
úng không?”Bạch Bạch hơi chần chờ gật đầu.
“Vậy chưởng quầy Ly nói muốn lấy ta làm mồi dụ là có liên quan đến sức mạnh trong cơ thể ta sao?” Thanh Vũ muốn biết đáp án trước nay luôn khiến nàng hoang mang, chuyện chưởng quầy Ly, Bạch Nham và Tiểu sư phụ Tòng Tố nói nàng nghe không hiểu.
Trong đôi mắt sáng như tuyết của Bạch Bạch có ẩn sâu một tia bất an, cuối cùng hắn vẫn gật đầu.
“Chưởng quầy Ly nói Thiên Khê muốn cởi bỏ phong ấn gì đó nhất định sẽ đến tìm ta, cho nên ta mới là mục tiêu của Thiên Khê? Cho nên ta mới có thể trở thành mồi dụ?”Thanh Vũ không hề ngốc, mặc dù không biết sự thật, nhưng nghe được bọn chưởng quầy Ly nói nhiều chuyện như vậy, nàng cũng có thể đoán được bảy tám phần.
Bạch Bạch đau lòng nàng, không khỏi có chút hận Phong Hi.
Lúc trước nàng bỗng nhiên tìm hắn, đem Thanh Vũ phó thác cho hắn, chẳng lẽ vì lấy phân thân của mình dâng cho hai tên Thiên Khê Vân Nhai độc ác kia?“Bạch Bạch, nếu mục tiêu của Thiên Khê là ta, vậy vì sao phải chưởng quầy Ly và đạo trưởng Bạch Nham còn có Tiểu sư phụ Tòng Tố lại phải chắn tai họa cho ta? Vì sao bọn họ phải chiến đấu vì ta, thậm chí vì ta mà chết?” Thanh Vũ ôm cổ Bạch Bạch, nói,“Nhiều năm như vậy, vẫn đều là Bạch Bạch chăm sóc ta, bảo vệ ta, nuôi ta lớn.
Ngươi chính là người thân của ta, nhưng cho tới bây giờ ta không nghĩ ngươi đối tốt với ta như vậy là chuyện đương nhiên, cho nên trước nay ngươi nói cái gì ta đều ngoan ngoãn nghe lời, bởi vì ta không biết ngoại trừ làm như vậy ta còn có cách nào khác để báo đáp ngươi.
Tương tự như vậy, hiện giờ bọn chưởng quầy Ly muốn giúp ta, bảo vệ ta, cũng không phải chuyện đương nhiên, có phải ta cũng nên cố gắng hết sức không? Nếu chúng ta cự tuyệt thỉnh cầu của chưởng quầy Ly, có phải rất vong ân phụ nghĩa hay không?”Bạch Bạch nghe xong nói Thanh Vũ thì yên lặng, hắn biết nàng quyết, mà hắn đã không thể nào ngăn cản.
“Bạch Bạch, thật ra ta không chỉ tin tưởng chính thực lực thiên phú của mình nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ chưởng quầy Ly giao cho mà cũng tin tưởng bọn chưởng quầy Ly có thể chiến thắng Thiên Khê.
Hơn nữa ta càng tin tưởng ngươi, có ngươi ở bên ta, ta tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện!”Bạch Bạch dùng cái đuôi ôm Thanh Vũ chặt hơn, thở dài, quay về phía chưởng quầy Ly nói:“Làm theo kế hoạch của các ngươi đi.
”Rốt cục đợi được Bạch Bạch thỏa hiệp, trong lòng chưởng quầy Ly bỗng nhiên cảm thấy thoải mái hơn.
Chưởng quầy Ly cười nhạt:“Sí Hoàng, ngươi cũng đừng bi quan như vậy, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, Thiên Khê Vân Nhai cho dù có bản lĩnh nghiêng trời lệch đất, lúc này đây nhất định cũng phải chịu đau khổ.
Huống chi xưa nay tà không thể thắng chính, ông trời sẽ đứng về phía chúng ta.
”Bạch Bạch hừ một tiếng:“Ha, ngươi và Bạch Nham bị ông trời trêu cợt còn chưa đủ thảm sao? Dựa vào ông trời, hai người các ngươi đã sớm hồn bay phách tán rồi!”Chưởng quầy Ly mỉm cười:“Được, không dựa vào ông trời, ta lại nghĩ cách tìm viện binh.
”“Được rồi, ngươi có rảnh ở đây tán gẫu với ta, không bằng nhanh chóng làm việc đi.
Ngươi chỉ cho Thanh Vũ ba ngày, ngươi và Bạch Nham hẳn cũng có rất nhiều chuyện cần chuẩn bị đúng không?”“Đúng vậy,” Chưởng quầy Ly cười nói,“Thanh Vũ mở kết giới ra đi, chúng ta để lại cách liên lạc.
”Thanh Vũ giải kết giới đặt ngoài thư các, cùng Bạch Bạch đi ra.
Chưởng quầy Ly đưa tay về phía bọn họ:“Các ngươi đưa ta mấy sợi tóc.
”Thanh Vũ theo lời bứt vài sợi tóc, lại lấy trên lưng Bạch Bạch mấy sợi lông, giao cho chưởng quầy Ly.
Chưởng quầy Ly đặt tóc của Thanh Vũ vào đạo phù, quay đầu nhìn Bạch Bạch, nói:“Ngươi cho ta hai sợi không biết là cái gì sao ta thi pháp được, ta muốn lông của bản thể.
”Thanh Vũ khó hiểu nhìn Bạch Bạch, lại nhìn chưởng quầy Ly, có ý gì?Lông Bạch Bạch run lên, mang theo vài phần bất đắc dĩ nhảy lên cao rời khỏi đám mây mù biến trở về hình người.
Quần áo màu xanh xám sạch sẽ mà đơn giản, có vẻ vô cùng lạnh nhạt không nhiễm bụi trần, so với Tòng Tố càng nhiều hơn mấy phần khí chất của người trong phật môn, tóc dài mềm mại chỉ dùng một sợi gấm màu trắng buộc lỏng thả đằng sau.
Thanh Vũ nhìn chàng trai bên cạnh giật mình không thôi, mất một lúc mà vẫn không nói nên lời, trong đầu bỗng nhiên trống rỗng, cuối cùng thầm nghĩ một câu: Bạch Bạch thật đẹp!Sí Hoàng bị Thanh Vũ nhìn chằm chằm có chút xấu hổ, hắn đưa tay vuốt tóc, tay kia móng tay bỗng nhiên biến dài như con dao nhỏ mà sắc, nhẹ nhàng vung lên liền cắt đứt tóc đưa cho chưởng quầy Ly.
Chưởng quầy Ly cầm lấy, cũng đặt vào một chiếc đạo phù.
Nàng hai tay cầm tóc Thanh Vũ và Sí Hoàng, trong miệng niệm pháp quyết, lòng bàn tay dấy lên ngọn lửa màu trắng, đợi lửa tắt đạo phù lại hóa thành hai con hạc giấy đỏ thẫm.
Chưởng quầy Ly cất kỹ hạc giấy, lấy ra bốn tờ hạc giấy khác giao cho Thanh Vũ và Sí Hoàng:“Màu vàng dùng để liên hệ với ta, màu đen là Bạch Nham.
”Sí Hoàng nhìn hai con hạc giấy trong tay cười cười:“Kí Linh Thuật này tuy nhỏ nhưng cũng rất hữu dụng.
”Chưởng quầy Ly cười:“Ta phải đi đây.
”“Ai.
” Thanh Vũ đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhìn