
ặp mặt, bảo đảm mình không chịu uất ức là được! Chỉ là, có thể không xảy ra tranh chấp thì đừng nên tranh chấp làm gì! Bằng không, thua thiệt nhất định không phải nàng. Con nhớ kỹ chưa?”
“Ừ, biết, ta về sau không nhìn nàng! Coi như là con quạ kêu lên! Cha, người cảm thấy như thế nào nha?” Nghĩ đến cái này giống vậy Tiểu Ngọc Nhi không nhịn được nụ cười vui nở!
“Được được được, con thích thế nào liền thế đấy!”
. . . . . .
Hai cha con nói chuyện trong thư phòng một hồi sau, đề tài liền quẹo về bên mình Bảo Lam.
“Cha, người không biết Lam tỷ tỷ thật lợi hại bao nhiêu đâu ! Lam tỷ tỷ đặc biệt thông minh, đặc biệt cơ trí, đặc biệt cường hãn! Ta thật thích ở chung một chỗ với Lam tỷ tỷ!”
Trương Thái Phó mặt đăm chiêu, “Con đã thích, về sau sẽ để cho Bảo Lam bên cạnh ngươi mấy ngày để quan sát, nàng là người có chủ ý, về sau con gặp chuyện thì bàn bạc với nàng, nàng sẽ không để cho con chịu thiệt!” Quan trọng nhất là, võ công Bảo Lam không tệ, đối với Tiểu Ngọc Nhi cũng chân thành, có nàng bên cạnh Ngọc nhi, nếu là có cái gì không hay, ông và phu nhân cũng có thể yên tâm!
Ở nơi này vào thời khắc hết sức trang nghiem, một bé mèo lười, bụng rất không hợp thời kêu lên vài tiếng !
“Ừ, Ngọc nhi biết, cha, đã muộn rồi,? Người ta rất muốn cùng nhau ăn cơm với cha ! Cha  ̄ ̄”
“Con nha con nha, được được được, đi thôi, đi ăn!”
Hai người giương cung bạt kiếm đi vào, hòa hòa thuận thuận cùng hướng tới bàn cơm. . . . . .
Tiểu Ngọc Nhi là một người dấu không được chuyện, ăn xong cơm tối cùng cha mẹ xong, liền không dằn nổi mà đi đến chỗ Bảo Lam nói chuyện này, Tiểu Ngọc Nhi sinh động miêu tả mật đàm trong thư phòng, Bảo Lam tỉ mỉ phân tích quan hệ lợi hại, một đêm này ở phủ Thái phó cũng yên tĩnh!
Chỉ là, mấy nhà khác cũng không thể yên tĩnh như vậy !
Phủ Thừa Tướng, thư phòng quan trọng.
“Chuyện này tuyệt đối không thể như vậy rồi !”
“Đúng! Thái Phó nhất định phải có câu trả lời thỏa đáng!”
“Con gái của mình không thể bị khi dễ uổng phí!”
“Thừa Tướng phải làm chủ cho chúng ta nha!”
“Thừa Tướng coi như không vì chúng ta, ngài cũng phải vì thiên kim của ngài mà báo thù rửa hận!”
Không sai, này gióng trống khua chiêng muốn lên tiếng phê phán Thái Phó, chính là do hôm nay các vị tiểu thư bị Ngọc nhi khi dễ!
Lúc này, Thừa Tướng vẫn trầm mặc lên tiếng, mọi người tự giác im lặng lại, “Bản Thừa Tướng vốn định cứ như vậy, dù sao cũng không thể bởi vì một mình tiểu nữ mà làm khó Thái Phó! Nhưng mà, nếu mấy vị đại nhân nhất trí muốn công bằng, ngày mai vào triều cùng các vị thiên kim bẩm báo với hoàng thượng!”
Sau khi mấy người cáo từ, Lý Như Yên từ phía sau bình phong thư phòng cao ngạo đi ra, “Cha, lần này nhất định phải làm cho tiện nữ Thái phó trả giá xứng đáng!”
“Nữ nhi của ta sao thể để cho nữ nhi thôn quê khi dễ? Yên nhi yên tâm, ngày mai chắc chắn báo thù cho con!”
Chương 26: Càng Hồ Đồ Càng Khỏe Mạnh.
Hôm nay triều đình nhất định sẽ không yên ổn như ngày thường!
Thái tử rất ít xuất hiện trên triều đình tới, Tam hoàng tử Băng Trạch ít người thấy đến cũng xuất hiện, ngay cả người cơ hồ thấy đầu không thấy đuôi Nhị hoàng tử Băng Phong cũng đi tới.
Còn chưa bắt đầu, chúng đại thần liền đánh hơi được mùi máu tươi nồng đậm!
Thái tử vẫn như cũ duy trì nét lạnh băng nhẹ nhàng quen thuộc, nhất là thời điểm đối mặt với Băng Phong lãnh khốc, càng thêm phiêu dật!
“Hôm nay là ngọn gió nào thổi nhị đệ xem mạng người như kiến đến đây vậy?”
Các vị đại thần cũng có thể coi như là có kinh nghiệm đối với sóng to gió lớn, nhưng mặc dù nghe là lời nói khích lệ, nhưng lại không có được nửa điểm khích lệ, ngược lại tràn đầy ý châm trọn cùng….đố kỵ?
Phải biết, sau lưng đố kỵ này chính là nồng nặc ý vị thèm muốn!
Điều này sao có thể? Thái tử nói lời đố kỵ là chuyện gì? Chẳng lẽ thái tử lại ghen tỵ nhị hoàng tử xem mạng người như con kiến hay sao? Này không đúng rồi, ai không biết thái tử nước Băng Phách là người lạnh nhạt nhất? Ai không biết thái tử nước Băng Phách là người nhân từ? Sao có thể yêu thích đệ đệ long dạ ác độc?
Thái tử giỏi nhất là quan sát phản ứng của mọi người qua lời nói và nét mặt, liền biết mình mới vừa lỡ lời, đối với hình tượng mình nhiều năm như vậy đã ảnh hưởng không tốt, thậm chí là gây ra nghi ngờ!
Loại chuyện như vậy tuyệt đối không thể xảy ra!
Nhưng trưởng thành trong hoàn cảnh ngươi lừa ta gạt nhiều năm như vậy, có thể rèn luyện con người chính là gặp không sợ hãi!
Vì vậy thái tử rất hiểu sâu cái này lại lên tiếng: “Không nghĩ tới Tam đệ cũng có hứng thú tới tham dự triều chính! Thật là hiếm thấy !”
Lời vừa nói ra, các vị đại thần cũng tỉ mỉ nhìn chằm chằm thái tử cùng hai vị hoàng tử, rất sợ bỏ lỡ câu văn mấu chốt, từ ngữ, ánh mắt, không khí mà đứng sai lầm hàng ngũ! Phải biết, làm quan trong triều, gần vua như gần cọp không nói, nếu là vừa bước lầm thật sự sẽ hối hận ngàn đời!
Lúc câu nói mấu chốt đầu tiên có thể vạn kiếp bất phục, cho nên, cho dù là một cái ánh mắt đều phải cong mười tám quẹo ở trong long sau mới dám hiện ra ở tất cả trước mặt triều thần!
Nhất Băng Phong cùng Nhất