Snack's 1967
Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tác giả: Toái Dạ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324475

Bình chọn: 9.5.00/10/447 lượt.


” Bạch Nham thấy Bạch Doanh Chi hiểu lầm, cười nói,“Không phải muội ấy.

”Trong một căn phòng khác trong nội viện, chưởng quầy Ly ngâm mình trong nước tắm rửa, phát hiện Bạch Nham không chỉ đi gặp khách còn mở kết giới mời người vào, nghĩ rằng người này có chút lai lịch, nàng có nên đi gặp hay không?Nghĩ nghĩ chưởng quầy Ly vẫn quyết định đi nhìn một cái, nhanh chóng thay đổi quần áo sạch sẽ nhanh nhẹn đi đến sảnh chính.

Vừa nhìn thấy Bạch Doanh Chi nàng lập tức đã nhận ra.

“Long tam công chúa Đông Hải?”Bạch Doanh Chi nhìn chưởng quầy Ly đi vào sảnh, khí trên người nàng đúng là khí trên người Bạch Nham, lần này tuyệt đối không sai!“Cô biết ta?”Chưởng quầy Ly ngồi xuống nói:“Từng nhìn thấy trong thần thức của Bạch Nham.

” Khi đó, Bạch Doanh Chi vẫn còn là một tiểu cô nương.

“Bạch Nham?” Bạch Doanh Chi lấy giọng điệu kỳ lạ không được tự nhiên nhắc lại tên Bạch Nham rồi nhìn về phía hắn.

Ngay cả thần thức cũng để nàng ta xem, người chị dâu này nàng không nhận không được rồi.

Chưởng quầy Ly cũng chậm rãi nhìn về phía Bạch Nham, cong khóe miệng hỏi:“Xem ra Bạch Nham quả thực không phải tên thật của chàng?” Chưởng quầy Ly cũng có chút nghi ngờ với cái tên Bạch Nham này, nhưng cũng không hỏi.

Hắn mở miệng là nói dối, nàng tội gì so đo một cái tên với hắn.

Bạch Nham cười cười:“Long thái tử Đông Hải tên là Bạch Lạc Phi, chẳng qua năm trăm năm trước đã chết rồi.

Bạch Nham chính là Bạch Nham.

”Chưởng quầy Ly hơi kinh ngạc, Bạch Lạc Phi? Tiện đà bật cười.

Nàng nhớ rõ hắn từng dùng cái tên Lạc Phi này, nhưng lại ghép họ của nàng.

Hắn muốn vào cửa nhà nàng? Rất tốt rất tốt.

Bạch Nham dường như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng chưởng quầy Ly, chỉ cười nhẹ, ngược lại quay sang hỏi Bạch Doanh Chi:“Doanh Chi muội ngàn dặm xa xôi đến đây rốt cuộc là vì chuyện lớn gì?” Chương 65: Nhị hoàng tử Long tộc“Ngày ấy huynh tới Bột Hải tìm muội,” Bạch Doanh Chi nói,“Muội liền phái người trở về Đông Hải một chuyến hỏi thăm Phụ vương và nhị hoàng huynh vài chuyện, ai ngờ người được phái đi lại trở về bẩm báo, Phụ vương lên thiên đình chưa về, nhị hoàng huynh không ở Đông Hải.

”Chưởng quầy Ly lấy ánh mắt hỏi Bạch Nham: Chàng đến Bột Hải lúc nào, sao ta không biết?Trong lòng Bạch Nham có dự cảm không tốt, không giải thích với chưởng quầy Ly, mà quay ngay sang hỏi Bạch Doanh Chi:“Cha và Tiêu Thừa đều không ở Đông Hải? Khó trách thời tiết Đông Hải biến đổi thất thường, thì ra là không có người quản lý.

Nhưng cha đến thiên đình theo lý Tiêu Thừa phải ở lại Đông Hải mới phải?”“Nhị ca sẽ không tự tiện rời cương vị.

”Nhị hoàng tử long tộc Đông Hải Bạch Tiêu Thừa từng rất phản nghịch, giống như chưởng quầy Ly đã từng thấy trong thần thức của Bạch Nham.

Khi còn trẻ, Bạch Tiêu Thừa ngỗ nghịch khó dạy, thường khiến lão Long vương đau đầu, không cách trừng phạt nào dùng được với Bạch Tiêu Thừa, người duy nhất có thể quản được Bạch Tiêu Thừa chính là đại ca Bạch Nham này.

Năm trăm năm trước Bạch Nham gặp phải đại nạn, bị Ngọc đế hạ lệnh truy nã, phái Bạch Tiêu Thừa và Bạch Doanh Chi làm tiên phong mới bắt được Bạch Nham về Cửu Trọng Thiên.

Cũng may Bạch Tiêu Thừa và Bạch Doanh Chi vô cùng kính yêu đại ca của mình, mới có thể giúp đỡ hắn tạo phân thân né tránh cực hình Thần Diệt.

Sau đó Bạch Tiêu Thừa đột nhiên đổi tính, bỏ hết những hành vi ngỗ nghịch liều lĩnh khi xưa, dường như bị Bạch Nham ảnh hưởng, trở nên ổn trọng thành thục.

Đối với mệnh lệnh của lão Long vương thì nói gì nghe nấy, đối với Bạch Doanh Chi thì yêu thương vô cùng, đối với sự vụ ở Đông Hải thì cẩn thận tỉ mỉ, thậm chí năm trăm năm không hề bước ra khỏi Đông Hải một bước.

Bạch Nham nghĩ nghĩ, lại hỏi:“Muội có phái người đi tìm Tiêu Thừa không? Có kết quả không?”Bạch Doanh Chi đáp:“Muội không yên lòng, vì thế tự mình về Đông Hải một chuyến, tạm thời thay phụ vương và nhị ca xử lý một ít chuyện ở Đông Hải, đồng thời phái người đi tìm nhị ca, cũng ở lại Đông Hải chờ phụ vương về.

Đợi mấy ngày, người phái đi tìm nhị ca càng phái càng nhiều, nhưng không hề có chút tin tức nào.

Muội cũng đã hỏi Thừa tướng, toàn bộ Đông Hải không ai biết nhị ca đi đâu, chỉ đành chờ phụ vương về.

”Bạch Nham nhíu chặt đôi mày, nói:“Huynh nghĩ huynh đại khái có thể đoán được Tiêu Thừa vì sao mất tích.

Lúc trước khi huynh nhận mệnh kiếp tu thành Ứng Long cũng đã không nói cho ai biết, tìm nơi kín đáo bế quan tận mười năm, tính thời gian thì Tiêu Thừa cũng sắp đến lúc.

”Có thể tu thành Ứng Long hay không hoàn toàn dựa vào bản thân Bạch Tiêu Thừa, mười năm dốc lòng tu luyện thành bại chỉ trong lần này.

Bạch Nham vốn nên vui mừng thay đệ đệ, nhưng lúc này hắn siết chặt nắm tay, vẻ mặt giống như muốn giết người.

Chưởng quầy Ly không cần hỏi nhiều cũng nghĩ ra, Ứng Long là Thủy linh thuần khiến, Thiên Khê muốn dùng Bạch Nham làm tế phẩm nhưng cũng không muốn vì bắt Bạch Nham mà tiêu hao quá nhiều pháp lực; mà Tiểu Tuyền thì công lực chưa đủ, khó thành tế phẩm, không bằng lùi một bước để tiến hai bước [1'>, dùng Bạch Tiêu Thừa làm tế phẩm Thủy linh! Mặc dù Bạch Tiêu T