
oan giá hoạ cho người tốt, Gia Băng điên tiếc đau lòng chiêm ngưỡng đống bầy nhầy trong lòng bàn tay, kinh hãi nghĩ đến đám calo nhơ nhuốc của thằng bé, ko khỏi rùng mình.
-Tôi ko ngờ cậu thích ăn kem đến vậy đấy!_Nở nụ cười có thể làm đắm tàu Titanic huyền thoại, làm sập tháp efphen, làm lung lay nhà trắng, Tử Thần lắc đầu bất lực một cách ko thể khinh miệt hơn, đôi chân thon dài từ từ bước đến gần Gia Băng thêm chút nữa.
-Thích cái đầu cậu ấy!_Khóc ko ra nước mắt thương cảm cho bàn tay vàng ngọc tội nghiệp bị nhúng chàm, Gia Băng nghe tiếng mỉa mai kia thì ko khỏi ko tức giận, đôi gò má nhất thời ửng đỏ nóng ran. Cô đâu thiểu não đến mức ngây thơ ko nhận ra đằng sau câu nhận xét ngọt như mật kia là câu mỉa mai khinh thường đáng ghét chứ. Cô thừa nhận cô rất thích kem, thích đến nỗi trời lạnh buốt xương, răng run lên như muốn rụng xuống đất, áo ấm cứ gọi là được cái nào chất lên người cái đó đến dày cộp nhưng cô vẫn cắn răng cắn lưỡi múc lấy múc để muỗng kem này đến muỗng kem khác cho vào miệng, nghiềm ngẫm chân lí sống “trong lạnh có ngọt” từ hũ kem này đến hũ kem khác ko
biết mệt cũng chẳng cần biết Tào Tháo sẽ mỉm cười chuẩn men nắm tay cô, anh và em vào WC ngay sau đó. Mà cô cũng chẳng phải hạng thiếu thốn gì đến mức ko có tiền mua kem đâu, nay tự dưng lại đi mang tiếng xấu giật kem con nít thì còn ra thể thống gì nữa, với lại, que kem vô tội này vẫn chưa qua khẳng định an toàn thực phẩm, hàm lượng vi khuẩn kiết lị chưa đo đạc chuẩn xác thì ngu gì đi cướp để rồi dọn đến Washington quy thân ơ ẩn muốn ra cũng ko được.
Đương lúc đang vạch ra hệ thống lí do lí trấu hoàn hảo để bào chữa cho hành vi của mình “khả nghi” ban nãy, bỗng, một luồng điện ấm nóng từ bàn tay Gia Băng theo mạch máu chạy thẵng đến trung ương lão đại nhận dạng, khiến cả người cô ko khỏi rùng mình, da gà da vịt ko dựng đứng nữa mà bất khuất theo không khí rụng xuống đất như lá mùa thu mẹ ru em ngủ.
Sau một hồi chết não giai đoạn 1, Gia Băng mới chịu nhận ra rằng, bàn tay đầy kem ngọt lịm của mình đã nằm gọn trong lòng bàn tay to khoẻ ấm nóng của Tử Thần, và cậu ta, đang rất cần mẫn lấy khăn tay màu xám tro lau cho cô.
-Nếu sau này muốn ăn, đừng đi giật đồ của trẻ con, cứ nói với tôi, tôi sẽ mua cho cậu!_Dịu dàng khuyên bảo Gia Băng cái tà quy chính, bỏ ác phục thiện, Tử Thần đăm chiêu nở nhẹ một nụ cười như mười liều thuốc độc rắc vào tim người, bàn tay kia vô tình hoặc mưu ý siết chặt tay cô.
-Gì…gì chứ! Tôi ko có!…_Bối rối giật lấy sự quẫy động trong tim bẻ làm đôi, Gia Băng chín mặt đỏ ửng, đầu óc nhanh nhạy thường ngày nhất thời rơi vào nguy kịch ngừng trệ, ko thể suy nghĩ được gì
-Ko thì cậu giật kem thằng bé kia làm gì?_Vẫn ko chịu tắt nụ cười sáng lạng kia đi, Tử Thần trầm ngâm dò xét.
-Tôi ko có!…_Như chạm phải
Đương lúc gần như vẫy cờ trắng đầu hàng, chợt, một chậu nước lau kính đen ngòm của nhân viên vệ sinh sáng chói hiện lên trong mắt Gia Băng, khiến cô ko khỏi ngây ngất trước vẻ đẹp thuần khiến, hồn nhiên, dân dã của nó.
Nếu Gia Cát Lượng dùng binh để vớt vát hòa bình, thiên tài Gia Băng đây có thể làm hơn thế!
Cách vừa ko thiệt hại túi tiền, vừa ko rước thương tổn cho mình là đây.
Ném ánh mắt mưu mô tinh ranh của loài báo đêm về phía hai người kia, Gia Băng hít một hơi sâu, cầu trời khấn phật một vài điều trước khi áo vải gươm giáo ra đi rồi mới dồn lực lên hai bàn tay, đỏ mắt tía tai bâng chậu nước mà lê từng bước một theo dáng đi của họ hàng nhà cua.
Sau kia chấm được địa điểm gây án phù hợp có tầm nhìn đẹp, chỗ đứng tốt, ko có rào cản ảnh hưởng đến kế hoạch, Gia Băng hét lớn cắt đứt mạch “hey ya!” của 2 người kia, kéo sự chú ý của họ vào mình rồi trỏ ngón tay chỉ vào dòng nước đen ngòm chao đảo lắm vật thể lạ bên trong. Ko kịp cho họ thêm thời gian nhận dạng tình thế, cô sử dụng sức mạnh cuối cùng gọi là “POW POWER”, dưới sự cổ động cầm xù lắc mông uốn eo nhảy nhảy của hết thảy 16 tinh linh, bách phát bách trúng tạt toàn bộ đống nước lai lịch rõ ràng vào người họ, khiến họ từ trên xuống dưới ướt nhũng, chưa kể, có vài vật thể lạ đã nằm trên áo của oan gia Lăng và mũi anh đẹp trai.
5 giây trôi qua trong tĩnh lặng chỉ có nụ cười như mếu của Gia Băng, kết quả nhanh chóng đi theo hướng tích cực thấy rõ.
Nhờ chậu nước áp đảo tinh thần kia từ hậu phương tà ác, Tử Thần có cơ hội làm cú K.O mê người với kẻ địch, khiến hắn nằm rầm xuống đất thở hốc, xỉu còn mình cũng theo đà ngã xuống, ruồng bỏ sự đời xỉu theo oanh liệt.
Căng mắt nhìn oan gia của mình nằm bất động dưới sàn đá lạnh sũng nước, Gia Băng hoảng hốt co chân chạy đến bên, lo lắng nâng đầu cậu ấp ủ trong vòng tay
-Lăng Tử Thần, nói gì đi chứ! Này!_Theo kinh nghiệm trên tivi, Gia Băng đưa tay tát vào khuôn mặt Tử Thần mấy tát liền, mỗi bên một cái cho cân bằng.
Song, đáp lại Gia Băng vẫn là tiếng đập thình thịch của trái tim cô.
Ko bỏ cuộc, Gia Băng tiếp tục gọi tên ai đó trong nức nở và tiếng đốp chát của da thịt…và, đến khi giọt lệ mặn rặn mãi mới ra của cô chảy xuống khoé môi tái nhợt của ai kia, kẻ đó mới chịu mở mắt nhìn cô, thật lâu, và cư