Tiểu Thư và Nông Dân

Tiểu Thư và Nông Dân

Tác giả: Caca

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324344

Bình chọn: 7.5.00/10/434 lượt.

không bao giờ nghe một hướng, với lại Jack lại đang cùng làm ăn với ba, mọi thứ khá thuận lợi, tao nói gì cũng vô ích mà thôi”

“Haiz…..Có khi nào hắn có âm mưu gì không? ” – Quỳnh nghi ngờ

“Uhm.. tao cũng đang nghĩ đến điều đó, không biết hắn có làm gì ba tao không? Tao lo quá Quỳnh ơi” – Trân nắm chặt tay của Quỳnh

“Bình tỉnh , bình tỉnh …”- Quỳnh trấn an – “bây giờ mày phải giả bộ thật ngoan, để đánh lạc hướng ba mày đi, tìm cách tiếp cận với Jack, để họ nghĩ rằng … mày sai, mày muốn có cuộc sống yên ắng, không muốn ở bên Thanh nửa, đó chỉ là cảm xúc nhất thời. Để làm rõ bộ mặt của Jack thì chỉ có cách đó, lúc đó ba mày sẽ suy nghĩ lại chuyện của mày”

“cách đó có được không?” – Trân lo lắng không ngừng

“chỉ còn cách đó duy nhất, mày và Thanh còn tao và Khanh, tụi tao sẽ không bao giờ bỏ rời mày”

“Tao nhớ anh ấy quá! Tao muốn được gặp anh ấy!”

“Bây giờ chắc hai người chưa gặp được đâu, cuối tuần này Thanh sẽ gặp ba mày để nói chuyện đó”

“Có chuyện đó sao?” – Trân rất là lo lắng CHAP 50 (4)“uhm…”“Thế nào ba tao cũng sẽ tìm mọi cách để chia ly giữa tao và Thanh”“đừng nghĩ nhiều, cứ theo những gì tao nói, tao sẽ nhờ anh Khanh cho mấy đàn em theo dõi Jack đang làm gì?”Đó là những gì mà Quỳnh đã kể cho tôi nghe, vì tình yêu chúng tôi sẽ đấu tranh vì nó. Cuộc gặp mặt giữa tôi và ông chủ cũng đến. Khi tôi đến thì thấy ông chủ đã có mặt trước tại bàn.“Con chào ông chủ” – tôi cuồi đầu chào“Đến đúng giờ” – ông chủ nhìn đồng hồ“Dạ, ông chủ muốn nói gì với con ạ?” – tôi ngồi nói giọng nhỏ nhẹ, lúc này một người đặt chiếc vali lên bàn, theo dấu hiệu của ông chú anh ta mở chiếc vali , trong chiếc vali là những sắp tiền dày cộm 500.000d.“rời xa con gái ta, cô sẽ có được khoảng tiền này, đủ để lo cho cô và em cô ăn học thành tài, đủ vốn để làm ăn” – ông chủ nhìn thẳng tôi và nói, cứ như tôi phải làm theo mệnh lệnh của ông ta.“con xin lỗi bác, con không thể nhận số tiền quá lớn này được” – tôi nói dứt khoác“cô chê tiền ah” – ông ta ngồi dựa lưng vào ghế“tiền không phải là tất cả, tiền không thể mua hạnh phúc của con gái bác được” – ông chủ nhìn tôi cười nhún vai“để duy trì hạnh phúc thì cũng phải có tiền”“bác lấy hạnh phúc của con gái bác đem ra buôn bán như vậy sao? bác xem hạnh phúc là món hàng sao?”“ta không muốn cô hủy hoại cuộc sống bình thường của nó, ta muốn cô rời xa, có số tiền để lo cho chúng em ăn học, làm ăn, ta như vậy là quá tốt với cô còn g씓con đã nói với ông chủ rồi, con không cần tiền theo cách như vậy”“ta cũng nói với cô luôn, khỏi phải dài dòng, con gái ta nói với ta rằng tình cảm đó chỉ là nhất thời, bồng bột mà thôi, do cô đơn không có bạn bè nên nó nhầm tưởng vậy thôi”“con không tin đó chính là lời của Trân nói”“từ nhỏ đến lớn ta chưa bao giờ nói dối điều gì” – tôi cố giữ bình tỉnh và nhớ lại chuyện Quỳnh đã kể cho tôi nghe, tôi biết em chỉ đang giả vờ đánh lạc hướng ba của mình thôi.“nếu Trân nói như vậy ….” – tôi đang nói giữa chừng thì ông chủ xen vào“cũng không cần nói gì cả, ta cũng không cho nó ở lại đây đâu. Ta sẽ cho nó đi du học, để tránh xa môi trường dơ bẩn này”“bác không thể nào biến trân thành một con rối được?” – tôi bức xúc“còn ta không để cho cô biến nó thành một kể bệnh hoạn giống như cô được” – ông chủ tức giận đứng lên – “nếu còn nghĩ đến cái tình lúc trước ta giúp cho cô ăn học, việc làm thì nhận số tiền này, rồi biến về quꔓKHÔNG! ĐỒNG TIỀN LÀM MỜ MẮT BÁC, BÁC NGHĨ ĐỒNG TIỀN LÀ TẤT CẢ ĐỂ GIẢI QUYẾT MỌI VẤN ĐỀ, BÁC NGHĨ BÁC ĐANG ĐEM LẠI HẠNH PHÚC CHO CON BÁC, NHƯNG BÁC NÀO HAY NÀO BIẾT RẰNG CHÍNH BÁC LÀ NGƯỜI GIẾT CHẾT CÁI HẠNH PHÚC MÀ CON GÁI BÁC TỪNG AO ƯỚC, TỪNG MONG MỎI, CÓ BAO GIỜ BÁC NGỒI LẠI NÓI CHUYỆN VỚI CON GÁI BÁC MỘT CÁCH NGHIÊM TÚC, CÓ BAO GIỜ BÁC BIẾT ĐƯỢC SỞ THÍCH CỦA CÔ ẤY NHƯ THẾ NÀO, VÀ BÁC CÓ BIẾT NỔI SỢ LỚN NHẤT TRONG CÔ ẤY LÀ GÌ. Con xin lỗi vì đã hơi lớn tiếng, nhưng đó cũng là điều con muốn nói,con sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy, bằng mọi cách mà con có thể làm, dù phải đánh đổi cả mạng sống của mình. con chào bác!” – Tôi đứng dậy cuối chào thật dứt khoát rồi đi về nhà của Quỳnh. CHAP 51Trên đường đi về nhà tôi ghé vào tiệm tạp hóa mua vài thứ cần thiết, lúc trở ra tôi liền thấy cái tên đã đánh tôi ở dưới quê, đi cùng một đàn em, tôi vội tránh để chúng không thấy. Tôi đi theo sau, không bị chúng phát hiện. Chúng rẻ vào một con hẻm tối, hình như có người đang chờ chúng. Tôi tiến gần hơn để quan sát và nghe xem chúng đang làm gì.“Của anh đây” – hắn giao chiếc vali đen“Đủ hết chứ?” – tên kia hỏi“Làm ăn thì chữ tín phải có, yên tâm đi, đủ hết”“uh…” – tên kia đặt chiếc vali trên tay kẻ bên trái của hắn, hắn mở vali ra kiểm tra, hắn có vẻ khá chăm chú. Hắn đưa tay vào vali lấy ra một khẩu súng, hắn bắt đầu xem rồi nạp đạn rồi tháo đạn ra. – “tốt, còn đây là tiền hàng” – bên kia đưa cho tên bên đây hai chiếc vali tiền.“Oh! hy vọng chúng ta sẽ làm ăn với nhau dài dài” – hắn vừa nói vừa kiểm tra.Chúng nó buôn bán vũ khí lậu sao, chiếc xe hơi từ xa đi đến dừng ngay trước hẻm, cửa kính được kéo xuống và tôi nhận ra đó là gương mặt của Jack, tôi không thể


Insane