XtGem Forum catalog
Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tác giả: Born

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324025

Bình chọn: 7.5.00/10/402 lượt.

cho Ngọc Loan biết còn cố ý trêu cô rằng:” Nữ doanh nghiệp này còn khả trẻ lại rất xinh đẹp, mà hình như cô ấy cũng có tình ý với anh”.

Bình thường thì Vũ Phong dù đi đâu cũng luôn từ chối các cuộc ăn nhậu, anh viện lý do cần về chăm sóc ba, ai cũng biết ba anh bị tai nạn nên cũng thường rất thông cảm với anh. Cho nên Vũ Phong thường về nhà trước 6 giờ. Hôm nay anh lại về trễ gần cả tiếng đồng hồ, Ngọc Loan bèn cố ý tỏ vẻ hờn dỗi chất vấn anh.

– À, sao mà anh thích nhìn thấy vợ yêu của mình ghen thế nhỉ – Vũ Phong hấp háy mắt trêu chọc, rồi anh ôm lấy Ngọc Loan, hôn trộm lên môi cô một cái rồi cười nói – Vợ à em yêu tâm đi, dù ai có đẹp thế nào cũng không đẹp bằng vợ anh, cũng không nấu ăn ngon bằng vợ anh đâu. Em mau nấu cơm đi, anh sắp chết đói rồi nè.

Ngọc Loan nghe Vũ phong nịnh bợ thì cười , ánh mắt mang đầy hương vị tình yêu hạnh phúc, cô phụng phịu nói:

– Anh phải buông em ra thì em mới nấu cơm được chứ.

Ngọc Loan nói xong thì khẽ bấu tay Vũ Phong, để tay anh buông cô ra.

– Hôm nay mẹ thấy hơi mệt, cho nên em bận hăm sóc ba , vì thế mới nấu cơm muộn thế này.

– Vợ anh vất vả rồi, phải thưởng cho em một cái mới được – Vũ Phong nói xong thì lại hôn Ngọc loan một cái nữa khiến mặt cô đỏ ửng cả lên, cô cong miệng mắng anh

– Đáng ghét.

– Để anh phụ em nấu cơm cho nhanh – Vũ Phong nói xong thì xăng tay áo hăng hái phụ giúp Ngọc Loan nấu cơm.

Hai vợ chồng hạnh phúc cười đùa với nhau, Ngọc loan đùa Vũ Phong, đưa bóc một miếng đồ ăn đưa lên cho Vũ Phong thử, nhưng sau đó nhanh chóng rụt tay lại khiến Vũ Phong ăn hụt, cô thích chí cười vang, cố ý trêu Vũ Phong lần nữa, nhưng không ngờ Vũ Phong đã chụp tay cô giữ lại rồi đưa những ngón tay nhỏ nhắn của cô vào miệng cắn nhẹ cùng với đồ ăn. Ăn xong anh nháy mắt nói:

– Đúng là thơm ngon vô cùng.

Ngọc Loan biết Vũ Phong đang nói với ý ẩn dụ gì, cô đỏ cả mặt thầm mắng anh.

Mẹ Vũ phong nhìn hai vợ chồng hạnh phúc như vậy, trong lòng bà bỗng chốc thấy khóc chịu vô cùng. Bà nhìn Ngọc Loan chằm chằm, lời nói của Hà Trang cứ vang trong tai bà.

Chương 14: Hạnh phúc mong manh

– Vũ Phong – Tiếng mẹ Vũ Phong vang lên lạnh lẽo cắt đứt phút giây hạnh phúc của ahi vợ chồng, Ngọc Loan vội đẩy Vũ Phong ra đứng nghiêm chỉnh lại cúi đầu gọi “mẹ” một tiếng.

Vũ Phong cũng không đùa nữa, anh nghiêm chỉnh nhìn mẹ.

– Đi làm về thì lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi đi tí còn ăn cơm. Chuyện bếp núc là chuyện của đàn bà – Bà tiếp tục lạnh giọng nói, mắt khẽ liếc qua Ngọc loan nói tiếp – Cứ bảo chị bếp xuống phụ vợ con nấu cơm là được.

Bà cố tình nhấn mạnh câu “Chuyện bếp núc là chuyện của đàn bà”, nghe qua là hiều rõ thái độ không bằng lòng với Ngọc Loan rồi. Vũ Phong định lên tiếng bênh vực thì Ngọc Loan khẽ kéo áo anh giữ lại. Cô nhẹ cười bảo:

– Mẹ nói đúng đó. Anh mau lên tắm rửa rồi xuống ăn cơm, em cũng nấu cơm xong rồi. Nhanh lên kẻo mẹ đợi.

Vũ Phong nghe vậy thì gật đầu, trước khi đi còn quay lại nháy mắt với Ngọc Loan một cái khiến cô bật cười. nhưng nhìn ánh mắt không hài lòng của mẹ Vũ Phong, cô vội im bặt, đợi Vũ Phong đi rồi cô mới nhìn bà hỏi:

– Mẹ, mẹ đói bụng chưa. Con dọn cơm cho mẹ ăn trước nha.

– Không cần đâu – Nói xong bà quay lưng đi vào phòng của mình, lát sau chị giúp việc đi ra phụ giúp Ngọc Loan dọn cơm.

Ngọc Loan cảm thấy mẹ Vũ Phong gần đây thái độ rất lạnh nhạt với mình, lúc trước cô và Vũ Phong cứ nghĩ do mẹ chăm sóc ba vất vả nên mới sinh ra mệt mỏi cáu giận. Nhưng dạo gần đây, bà còn cáu bẳn, lạnh nhạt với cô còn hơn cả ba Vũ Phong.

– Vũ Phong, anh có thấy dạo gần đây dường như mẹ không thích em như trước không? Có phải em đã làm gì cho mẹ giận hay không?

Ngọc Loan dọn cơm xong thì lên lầu chờ Vũ Phong tắm xong rồi cùng xuống nhà mời mẹ ăn cơm. Cô đem vấn đề này bàn với Vũ Phong. Vũ Phong vừa tắm xong, anh quấn một cái khăn tắm, cả người thơm mùi xà bông thơm lừng đầy cuốn hút, hơn nữa thân hình của anh lộ rõ trước mặt Ngọc Loan. Anh ôm choàng lấy cô nói:

– Sao vậy? Vì chuyện lúc nãy hay sao?

– Không phải, chỉ là…- Ngọc Loan lắc đầu đang định nói thì thấy bàn tay không đứng đán của Vũ Phong di du trên người mình liền khẽ tay anh mắng – Đáng ghét, mau thay đồ, đừng để mẹ đợi lâu.

– Vậy em mau giúp anh – Vũ Phong vừa nói vừa tháo chiếc khăn tắm quấn ngang eo ra, Ngọc Loan thoáng đỏ cả mặt, cô bĩu môi nhìn anh nói – Tự đi mà thay.

Nói xong cô nhanh chóng chạy biến ra cửa khiến Vũ Phong không khỏi cười lớn. Anh lắc đầu lấy quần áo mà Ngọc Loan chuẩn bị sẵn thay vào rồi đi theo cô xuống lầu. Mới vừa xuống thì thấy Ngọc Loan khựng lại giữa chừng ở cầu thang, cô đứng ngay người ở đó không nhúc nhích.

– Chờ anh à – Vũ Phong đi từng bước xuống ôm eo Ngọc Loan trêu chọc.

Nhưng anh nhanh chóng nhìn thấy vẻ mặt hơi tái, môi mím chặt của Ngọc Loan thì kinh ngạc, anh muốn hỏi có chuyện gì nhưng nhìn theo ánh mắt của Ngọc Loan, Vũ Phong nhìn thấy Hà Trang đang ngồi chễnh trệ trên ghế sofa nhà mình, cô ta đang nói chuyện với mẹ Vũ Phong.

Trong lòng Vũ Phong có chút bực bội, cũng lâu rồi anh và cô không liên lạc với nhau, Vũ Phong cứ nghĩ bị anh cự tuyệ