Disneyland 1972 Love the old s
Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư

Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư

Tác giả: Bắc Minh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210965

Bình chọn: 9.5.00/10/1096 lượt.

ểu Hàn! Cô phát thần kinh à!” Sở Thiên Ngạo vững vàng bắt được tay Mạc Tiểu Hàn. Đáng chết! Tâm trạng vui sướng khi gặp lại cô hoàn toàn biến mất! Không nghĩ tới mới mấy tháng không thấy, người phụ nữ không những không có một tia vui vẻ, ngược lại vừa thấy mặt đã cho hắn một cái tát!

Cô vẫn hận hắn như thế sao?

Chương 102 : Anh hủy hoại tôi còn chưa đủ sao?

“Sở Thiên Ngạo! Anh hủy hoại tôi còn chưa đủ sao? Rốt cuộc anh muốn tôi phải làm thế nào mới bằng lòng bỏ qua! Anh là ma quỷ, là cầm thú!” Mạc Tiểu Hàn lớn tiếng khóc thảm thiết. Tiếng khóc ẩn chứa tất cả uất ức cùng bi thương.

Tất cả mọi chuyện đều do Sở Thiên Ngạo mà ra. Nếu như không phải vì trốn tránh sự lùng bắt của hắn, phải sống đầu đường xó chợ, có lẽ bé con của cô sinh ra sẽ rất khỏe mạnh!

Nếu như, hắn không độc ác và tuyệt tình như vậy, có lẽ bây giờ ba cô đã mạnh khỏe!

Tất cả đều do hắn! Cuộc đời của cô, kể từ khi gặp hắn, đã thay đổi hoàn toàn!

Nghe Mạc Tiểu Hàn tức giận chỉ trích, sự tức giận trong lòng Sở Thiên Ngạo cũng trào dâng, người phụ nữ này sao lại không biết điều như vậy!

Nắm tóc kéo mặt cô sát vào mặt mình: “Mạc Tiểu Hàn! Đừng quên, hợp đồng tình nhân cô còn chưa thực hiện hết!”

Ánh mắt đầy nước của Mạc Tiểu Hàn mở to căm hận nhìn chằm chằm Sở Thiên Ngạo: “Vậy còn anh! Anh tuân thủ hợp đồng sao! Ba tôi chết rồi, anh phải có trách nhiệm!”

Cái gì? Mạc Bạch Thạch chết? Sở Thiên Ngạo có chút kinh ngạc, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.

Ánh mắt cương quyết nhìn chằm chằm Mạc Tiểu Hàn: “Tôi tuân thủ hay không tuân thủ hợp đồng là việc của tôi, việc cô nên thực hiện phải thực hiện cho xong!”

“Chuyện gì xảy ra thế! Sao ồn ào như vậy!” Ông cụ Sở chống gậy đi vào, bên cạnh là bà vú ôm một bé con, hướng phòng khách đi tới.

Sở Thiên Ngạo đối với ông nội rất là tôn kính. Bàn tay buông tóc Mạc Tiểu Hàn ra, kêu lên: “Ông Nội.” Ánh mắt lại lập tức chuyển qua bà vú đang ôm đứa bé trong tay.

Bé con đã tỉnh, đang tò mò trợn tròn đôi mắt nhìn mọi người xung quanh.

Mạc Tiểu Hàn thấy đứa trẻ trong lòng bà vú, chợt nhớ tới đứa con đã chết của mình, trái tim trở nên đau nhói.

Ánh mắt to sáng của Tiểu Tư Hàn nhìn khắp nơi, dáng vẻ thông minh lanh lợi. Mạc Tiểu Hàn nhìn đứa bé, tình thương của mẹ đột nhiên tràn đầy trong lòng của cô.

Ông cụ Sở nhìn thấy ánh mắt trong như nước của Mạc Tiểu Hàn nhìn chằm chằm đứa bé, trong mắt lóe lên ánh sáng dịu dàng của người mẹ, trong lòng đối với người phụ nữ đầu bù tóc rối, tái nhợt gầy yếu này sinh ra mấy phần hảo cảm.

Chỉ cần là người mà cháu ông thương, nhất định là người tốt. Đây chính là suy luận của ông cụ Sở.

“Thiên Ngạo, chuyện gì xảy ra?” Ông cụ Sở uy nghiêm mở miệng.

“Ông nội, cô ấy là bạn gái của con. Thời gian trước mất tích, hôm nay mới tìm lại được.” Sở Thiên Ngạo nói.

Nghe lời hắn nói, Mạc Tiểu Hàn kinh ngạc trợn mắt há mồm. Người đàn ông này, nói láo thật trơn tru!

“Bạn gái?” Ánh mắt Ông cụ Sở quan sát Mạc Tiểu Hàn càng thêm nghiêm túc. Người phụ nữ nhỏ bé này mặc dù có vẻ quá gầy yếu, nhưng bộ dáng cũng không tệ lắm, chỉ cần chăm sóc tốt một thời gian, sẽ trở thành một cô gái thanh tú. Cái mà cô có được chính là khí chất thanh thuần, ánh mắt nhìn qua cũng rất thiện lương, là một cô gái tốt.

“Thưa ông, cháu không phải là bạn gái của anh ta. . . . . .” Mạc Tiểu Hàn cuống quít há mồm giải thích, nhưng những lời tiếp theo, làm thế nào cũng không nói được. Chẳng lẽ cô có thể nói, cô không phải bạn gái mà chỉ là tình nhân sao?

Đối mặt với một ông lão hiền lành như vậy, cô thật sự không thể mở miệng nói những lời như vậy được.

“Tiểu Hàn, đừn nói lung tung. Trước kia là do anh không tốt, em đừng tức giận. Về sau chúng ta sẽ đối xử với nhau tốt hơn. Nha?” Trước mặt ông nội, Sở Thiên Ngạo đương nhiên là phải giả bộ ngoan ngoãn một chút. Nhìn biểu hiện vừa rồi của Mạc Tiểu Hàn, hắn đoán rằng Mạc Tiểu Hàn sẽ không dám nói cho Ông cụ Sở biết tình cảnh thật sự.

Giọng nói dịu dàng của Sở Thiên Ngạo, khiến Mạc Tiểu Hàn nổi da gà khắp người, người đàn ông này, không chỉ có bá đạo lạnh lùng, mà còn là một tên ngụy quân tử!

Mọi người ở đây đều nói chuyện phiếm, đứa bé trong ngực bà vú có lẽ cảm thấy có chút chán nản, bắt đầu ê a. Ánh mắt Mạc Tiểu Hàn di chuyển đến gương mặt của bé con trên mặt, liền không dời đi nơi khác được.

“Cậu chủ, cậu xem cậu chủ nhỏ rất đáng yêu!” Bà vú nhìn Sở Thiên Ngạo nói lấy lòng.

Cậu chủ nhỏ? Trong lòng Mạc Tiểu Hàn hồi hộp. Như vậy chắc đứa bé là con của Sở Thiên Ngạo rồi! Nhìn đứa bé này, chắc được khoảng một tháng tuổi rồi, Sở Thiên Ngạo thật đúng là lợn giống a! Gieo giống khắp nơi! Mạc Tiểu Hàn âm thầm hừ lạnh một tiếng.

Chỉ có điều đứa bé quả thật có bộ dáng hết sức đáng yêu, Mạc Tiểu Hàn cũng không khỏi nhìn thêm mấy lần.

Càng xem càng cảm thấy quen mắt, đứa nhỏ này nhìn qua đã thấy quen mắt rồi ! Cảm giác đã gặp qua ở đâu đó! Có một cảm giác thân thiết không thể nói ra được!

Ông cụ Sở cưng chiều nhìn cháu của mình, dặn dò bà vú nói: “Bà vú, đứa bé này bà phải chăm sóc cho tốt, bây giờ đã hơn hai tháng rồi vậy mà nhìn giống như vừa sinh ra! Quá nhỏ b