Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tác giả: Born

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324540

Bình chọn: 9.00/10/454 lượt.

g vằn đáp.

Vũ Phong không thèm chấp thái độ đó của cô, anh khẽ khàng bảo:

– Vào phòng thay bộ đồ khác đi. Anh đi tìm nhưng chẳng thấy chỗ nào bán cháo đành nhờ Ngọc loan nấu giúp em, anh phải xuống phụ giúp cô ấy.

Hà Trang nghe vậy thì hiểu lầm là vì Vũ Phong yêu thương lo lắng cho cô, sợ cô không ăn được gì thì lại đỗ bệnh thêm, đến nỗi phải nhờ vả Ngọc loan nấu giúp. Tâm trạng trở nên vui tươi hẳn ra, ngoan ngoãn nghe lời Vũ Phong về phòng thay đồ.

Ngọc Loan vừa xuống bếp, cô nhanh chóng bắt tay vào việc nấu cháo, cô cẩn thận tỉ mỉ như là nấu cho Vũ Phong ăn. Vũ Phong bước xuống nhìn thấy cô luôn tay luôn chân thì vui vẻ, cảm thấy cô thật là một người vợ tốt, hiếm thấy trên đời.

– Sao lại nhìn em như thế – Ngọc Loan xoay người, nhìn thấy Vũ Phong nhìn mình thì khẽ cười hỏi.

– Anh cảm thấy mình thật hạnh phúc – Vũ Phong cười cười đáp.

Vũ Phong liền bước đến hôn nhẹ lên má cô một cái khiến Ngọc Loan thẹn thùng đỏ cả mặt. Cô xấu hổ vừa mắng Vũ Phong.

– Anh hư quá, mau đi chỗ khác để em nấu cho xong.

– Để anh phụ em – Nói xong Vũ Phong bèn giành lấy mớ hành lá trên tay cô đem rửa.

Hà Trang vừa thay quần áo xong thì đi ra bên ngoài không ngờ lại chứng kiến cảnh Vũ Phong hôn Ngọc Loan. Cô ta gần như không tin gì vào mắt mình nữa, lảo đảo muốn té xuống sàn nhà, cũng may bện được vào thành tường. Cô ta cảm thấy lửa giận đang sục sôi trong lòng mình, trừng mắt nhìn Vũ Phong và Ngọc Loan cười cười nói nói một cách âu yếm với nhau. Cô ta ghiến răng siết chặt tay quay trở lại phòng.

– Vũ Phong – Hà trang lấy giọng rên rỉ gọi ra từ phòng ngủ.

– Anh mau vào xem cô ấy thế nào đi.

Khi Vũ Phong đi vào bên trong, anh đứng ở cửa nhìn Hà trang sẵn giọng hỏi:

– Có chuyện gì.

– Em thấy khó chịu quá, không tin anh rờ thử xem, trán em nóng hổi đây nè – Hà Trang nhõng nhẽo nói với anh.

Vũ Phong miễn cưỡng đi lại khom lưng rờ lên trán cô, đúng là cô có chút nóng nhưng cũng không nóng đến nổi nhõng nhẽo như thế, anh bèn đứng thẳng dậy nói:

– Để anh lấy khăn ướt cho em đắp.

– Không cần đâu, em chỉ muốn anh ở đây với em thôi. Người ốm thường rất sợ cô đơn mà – Hà Trang nắm lấy tay Vũ Phong không rời. Quyết không chịu để anh đi.

Vũ Phong cũng không còn cách nào đành ở lại bên Hà Trang một lúc, lát sau anh nói:

– Để anh xem cháo chín chưa, rồi bê lên cho em ăn, ăn xong uống thuốc cho mau khỏe.

Hà Trang cũng đành buông tay anh ra, nhưng vẫn cố gắng nói thêm một câu:

– Anh nhớ lên nhanh nha.

Vũ Phong gật đầu, Hà Trang mới yên tâm để anh đi ra.

Vũ Phong đi ra thì Ngọc Loan cũng vừa nấu cháo xong, cô nhìn thấy Vũ Phong thì hỏi:

– Cô ấy sao rồi.

– Chỉ là hơi nóng mà thôi. Cháo nấu xong chưa?

Ngọc Loan gật đầu rồi múc một ít đưa cho Vũ Phong nếm thử, anh nếm xong bèn cười khen:

– Ngon lắm.

Ngọc Loan gnhe vậy thì vui vẻ lấy tô múc cho Hà Trang, anh mau bưng vào cho cô ấy ăn liền đi kẻo nguội. Cháo nóng giải cảm đó.

Vũ Phong cũng định cầm lên thì đột nhiên anh có điện thoại, là của ba mẹ anh. Bèn nói với Ngọc Loan:

– Em đem vô đi. Anh nói chuyện với ba mẹ vài câu đã.

Ngọc Loan bèn bê vào cho Hà Trang ăn. Hà Trang thấy người bê cháo vào là Ngọc Loan thì xụ mặt xuống cao giọng hỏi:

– Vũ Phong đâu?

– Anh ấy bận gnhe điện thoại một chút sẽ vào ngay – Ngọc Loan đáp rồi bê tô cháo chìa trước mặt Hà trang – Cháo còn nóng, ăn ngay đi cho ngon.

– Không mượn cô quan tâm tôi – Ha Tragn hất mặt nói.

– Là có qua có lại mà thôi. Lần trước mình bệnh, là bạn nấu cháo cho mình, lần này đến phiên bạn, mình phải nấu cháo lại cho bạn ăn chứ. Yên tâm đi mình nấu cháo rất ngon, không có cố ý bỏ thêm muối vào cho mặn đâu – Lời Ngọc Loan vừa châm biếm vừa cười nhạo – Mau ăn đi.

Hà Trang chừng mắt tức giận nhìn Ngọc Loan, cô ta đẩy mạnh tô cháo trên tay Ngọc Loan ra khỏi mình, làm cháo nóng sánh lên tay NGọc Loan, bị bỏng cô bất giác kêu lên:

– Á……

Vũ Phong vừa cúp điện thoại hốt hoảng chảy vào, thấy tay Ngọc Loan đã chuyển sang một màu đỏ hồng, anh cau mày lo lắng, vội lấy khăn lau vết cháo cho cô. Không nói anh cũng biết tất cả là do Hà Trang gây sự, bèn tức giận nhìn Hà Trang quát nạt

– Tại sao em lại làm như vậy.

– Em cố ý làm như vậy đó thì sao. Cô ta là cái thá gì mà đến đây định ban ơn cho em chứ – Hà Trang cũng tức giận quát lại – Cô ta là đang đạo đức giả trước mặt anh mà thôi.

– Được rồi Vũ Phong bỏ đi – Ngọc Loan thấy vậy bèn khuyên can.

Vũ Phong từ nãy giờ nhẫn nhịn Hà trang nhiều, cuối cùng anh quyết định nói:

– Hôm nay anh đưa Ngọc loan đến đây là để nói cho em biết. Chuyện chúng ta đã kết thúc rồi, anh muốn cùng Ngọc Loan bắt đầu cuộc sống mới.

Hà Trang nghe xong như sét đánh bên tai, cô ta nhất thời tức giận bèn hất văng tô cháo mà Ngọc Loan vửa để ở đầu giường về phía Vũ Phong hét lên

– Anh nghĩ tôi cần anh lắm hay sao? Hai người cút đi cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy hai người nữa.

Cháo nóng văng vào người Vũ Phong, anh tức giận lôi Ngọc Loan ra về, mặc kệ Hà trang nổi cơn điên ra sao.

Chương 8: Điều khó nói.

Mấy ngày liên tiếp, Ngọc Loan lợi dụng sự quen biết của ba mình mà hẹn gặp các giám đốc ngân


Lamborghini Huracán LP 610-4 t