The Soda Pop
Thiếu Nữ Toàn Phong

Thiếu Nữ Toàn Phong

Tác giả: Miu mymy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329492

Bình chọn: 10.00/10/949 lượt.

Ừ”

Ông trầm ngâm giây lát rồi nói với hai người:

” Các con là những môn sinh xuất sắc nhất,ta sẽ dạy mỗi người một ngày. Bách Thảo, khi nào con về nước?”

“Dạ ngày mai”, Bách Thảo trả lời.

” Được, hôm nay ta sẽ dạy con trước. Thắng Hạo, con có thể đi”

“Xin vâng”

Mân Thắng Hạo cung kính cúi chào, lui ra.

Trong động, dưới chùm tia sáng trắng nhạt, BáchThảo chăm chú quan sát Vân Nhạc tông sư, mặc dù biết như vậy là khiếm nhã nhưng ánh mắt cô như bị hút về phía ông không sao cưỡng nổi.

Nhưng … người đó không phải là Vân Nhạc tông sư, mà là … Sơ Nguyên.

Người ấy cao lớn và già hơn rất nhiều so với Sơ Nguyên, đôi mắt già nua ẩn nỗi cô đơn sâu thẳm những vẫn rất sáng và ấm áp giống như ánh sáng của các vì sao chiếu qua tán lá đa bên hồ.

Đây có thể là hình ảnh Sơ Nguyên nhiều năm sau chăng …?

“ Con hãy múa thử một lần các đường võ của con.”

Vân Nhạc tông sư nhẹ nhàng nói, dường như ông nhìn thấu nỗi sợ hãi trong mắt Bách Thảo.

“Xin vâng”

“Hít một hơi thật sâu, Bách Thảo ép mình không được nhìn ông thêm nữa, cô bước đến một chỗ rộng cố gắng trấn tĩnh, hô nhẹ một tiếng.

“Hây”

Dưới ánh mặt trời ấm áp, Bách Thảo hai tay nắm chặt tập trung tinh thần, lần lượt thực hiện các cú đá cơ bản: đá trước, đá sau, đá ngang, đá chéo, đá móc, đá tấn, đá xoay … Mặc dù trước mặt không có đối thủ, nhưng mỗi lần ra đòn cô đều buộc mình vận toàn bộ sức lực tấn công mục tiêu phía trước, nhất thiết phải đá trúng đối thủ.

“ Phầng !”

Các bài cơ bản đã xong, cô nghiêm giọng đứng thẳng người.

Xoay người bay lên đạp xuống là đòn tấn công mà Bách Thảo thích nhất. Từ những túc thật cơ bản chuyển thành đá xoáy, đá ngang,đá hậu, tung người song phi là những kỹ xảo mà cô cảm thấy có sức mạnh nhiều nhất, cô thích cảm giác xoay người bay trên không, đó là lúc cô thực sự thấy mình có sức mạnh

“ Phầng!”

Đang xoay người trên không, đột nhiên một luồng khí lướt qua mặt, trong khoảnh khắc đó cô xoay người lại rồi chợt dừng lại trên không. Những tia nắng mặt trời vẫn dịu dàng như vậy giống như ánh trăng vàng trên mặt hồ đêm qua.

CHUONG 4 + 5 + 6 (43)





“… Anh đã gặp ông ấy chưa?”

“Chưa”

“… Anh có muống ặp không?” Vẻ mặt Sơ Nguyên thoáng tối lại, đăm chiêu nhìn mặt hồ phía xa, anh nói:

“ Gặp rồi thì sao? Không! Anh không muốn gặp …”





“Hây”

Miệng hô lần nữa, Bách Thảo cố gắng không để bị phân tâm xoáy người bay trên không, rồi bật lên cao nữa lại hô lên một tiếng,thực hiện cú tam đả song phi liên hoàn.

“Phầng!”

Cú thứ nhất.

“Phầng!”

Cú thứ hai. Sử dụng thuần thục tam đả song phi liên hoàn,Bách Thảo ngày càng làm chủ tiết tấu, không còn đơn giản chỉ là thực hiện được ba cú liên hoàn nữa mà lực và phương hướng mỗi lần ra chân, càng ngày cô càng có thể khống chế.

Cú thứ ba tung vào không khí







“ Anh, anh không trách em chứ …

” Dưới ánh trăng đêm trước, ngoảnh đầu có thể nhìn thấy Sơ Nguyên và Ân Tú dưới gốc đa, gió đưa tiếng nói của hai người đến tai cô:

“ Em sẽ sắp xếp cho anh và cha gặp nhau một lần”, Ân Tú hạ giọng, “ Em luôn muốn để cha gặp anh”

“ KHông cần đâu,anh cũng không muốn gặp ông ấy”, Sơ Nguyên an ủi cô nói.

“ Cha là một người cô đơn, từ khi em lớn chưa một lần nào nhìn thấy cha vui”, giọng nói của Ân Tú đầy băn khoăn, “ … Em luôn cảm thấy có lẽ cha rất hối hận, nếu có thể lựa chọn lại ông nhất định sẽ không có em”.

“ Lựa chọn ở lại ông ấy chắc chắn đã biết sẽ được gì, mất gì”, Sơ Nguyên tư lự, “ Nếu ngày ấy trở về nước, có lẽ suốt đời ông ấy cũng không thể đạt được thành tích Taekwondo như ngày nay. CÓ lẽ ông ấy sẽ hối hận”

Gió vẫn nhè nhẹ thổi.

“ Nếu lúc đó cha biết đã có anh rồi thì sao?”, giọng Ân Tú băn khoăn, “ Liệu ông ấy có lựa chọn như vậy không?”.

“ … “

Sơ Nguyên mỉm cười:

“ Làm sao em biết lúc đó ông ấy không biết đã có anh. Quê hương và người vợ sắp cưới đều có thể bỏ, cái thai đâu đáng trở tành lý do cản trở tương lai của ông ấy.”

“Không, không phải như thế … “, Ân Tú hơi cao giọng vẻ khổ não, “ Năm đó, lần em trở về tìm anh, em đã nhìn trộm mẹ anh, bà ấy xinh đẹp và hiền dịu, ngay em mới gặp vài lần cũng thấy khó quên.”

“ … Nhất định cha cũng khó có thể quên được bà ấy … “, giọng Ân Tú thấp dần, “ Vì thế,cho dù mẹ em tôn sùng cha như một vị thánh, dành cả cuộc đời cho ông nhưng trong lòng cha cũng không hề có vị trí cho mẹ em”.

Tiếng lá đa xào xạc

Sơ Nguyên hình như đã nói với Ân Tú câu gì đó, nhưng lẫn vào tiếng gió, đến lúc nghe thấy thì chỉ còn là giọng của Ân Tú.

CHUONG 4 + 5 + 6 (44)

“ … Lần đầu tiên gặp anh, hình ảnh anh trên võ đài đã cuốn hút bao người, vừa dũng mãnh vừa kiên cường như một vị thần bé nhỏ”, Ân Tú khẽ cười, cô từng thầm nghĩ, một võ sĩ đẹp trai nhu vậy, nếu không phải là anh ruột mình, nhất định mình sẽ yêu anh ta.

Phía xa.

Nghe thấy tiếng Sơ Nguyên, dường như đang cười.

“ Lúc đó em chợt nhận ra, anh chính là anh trai của em, bởi vì anh quá giống cha. Thực ra về tướng mạo, anh giống Dụ phu nhân hơn, nhưng thần thái và ánh mắt khi thi đấu lại giống cha như hai giọt nước”, giọng Ân Tú càng lúc càng nhỏ dần.

“ Nhưng chưa bao giờ em th