
….” – bé út nó lại xin xỏ tôi“bé út… không được nói …” – thằng ba nói“đi đâu?” – tôi nhìn bé út“dạ… đi đi ….” – bé út chần chừng nhìn tôi và anh ba của nó“bốp” – tôi không đủ kiên nhẫn chờ câu trả lời, vung sức đánh roi mây vào mông của thằng ba“anh ba đi dạy thêm kiếm tiền, để phụ giúp cho chị hai” – nó nói rơi nước mắt“có chuyện đó sao?” – thằng tư ngạc nhiên“thật sao? có phải như vậy không?” – tôi nhìn thằng ba như muốn nuốt sống nó“dạ phải” – nó gật đầu mếu máobốp,,… bich…. bốp …. – tôi càng đánh nó hơn, khi đánh nó tôi cũng rơi nước mắt, sau đó là chiếc roi của tôi cũng rơi xuống đất.“Hai ơi , đừng đánh nửa, đừng đánh nửa” – bé út và thằng tư vào can“hix … hix … hai đã nói là lo học, không được đi làm, sao em lại cãi” – tôi ngồi bệt xuống ghế“em chỉ muốn đỡ đần cho hai, để hai bớt cực khổ, em đã không nghĩ học theo đúng ý của hai, bằng cách sẽ dạy kèm thêm để kiếm thêm tiền”“nhưng nếu lo kiếm tiền thì mày làm sao tập trung học được’“Hai chuẩn bị đi lên thành phố mà sao Hai lại giấu tụi em” – thằng ba nói ra điều đó làm tôi bất ngờ, tôi không biết làm sao nó biết được điều này“Ai nói với mày điều này” – tôi nổi giận“không ai nói hết, hôm kia em đi học để quên cuốn sách Toán , chạy về nhà lấy thì từ xa thấy Hai chạy vào nhà lấy đi học bạ của mình, em không biết hai sẽ làm gì, nên đã đi theo, và biết được, Hai đã đăng kí đi lao động ở trên thành phố, ngày mai sẽ có kết quả là hai có được đi hay không” CHAP 5 (2)Tôi im lặng và rồi bốn đứa em tôi cũng im lặng, nước mắt tôi chảy dài.“uhm, hai có lỗi khi không cho tụi em biết, nhưng hai chờ khi nào có kết quả hai được chọn, lúc đó nói cũng chưa muộn, vì nhà mình quá nghèo, nếu hai ở đây hai không đủ sức để lo cho tụi em ăn học được, hai phải đi mới có tiền để lo cho tương lai của ba đứa”“em đi hoc va dạy thêm cũng đỡ đần cho hai thôi”“uhm… hai xin lỗi, hai đánh em lúc nảy có đau không, hai không muốn việc kiếm tiền của em song song với việc học mà bỏ bê nó”“hai” – ba đứa em tôi cùng kêu lên, tim tôi quặn lại, ôm tụi nó thật chặt“nếu hai đi, tụi em phải biết chăm sóc lẫn nhau, thằng ba nè nếu em hứa với hai việc học lẫn đi dạy thêm của em, không ảnh hưởng đến nhau thì hai mới cho em dạy thêm, nhưng đừng về khuya quá, vì ở nhà còn thằng 4 và bé út nửa, hai đi em là đứa lớn nhất phải lo cho hai đứa nhỏ đó”“dạ em hứa, em biết mình phải làm gì mà” – thằng ba mừng rỡ khi tôi đồng ý cho nó đi dạy thêm“còn thằng 4 phải ngoan và nghe lời anh ba nghe chưa, em là đứa hiếu kì và cũng không kém quậy so với những đứa hàng xóm khác, không được quánh lộn nghe chưa”“nó ăn hiếp em mà, em không đánh nó không được”“giờ sao?” – tôi cầm cây roi“anh ba phải nghe lời hai, giống như em ne” – bé út nói“uhm, phải ngoan như bé út vậy” – tôi ôm lấy bé út và hôn nhẹ lên tráng nó. – “thôi đi ngủ nào”Rồi cả bốn nằm trên chiếc giường kể những câu chuyện vui và ngủ thiếp đi lúc nào cũng không biết. CHAP 6Khi nghe tiếng gà gáy, tôi nhanh chóng thay quần áo chạy ngay ra chợ, nơi mà tôi xin được lên thành phố để kiếm việc làm.“Bác ơi, có tin gì chưa bác” – tôi hỏi vội“con tới rồi hả? ta tính nhờ ai đó qua nhà báo cho con biết, con tới rồi thì thôi”“Dạ, con được chọn không bác?”“uhm, con được chọn rồi!” – Bác mỉm cười“vui quá, con được chọn rồi” – tôi vui đến mức ôm chầm lấy bác mà vui sướng.“từ từ nào, con làm bác chóng mắt quá” – bác lấy tay xoa đầu“dạ con xin lỗi, tại con vui quá, khi nào con đi thành phố vậy bác”“uhm, 3 ngày nửa con sẽ lên thành phố”“Dạ” – tôi háo chí gật đầu“mà nghe ta dặn, khi con lên thành phố ta nghĩ con nên giả trai để tránh bị người khác ăn hiếp” – bác vừa nói vừa gật đầu“dạ, con sẽ nghe lời bác, con không cần giả trai mà người ta cũng nghĩ con là con trai”“uhm… hahah…..” – bác cười khá lớnTối vào ngày thứ hai, tức là mai tôi sẽ khởi hành lên thành phố, nơi có những con người xa lạ, nơi xe cô tấp nập và cũng là nơi đầy sự cám dỗ, nhưng cũng là nơi đã khiến bao nhiều người thành công trên đất thành phố này.“Hai ơi” – bé út nó lại ngồi gần tôi khi tôi soạn đồ để lên thành phố“gì đó út?” – tôi cười và hỏi nó, lúc này nó ôm thật chặt lấy tôi và khóc nức nỡ“huhu…huhu…”“thôi mà… hai đi thời gian hai sẽ quay về với em… hai sẽ viết thư hay gọi điện thoại về thăm em mà, đừng có khóc như là hai đi luôn không trở về chứ”“dạ.. hix hix … hai đi rồi, không còn ai chơi cò cò với em, không còn ai kể chuyện cho em nghe”“hì hì … còn a3 và a4 sẽ kể chuyện cho em nghe mà”“không! hai anh kể dỡ lắm, em chỉ thích Hai thôi”“này này … em nói gì thế hỡ” – lúc này thăng ba và thằng 4 xuất hiện“em nói xấu anh hả?” – thằng 4 lại ngồi kế bên nó, kí đầu nhẹ“em nói a4 kể chuyện ko hay bằng hai”“em đừng buồn, hai đi hai về mà “ – thằng ba an ủi“em phải cố gắng hoc thật tốt như thế hai mới vui, cố gắng làm việc và mau mau về sớm vớii anh em mình” – thằng 4 nói“uhm.. đúng đó, bé út phải ngoan và học thật tốt biết hem nè” – tôi hun lên tráng nó và đôi má của nó, có lẽ khi lên thành phố tôi sẽ nhớ mấy đứa em tôi nhiều lắm, nhất là bé út. Tôi sẽ cố gắng làm việc và nhanh chóng sum họp cùng gia đình.Sáng