng nhận được gì nó quay bước đi ra khỏi cánh cổng đang rang rộng chào mừng sự ra về của nó .Vừa đi nó vừa nghĩnghĩ những gì đã xảy ra trong bao lâu quanhưng không thể nào còn tâm trí để có thể nhớ nỏi cái cảm giác mà hắn đã ruồng bỏ nókhông thể nào tưởng tượng được cái cảm giác khi không có đến 1 vòng tay yêu thương của 1 người mẹnó chưa từng cảm nhận được cái ôm ấm áp của mẹnhững lời nói ngọt ngào , dịu dàng mà đầy sự yêu thương của tình mẫu tử thiêng liêng .Nó đi