Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thủ Hộ Thiên Sứ – U Nhã

Thủ Hộ Thiên Sứ – U Nhã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324563

Bình chọn: 7.00/10/456 lượt.

u, Tử Uyển liệu có chắc sẽ khiến Hạo sẽ kết đôi với nó không? Dù sao hắn cũng không có nhiều lựa chọn, kế hoạch này thật sự có trăm ngàn chỗ hở. Hắn lại làm chuyện ngu xuẩn, hơn nữa nhất định sẽ hối hận, Nghê Ngạo không phải không hiểu được, chỉ là hắn không có lựa chọn nào khác. Giữa em gái và bạn thân, hắn chỉ còn cách lựa chọn Tử Uyển.

CHƯƠNG 30

Tin tức hội trưởng hội học sinh theo đuổi Nghê Luyến Luyến được truyền ra, hầu như chấn động toàn trường.

Hội trưởng là người phương nào? Là Nghê Ngạo a! Là một trong Bắc Hoàng quý tộc – tam công tử, Nghê Ngạo lạnh lùng, không gần nữ sắc nổi tiếng khắp trường. Từng làm tổn thương không biết bao nhiêu tâm hồn thiếu nữ, cho nên từ lúc có lời đồn đãi Nghê Ngạo theo đuổi con gái, không biết chấn động bao nhiêu người.

Nghê Luyến Luyến là ai? Nếu đi hỏi người của Bắc Hoàng, từ trên là hiệu trưởng, đến dưới là lao công, hầu như không ai không biết, sắc đẹp của cô, sự lãnh đạm của cô, làm cho người khác có ấn tượng sâu sắc. Mặc khác cô lại có mối quan hệ tình cảm dây dưa không rõ cùng Tam công tử trong trường. Muốn không biết đến cô cũng rất khó. Tính cách cô cũng lạnh lùng như Long Thiếu Hạo, thậm chí chỉ có hơn chớ không kém.

Nói đến Nghê Luyến Luyến, cảm giác đầu tiên khi người ta đối diện với cô là lạnh lùng. Nhớ hôm đầu tiên cô đến trường, đã khiến toàn trường phải chấn động. Bởi, cô ngồi trên xe của bạch mã vương tử Đường Khải, người yêu xe như bảo bối. Theo

Luyến Luyến ngồi trên xe không hề động đậy, Long Thiếu Hạo ôm cô vào lòng, ngửi mùi hương thơm mát tỏa ra từ người cô, hai người lẳng lặng lắng nghe âm thanh sóng biển vỗ vào núi đá.

“Luyến Luyến, em có chuyện muốn nói với anh sao?” Hắn biết cô có tâm sự.

“Uhm.” Cô trả lời.

“Chuyện không tốt sao?”

Luyến Luyến trầm mặc hồi lâu, ” Hôm nay Nghê Ngạo tìm đến em.”

Hai tay hắn ôm nàng càng chặt. Hít sâu một hơi, hỏi: “Cậu ta tìm em làm gì?”

“Anh ta nói muốn theo đuổi em.”

“Vậy sao?” Chẳng biết vì sao, biết rõ Luyến Luyến không có khả năng yêu Nghê Ngạo, nhưng trong lòng hắn luôn ẩn hiện một dự cảm không tốt, như thể hắn sẽ mất đi nàng.

“Luyến Luyến, em đừng rời khỏi anh.” Long Thiếu Hạo càng khẩn trương càng ôm cô chặt hơn, như muốn đem cô hòa vào hắn, “Vĩnh viễn đừng rời khỏi anh.”

“Em đã đồng ý với anh ta.” Luyến Luyến nghe câu trả lời của mình một cách rõ ràng. Cô thấy cô thật tàn nhẫn, cứ như thần chết, ngay lúc này cô đang tự tay mình dùng tình yêu mà giết hạo

Không gian bốn bề yên tĩnh, ngoại trừ tiếng sóng biển chỉ nghe thấy hơi thở của nhau.

Nước mắt, từng giọt từng giọt rơi trên lòng bày tay cô, chồng lên nhau thành một đóa hoa nước mắt, một giọt, hai giọt…

Đau, là cảm giác duy nhất của cô ngay lúc này, không thể tha thứ, khổ sở, đau lòng, thống khổ…

“Nói cho anh biết vì sao?” Long Thiếu Hạo lên tiếng, lòng đau như cắt, hỏi: “Anh biết là em yêu anh, vì sao lại chấp nhận sự theo đuổi Nghê Ngạo, cho anh một lý do.”

Luyến Luyến cúi đầu, không lên tiếng.

“Nói đi!” Long Thiếu Hạo tức giận hét to, “Nói cho anh tại vì sao?”

“Anh sẽ không từ bỏ em, anh tuyệt không buông tha, kiếp này anh nhất định phải có em.” Tay phải của hắn giữ chặt gáy Luyến Luyến, thô bạo hôn lên môi của cô, vừa khẩn thiết vừa khát khao, hắn khiêu mở hàm răng cô, đưa lưỡi vào miệng rồi quấn lấy lưỡi cô, cảm nhận hương vị ngọt ngào trong miệng nàng. Luyến Luyến cũng bất giác vòng tay lên ôm cổ Hạo.

Ngay lúc Long Thiếu Hạo buông Luyến Luyến ra, cô vẫn thở hỗn hển, Hạo ôm chặt cô mạnh mẽ giữ cô trong lòng ngực, như sợ nàng có thể bay đi mất.

“Anh không biết em vì lý do gì mà đống ý sự theo đuổi của Nghê Ngạo, nhưng anh muốn nói cho em biết anh vĩnh viễn cũng không từ bỏ em, bất luận em là bạn gái của ai, cho dù em đã là vợ người khác, cho dù em đã có con, anh cũng sẽ không buông tha, bởi vì em là của anh, chỉ duy nhất một mình anh. Bất luận kẻ nào tranh đoạt với anh, anh đều giết hết. Cho nên, Nghê Luyến Luyến, em hãy nghe cho kỹ, cả đời này em đừng mơ tưởng thoát khỏi anh, cho dù phải lên trời hay xuống đất, anh cũng đuổi theo em.”

Nước mắt, như hồng thủy tràn ra cuồn cuộn rơi xuống.

“Hạo…” Luyến Luyến ôm hắn lớn tiếng khóc, “Anh Không cần đối xử tốt với em như vậy, cầu xin anh, không cần đối xử tốt với em nữa. Em nhất định sẽ làm anh bị tổn thương, em không xứng, van xin anh, hãy quên em đi!”

“Không, anh không muốn quên em, anh muốn đời đời kiếp kiếp, lúc nào cũng khắc sâu tận đáy lòng hình bóng em, không ai có thể thay thế được vị trí em trong lòng của anh.”

Luyến Luyến không kiềm nén được sự bi thống trong lòng, ôm chặt Hạo, ôm chặt lấy hắn, lòng điên cuồng gào thét. Nhưng rồi, cô luyến tiếc buông hắn ra, thật sự rất luyến tiếc, cô muốn vĩnh viễn cùng hắn ở một chỗ, nhưng mà, cô không thể, cô cũng không xứng…

“Anh hãy quên em đi!” Luyến Luyến đẩy hắn ra, quay lưng đi, không đành lòng nhìn gương mặt bị tổn thương của hắn, “Hai người chúng ta không có khả năng, anh nên đi tìm một người thật lòng yêu anh.”

“Chính là em!” Long Thiếu Hạo xoay người cô lại, để cô đối mặt với mình, “Anh biết em yêu anh, anh có thể c