Disneyland 1972 Love the old s
Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko????

Thừa Nhận Đi, Cậu Yêu Tôi, Phải Ko????

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326014

Bình chọn: 7.5.00/10/601 lượt.

m lặng

Chương 21: Bài luận văn sắc sảo

Được vài chặng, bỗng có một đoàn người mặc áo vest đen

nhảy từ mấy chiếc máy bay đang phành phạch trên bầu trời P&P đu người xuống nhảy vào hành lang nơi cô đang đứng,

người ngợm ko khác gì mafia đứng chắn lối đi của cô,

tay người nào người nấy đều lắm le khẩu M76 chĩa thẳng nồng súng về phía cô.

Dã man lôi kẻ dám chống lại lệnh mình trước dân tình 10C8 ra khỏi lớp học, chọn một địa điểm vắng người trên hành lang dài ngoằng, Lăng Tử Thần mới chịu buông cổ tay nhỏ nhắn đang bị mình bóp chặt đến nổi đỏ, đưa đôi mắt cơ hồ đen thẫm lại pha chút giận dữ nhìn con ngươi đó lùi ra sau, đặt khoảng cách với mình một cách lộ liễu như tránh kẻ bệnh, khuôn mặt non choẹt tỏ rõ thái độ “ko tiếp”

-Sao cậu dám kéo tôi đến đây như 1 cái dẻ lau nhà ko hơn ko kém thế hả? Muốn chết sao?_Lắc lắc cổ tay ửng đỏ cho đỡ mỏi, Tử Di cương nghị mắng nhiếc, đôi mắt liên tục dè chừng ánh nhìn trơ trẽn của kẻ kia, chốc chốc lại nghênh mặt lơ đi, cao ngạo đến ớn

-Về chỗ đi!_Ngắn gọn và cực kì dễ hiểu, Lăng Tử Thần điềm nhiên ra lệnh, ko hề quan tâm biểu hiện chống đối rõ rệt của đối phương

-Được thôi! Về nhá_Vẫy tay tạm biệt như kẻ già tiễn người tóc xanh xuống mồ trước, Tử Di quay người, điệu đã hất mái tóc dài 1ngày chưa gội vào mặt người kia, cho hắn diễm phúc được ngửi thấy hương thơm quyến rũ để biết thế nào là phái yếu rồi tiến vào lớp, miệng cười hí hửng ko ngớt

-Về đúng chỗ của cậu trước đây ấy_Túm lấy đám tóc bù xù quẹt vào mặt mình, Lăng Tử Thần nhẹ lôi, níu giữ bước chân chủ nhân của nó, thẳng thừng dập tắt nụ cười đểu giả đang ướm

-Sao tôi phải về ngồi chỗ cũ chứ, từ giờ, tôi sẽ đổi chỗ với hoa khôi lớp ta, cho cậu một cơ hội tiếp cận rồi còn gì_Thụi một thụi ko kiêng nể vào ngực kẻ nắm tóc mình, Tử Di mỉa mai cười, mắt chớp chớp liên tục ngầm ý_Cảm ơn tôi đi chứ!

-Nói vậy là cậu quyết ko về chỗ_Chẳng hùa theo kẻ cười cợt kia, Lăng Tử Thần vẫn giữ thái độ cũ

-Ko về_Phồng má làm mặt ma, Tử Di hết thè lưỡi rồi làm mũi lão Trư đùa dai, dường như ý định chọc kháy Tử Thần trong cô luôn chế ngự ko dứt

-Về chỗ, ngay cho tôi_Nói như ra lệnh, Tử Thần lấy quyển sổ đoàn đang nằm gọn trong tay đập cái bốp vào mặt người đối diện, vô tình làm lưỡi của người ta dính vào bìa đoàn đầy rẫy vi khuẩn rồi trơ mắt nhìn

-Cậu…_Rựt phăng quyển sổ đáng ghét, Tử Di điên tiếc mường tượng khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn hoàn mĩ của mình bị dẹt đi, mũi tẹt xuống mà đau lòng phẫn uất, liên tục thở hắt như bò tót xung trận_…Nó bẩn lắm nghe chưa

-Về chỗ đi!_Lạnh băng y chang cái mặt mình, Tử Thần chẳng buồn để ý

-Ngoài câu đó ra cậu ko biết nói gì nữa hả? Tôi ko về đấy, cậu lấy quyền gì ra lệnh cho tôi

-Nếu tôi có quyền thì cậu tính sao hả?

-Ồ! Mà cũng phải, cậu là bí thư danh cao chức trọng, có quyền cũng đáng thôi_Tỏ vẻ ngạc nhiên hết sức, Tử Di mở to đôi mắt tròn đen láy hết cỡ, miệng há rộng đồng thời lấy tay e lệ che đi, giọng điệu mỉa mai lẫn căm phẫn vang lên cùng lúc_Xin lỗi nhé, mình ko biết bạn còn kiêm cả việc kiểm tra chỗ ngồi của từng người nữa cơ đấy, đúng là rất có tinh thần trách nhiệm

-Thôi đi!_Cắt ngang mạch diễn xuất đang lên đỉnh điểm trong cuống họng của kẻ dám lấy mình làm trò đùa, Tử Thần mặt mũi đã sa sầm lại còn xám xịt hơn trước, coi bộ đã ko thể chịu đựng nổi trước sự bướng bỉnh quá đáng của đối phương

-Hay thế này nhé_Ko dứt ý đùa cợt, Tử Di ra chiều bí ẩn, chuyển động cơ miệng, cong môi lên ranh mãnh ko ngừng “liếc mắt đưa tiền” với bí thư 10C8, tay bạo gan đập cái bốp rõ đau lên ngực hắn y chang hành động vô giáo dục của mấy bà già nom trai đẹp là nhỏ dãi ngoài chợ_Chỉ cần cậu bỏ cái hình phạt hôm qua đi, tôi sẽ ngoan ngoẵn xách cặp trở về chỗ ngồi với cậu. Như vậy cậu cũng được lợi mà tôi cũng có lộc

-Cũng được đấy_Xoa cằm ngẫm ngợi trước lời đề nghị hợp lí của đối phương, Tử Thần gật nhẹ đầu ra chiều quy thuận, đưa môi ghe sát vành tai đang vểnh lên hơn tai voi của Tử Di, cười ma mãnh_Tiếc là, anh đây ko rảnh

Dứt lời bỏ đi một mạch ko thèm quay đầu nhìn lại, bí thư 10C8 trịnh trọng bước tiếp bước về khoảng ko ngợp nắng phía trước, bo lại con người mình đã “bắt cóc” đến một mình bơ vơ lẻ loi chốn hiu quạnh

-Ay…guuuuuuuuuuuuuu!!!_Đấm ngực thình thịch như tinh tinh trong vườn bách thú, Tử Di thở hắn, mắt hằn lên từng mạch máu, hết nhìn sang bên này rồi đảo qua bên kia, chốc chốc lại đưa tay vò mớ tóc rối bù xù, nén nhịn cơn giận đang sôi sục trong người_Được, được, sau này dù ngươi có quỳ gối, hôn chân hoặc đem kiệu đến rước đừng hòng ta về chỗ nhá, cho ngươi ở đó tâm sự với hoa khôi đến gãy răng mỏi miệng, liếc mắt đưa tình đến lé mới thôi…aaaaaaaa

Bó cơ nắm chặt tay, Tử Di giậm mạnh chân xuống nền đá, hùng hổ trở về lớp, nhưng được vài bước thì bất chợt từ đâu bay đến một lon côca rỗng toếch ko biết vô tình hay cố ý đập mạnh vào đầu cô

-Gì thế?_Xoay người lại cùng cơn giận chưa nguôi, Tử Di hét lớn, mặt cau có nhăn lại

-Xin lỗi! Mình lỡ tay_Một cô nàng cất lên chất giọng nhẹ nhàng pha chút cời cợt, tay vân vân mớ tóc vàng sậm uốn thành lọm của mình

Cười nhạt 1 cá