Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Tác giả: Born

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324411

Bình chọn: 9.5.00/10/441 lượt.

là em, còn Vũ Phong có thể đòang hoàng ở bên cạnh Hà Trang.

– Em…- Tùng Quân nói không nên lời, anh từng nhớ Tú Quyên từng nói những lời bóng gió như thế này, cô ấy kể như mình vừa xem xong một bộ phim, Tùng Quân lúc đó chỉ nghĩ cô bé này quá lậm phim tình cảm rồi, chứ không hề nghĩ rằng, Tú Quyên là đang ám chỉ Ngọc Loan.

– Cho nên dù đau buồn bao nhiêu, em cũng phải chấp nhận mà thôi. Bởi lẽ em mới chính là người thứ ba chen vào tình cảm của họ. Nếu không có em, Vũ Phong và Hà Trang đã là một cặp hạnh phúc rồi. Anh cũng biết mà.

Tùng Quân khẽ gật đầu. Anh biết vũ Phong và Hà Trang yêu nhau, anh cũng biết Ngọc Loan yêu Vũ Phong. Anh cứ cho rằng cuộc tình nào cũng cũng có hồi kết thúc, Vũ Phong và Hà trang đã chia tay nhau, nên Ngọc Loan có cơ hội đến với Vũ Phong và đám cưới cùng anh. Chuyện hôm nay anh chỉ cho rằng Vũ Phong và Hà Trang tình cũ không rủ cũng tới. Nào ngờ sự việc lại trở nên nghiêm trọng như vậy.

Càng không ngờ Ngọc Loan lại chịu thổ lộ tâm sự cùng anh bí mật này. Anh im lặng lắng gnhe Ngọc Loan kể hết tất cả mọi chuyện. Kể xong, Ngọc Loan cười buồn nói:

– Tùng Quân! Anh biết không? Từ nhỏ đến lớn, em chưa từng vấp ngã bao giờ cả. Con người phải một lần vấp ngã, một lần trả qua sóng gió mới có thể trưởng thành được. Người ta nói, nhân chi sơ, tánh bổn thiện, con người khi mới sinh ra chẳng ai muốn chọn điều ác cho mình. Kẻ ăn cướp không phải thật sự muốn đi cướp, một cô kiều nữ, không phải muốn bán thân cho trăm người. Mà tất cả là vì hoàn cảnh đây đưa họ vào con đường lầm lỗi đó mà thôi. Nhưng họ đều phải vượt qua tất cả những điều đó để tiếp tục cuộc sống. Còn em, từ nhỏ đến lớn, em không hề thiếu thốn bất cứ thứ gì. Em muốn gì, ba em đều cho em, có thể nói, cuộc sống của em đã trải thảm bóng mượt, không tí gồ ghề nào. Em chưa từng trải qua sóng gió nào, cho nên cuộc sống của em không có lọc lừa, không có tranh đoạt, cũng không có *** hại nhau. Cho nên không phải em cố chấp không buông tay, mà là vì Vũ Phong chính là sóng gió, chính là cay đắng mà em phải trải qua Chỉ có thể đối mặt vượt qua nó, em mới có thể bước chân vào cuộc sống vốn gồ ghề này.

– Hà tất gì phải như vậy chứ? Em xứng đáng có cuộc sống tốt đẹp hơn, một cô gái như em có rất nhiều người tình nguyện trải thảm cha lấp sự gồ ghề để em suốt đời sống trong bình yên – Tùng Quân không kiềm nén được nói – Anh….

– Em biết….Chỉ với việc gia tài ba để lại cho mình em thì có thể sống vô lo vô nghĩ đến cuối đời, chỉ tiếc là ….thôi bỏ đi, đừng nhắc chuyện này nữa làm gì…..

Tùng Quân cũng không miễn cưỡng cô, anh không muốn cô phải nhắc lại càng thêm đau lòng . Tùng Quân kể cho cô nghe những câu chuyện thú vị lúc anh đi du học. Ngọc Loan dù không muốn cũng phải bật cười, nỗi buồn trong lòng cũng vơi đi, lòng nhẹ nhỏm hơn nhiều. Gió bắt đầu lạnh, khiến Ngọc Loan có chút run lên, Tùng Quân bèn cởi áo khoát ra cho cô mượn. Họ lại tiếp tục trò chuyện

Sau cùng Tùng Quân đưa cô về nhà, Ngọc loan xuống xe nhìn Tùng Quân nói lời cám ơn vì anh đã giúp cô quên đi nỗi buồn. Tùng Quân mở cửa đi đến trước mặt Ngọc Loan dặn dò cô vài lời mong cô đừng nghĩ đến chuyện của Vũ Phong với Hà trang. Ngọc Loan gật đầu rồi cởi áo khoác trả cho Tùng Quân. Mái tóc cô bị gió vô tình thổi khiến nó rối tung lên. Tùng Quân bèn đưa tay giúp cô vén lại mái tóc. Bàn tay anh bỗng dừng lại trên bờ vai cô, ánh mắt Tùng Quân nhìn Ngọc Loan không dứt, đôi mắt cô buồn nhưng vẫn có ngượng cười khiến người ta nhìn thấy mà đau lòng, bất chợt, Tùng Quân cúi đầu hôn lên môi Ngọc Loan.

Ngọc Loan hơi bất ngờ không kịp phản ứng, khi cô đặt tay lên ngực Tùng Quân định đẩy anh ra thì bên tai đã có tiếng nói:

– Hai người đang làm gì vậy?

Giọng nói phẫn nộ đầy quen thuộc khiến Ngọc Loan giật bắn cả người vội vàng đẩy Tùng Quân rời xa mình rồi quay đầu nhìn Vũ Phong, hoảng hốt nói không nên lời.

– Tôi hỏi hai người vừa rồi đang làm gì? – Vũ Phong đã nhanh chóng bước đến bên họ cao giọng hỏi.

– Em…- Ngọc Loan muốn giải thích nhưng lời nói cứ đến cổ lại dừng không thể thốt thành lời.

– Cậu có tư cách chất vấn cô ấy hay sao – Tùng Quân thấy ánh mắt tức giận của Vũ Phong dành cho Ngọc Loan thì bực tức lên tiếng bên vực cô.

– Sao lại không có tư cách, tôi là chồng của cô ấy – Vũ Phong nhìn Tùng Quân đáp lời.

– Chồng….- Tùng Quân bật cười – Người chồng trên danh nghĩa à?

– Em đã nói cho cậu ta biết – Vũ Phong có chút ngạc nhiên, có chút thất vọng quay sang hỏi Ngọc loan. Đây là bí mật của họ, vậy mà Ngọc Loan lại nói cho người ngoài biết.

– Chẳng phải cậu cũng đã nói cho Hà Trang biết hay sao. Vì sao không cho cô ấy nói cho tôi biết chứ – Tùng Quân hất mặt khiêu khích đáp, anh tuyệt đối không để Vũ Phong làm tổn thương đến Ngọc Loan, dù có đánh mất tình bạn bao lâu nay của họ.

– Đó là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cậu. Hay ý cậu là, cậu và Ngọc Loan đang là tình nhân bí mật của nhau. Nói đi, hai người đã qua lại bao nhiêu lâu rồi, đã đến gia đoạn nào rồi?

– Bốp….

Một cái tát giáng lên mặt Vũ Phong, khiến anh sững sờ, cái tát này là do Ngọc Loan tát.

– Anh nghĩ


80s toys - Atari. I still have