
đến phòng chưởng quầy Ly, nghi hoặc gõ gõ cửa:“Chưởng quầy Ly? Tỷ làm sao vậy?”Tiếng gọi của Chỉ Lan khiến chưởng quầy Ly phát hoảng, hoảng hốt trừng mắt nhìn Bạch Nham.
Bạch Nham nhìn bộ dáng nàng lúc này vừa luống cuống vừa ngượng ngùng lại vừa bối rối, không khỏi buồn cười, lập tức kháp quyết khởi động kết giới hoàn toàn ngăn Chỉ Lan ở ngoài phòng.
Trong nháy mắt Chỉ Lan không nghe thấy bất cứ tiếng động nào nữa.
“Kỳ lạ …… Chẳng lẽ là mình nghe lầm ?” Chỉ Lan khó hiểu, trở về phòng tiếp tục ngủ.
Bạch Nham khẽ hôn chưởng quầy Ly:“Tiểu nha đầu kia đi rồi.
”Chưởng quầy Ly hung tợn trừng mắt nhìn Bạch Nham, không biết nên nói cái gì cho phải, nhỡ bị Chỉ Lan vô tình cắt ngang nàng thật sự là…… Thật sự là mất hết cả mặt mũi.
Bạch Nham hôn xuống trước ngực chưởng quầy Ly, dùng hành động làm cho nàng nhanh chóng quên đi đoạn nhạc đệm nhỏ Chỉ Lan.
Chương 58: Đổi thành khách làm khó chủ“Hắn sao có thể cam lòng quên nàng, hoặc để cho nàng quên hắn đây?!”Trời tờ mờ sáng, chưởng quầy Ly chỉ cảm thấy cả người giống như bị tháo rời, còn mệt hơn đấu pháp cùng Thiên Khê.
Bạch Nham thực thỏa mãn ngủ say, nhưng nàng không thể ngủ được.
Nàng có thể cảm thấy được dưới thân mình đỏ sẫm một mảng, là máu của nàng, lặng lẽ thở dài.
Nàng nhìn Bạch Nham, hắn ngủ thực sâu thực bình yên, chỉ sợ là lần ngủ ngon nhất trong mấy tháng qua.
Chưởng quầy Ly không muốn quấy rầy hắn, nhẹ tay nhẹ chân chịu đựng đau đớn chậm rãi ngồi dậy, kháp pháp quyết, thu hết máu sắp khô trên đệm trải giường vào một cái bình ngọc nhỏ.
“Nàng đang làm gì vậy?” Chưởng quầy Ly vừa động Bạch Nham đã tỉnh, chẳng qua là thích nằm ở bên nàng vì thế giả bộ ngủ thôi.
Chưởng quầy Ly mỉm cười:“Mọi người đều biết nước mắt Phượng hoàng cứu người, khởi tử hồi sinh, nhưng lại không biết máu xử nữ của Huyền Điểu càng thêm thần kỳ trân quý.
”Bạch Nham nhìn nụ cười trên mặt chưởng quầy Ly có chút chua sót không nói nên lời, hỏi:“À? Vì sao lại trân quý?”Chưởng quầy Ly lắc đầu, không trả lời.
Nếu nàng nói cho Bạch Nham, máu trong bình ngọc nhỏ này, máu của nàng có thể luyện ra nước Vong Xuyên, hắn nhất định sẽ không cho nàng giữ lại.
Hắn sao có thể cam lòng quên nàng, hoặc để cho nàng quên hắn đây?!Ngàn năm trước Huyền Nữ Nương Nương chỉ có thể luyện ra một lọ nước Vong Xuyên rồi sau đó không thể luyện chế lại nữa, bí mật chính là máu xử nữ của Huyền Điểu.
Chưởng quầy Ly từng vì Viên Hạo trộm một lần, nhưng không thể ngờ được bình nước Vong Xuyên sớm bị trộm đi đổi thành rượu hoa quế; Đông Hải Long vương từng vì Bạch Nham xin nước Vong Xuyên một lần, nhưng vẫn là một bình rượu hoa quế.
Chưởng quầy Ly lại nằm xuống, tựa vào đầu vai Bạch Nham, chỉ cần Bạch Nham ở bên nàng, nàng sẽ vĩnh viễn không dùng đến nước Vong Xuyên, cho dù cuối cùng Ngọc đế vẫn muốn phán Bạch Nham tử hình, nàng cũng muốn chịu hình cùng hắn, tuyệt đối sẽ không bỏ lại hắn! Nhưng nàng không dám bỏ máu xử nữ của nàng, không biết vì sao trong lòng nàng luôn có bất an, nếu có một ngày Bạch Nham thật sự mất đi, nàng nhất định sẽ không chịu nổi đả kích như vậy, nước Vong Xuyên có thể là đường sống duy nhất của nàng.
Chỉ cần nhớ lại ngày hôm đó trên núi Đại Tuyết, Bạch Nham có thể vĩnh viễn ngủ say, cả người chưởng quầy Ly giống như bị đóng băng không thể động đậy.
Nàng không muốn tiếp tục lo lắng về phỏng đoán này nữa, nàng chỉ cầu mong bọn họ còn có thể tiếp tục sống như trước kia, hắn có thể tiếp tục giả thần giả quỷ, nàng có thể tiếp tục nhàn hạ, Đỗ Tuyền có thể cùng Chỉ Lan tùy hứng quậy phá, nhưng thời gian không thể quay ngược, chỉ có thể chiến đấu tới cùng với Thiên Khê.
Bọn họ đánh thắng được Thiên Khê sao? Phải trả giá lớn đến mức nào? Còn muốn hy sinh bao nhiêu người nữa? Ngọc đế sẽ bằng lòng buông tha Bạch Nham sao? Đá Vô Sắc đã được trả lại, có thể không truy cứu sao? Mà ma tính trên người nàng phải làm thế nào mới có thể trừ tận gốc đây?Bạch Nham khẽ hôn lên trán của nàng, hỏi:“Lại suy nghĩ cái gì vậy?”Chưởng quầy Ly hơi ngẩng đầu lên, nhìn sườn mặt Bạch Nham, đưa tay chậm rãi mơn trớn của xương hàm hắn, hai má của hắn, mũi của hắn, nhắm mắt lại nàng cũng có thể tiếp tục miêu tả mắt của hắn, lông mày của hắn, cái trán của hắn ở trong đầu mình.
Thậm chí mỗi một ánh mắt cưng chiều của hắn, nụ cười bao dung trấn an của hắn, tất cả mọi thứ của hắn nàng sẽ khắc thật sâu vào trong lòng, vĩnh viễn không quên.
Bạch Nham cảm thấy động tác của nàng, vẻ mặt của nàng đều mang theo bi thương, khiến hắn nhìn mà đau lòng.
Hắn cầm lấy tay nàng áp lên mặt mình,“Làm sao vậy?”“Ta muốn chàng luôn luôn ở trước mắt ta, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể thấy chàng.
”Chưởng quầy Ly dịu dàng như vậy làm cho Bạch Nham hỗn loạn, không biết là cảm động, kích động hay là vui mừng.
Hắn xoay đặt nàng dưới thân hôn lên môi nàng, tất cả ngôn ngữ cũng không trực tiếp bằng hành động của hắn.
Bạch Nham đối với nàng hết sức dịu dàng sợ làm đau nàng, mỗi một lần vào sâu ra cạn đều bận tâm đến cảm thụ của nàng, khiến chính mình thật không thoải mái, cho đến khi nàng hoàn toàn quen thuộc tiếp nhận hắn, kh