
thể tìm được một người đàn ông thật sự yêu mình thì mình có thể sống giống như vậy.”
Tùng San như có điều gì đó suy nghĩ, cô gật gật đầu, đột nhiên cô có chút xúc động muốn đem Tề Duyệt Tâm giới thiệu cho Cố Trì Tây. Quan điểm của hai người này thật sự rất hợp nhau.
Hai người vừa nói vừa cười ăn xong hộp cơm, vừa mới trở lại đại sảnh lại bị chị Ngô dạy dỗ.”Bây giờ đã mấy giờ rồi, hai người còn chạy đi đâu vậy? Nghi thức khai mạc lập tức bắt đầu! Mau theo tôi qua đây!”
Lúc này đại sảnh của hội nghị đã được bố trí thỏa đáng, các nhân viên tiếp đãi cũng đã vào vị trí, vị khác quý mặc tây trang mang giày da cũng lần lượt xuất hiện. Tùng San cùng Tề Duyệt Tâm đi theo chị Ngô, cùng nhau đứng ở cổng lớn hội nghị tiếp đãi khách, Tề Duyệt Tâm phụ trách xem khách ký tên, Tùng San phụ trách dẫn khách vào chỗ ngồi.
Tề Duyệt Tâm thừa dịp chị Ngô không chú ý, nhỏ giọng nói bên tai Tùng San: “San San, đay là cơ hội tốt đấy, có thể biết được nhiều người tai to mặt lớn!”
Tùng San cười gượng một chút, khi quay đầu lại, nụ cười trên mặt cô lập tức cứng đờ.
Cô thấy Trương Tân.
Anh ta vẫn là một thân tây trang, tóc ngắn chỉnh tề, quanh than luôn toát ra một khí thế khiến người lạ chớ tới gần, hai mắt sắc lạnh như băng.
Khuôn mặt chị Ngô tươi cười nghênh đón, “Chào ngài, xin hỏi ngài là đại biểu cho công ty nào?”
Trương Tân nhìn thấy Tùng San ở phía sau chị Ngô, ánh mắt ngưng đọng, sau đó mặt không chút thay đổi trả lời: “Bất động sản Ninh Quảng.”
hai mắt chị Ngô lập tức phát sáng, “Ngài là?”
Trương Tân nói: “Tôi là trợ lý Trương Tân chủ tịch Cố, chủ tịch Cố lát nữa sẽ đến.”
Vẻ mặt chị Ngô cười tươi như hoa, từ trong hòm lấy ra 2 cái danh thiếp màu vàng đưa cho Trương Tân, “Tốt, trước tiên ngài ký ở đây, sau đó tôi cho người đưa ngài tới chổ ngồi.” Nói xong cô ấy nhìn về phía Tề Duyệt Tâm.
Tề Duyệt Tâm đang cứng người một hồi, nghe xong lời nói của chị Ngô cô ta nhìn Tùng San, lúc này mới cười nói: ” Xin chào trợ lý Trương, mời ngài ký ở đây.”
“Tùng San, mang trợ lý Trương đi tới vị trí số 8, 9 hàng thứ nhất.” Chị Ngô phân phó nói.
Tùng San hơi cúi đầu, “Vâng.” Sau đó cô nhìn thoáng qua Trương Tân, “Xin mời ngài đi theo tôi.”
Giọng nói của cô cực kì bình tĩnh, như đang nói với người xa lạ.
Trương Tân yên lặng cùng Tùng San đi vào hội trường, ngồi vào vị trí ở giữa dãy thứ nhất, sau đó ngẩng đầu lên nói: “Cám ơn.”
Tùng San bình thản trả lời: “Không cần khách sáo.”
Cô xoay người rời đi, đi được một khoảng cô mới thở ra một hơi. Sao có thể có chuyện trùng hợp như thế chứ. Nghĩ đến chuyện lát nữa còn phải gặp Cố Trì Tây, da đầu cô tê rần cả lên.
Khi quay lại của nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Tề Duyệt Tâm, cô mới nhớ lại lần trước Tề Duyệt Tâm ở trước cửa ký túc xá nữ giúp cô nhặt tiền đã gặp qua Trương Tân.
“Tùng San, mang trợ lý Chu tới dãy thứ tư ghế số 6.” Chị Ngô lại lên tiếng .
Tùng San trả lời, “Vâng ạ.” Vừa quay đầu, người cô thấy chính là Chu Trường An.
CMN, CMN, CMN!
Chu Trường An nhìn thấy Tùng San cũng sửng sờ, sau đó hắn cười cười: “Làm phiền cô.”
Cái thái độ này thật sự là coi Tùng San như người xa lạ.
Tùng San kiềm nén suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, sau đó bình tĩnh mỉm cười, “Xin mời đi theo tôi.”
Khi xoay người mình thấy vẻ mặt của Tề Duyệt Tâm, cô mới hiểu được thì ra vừa rồi ánh mắt của cô ấy có nghĩa là như vậy.
Chu Trường An buông túi xách trên tay xuống, nhìn Tùng San, “San San, sao em lại ở đây ?”
Tùng San cười cười: “Đừng hiểu lầm, tôi chỉ là người được thuê làm chút việc để kiếm thêm tiền mà thôi.”
Chu Trường An run run khóe miệng, trong ánh mắt mang theo sự lo lắng cười nói: “Thật khéo, lát nữa mẹ của Lâm Lâm cũng tới.”
Có một loại người chính là như vậy, luôn đem sự lo lắng của mình nói ra khỏi cửa miệng.
Tùng San vui vẻ, cố ý nói: “A, vậy anh phải để tôi gặp một chút, tôi thật muốn nhìn xem một người mẹ như thế nào lại dạy ra đứa con gái như vậy.”
Chu Trường An hoảng sợ, “San San, em…”
Tùng San bất đắc dĩ lắc đầu, “Hù dọa anh thôi, vậy mà anh cũng tin ? Chu Trường An rốt cuộc là anh ăn cái gì để lớn lên vậy, là gan thật nhỏ?”
Chu Trường An thở dài, “San San, em đừng làm anh sợ.”
Tùng San lười để ý hắn, xoay người nói: “Chị đây rất bận rộn không rảnh rỗi để ý tới anh.”
Trương Tân đang ngồi ở dãy thứ nhất đột nhiên đứng dậy, đi nhanh tới. Tùng San nhìn thấy sửng sốt, sau đó cô thấy Trương Tân đi ngang qua mình, suýt nữa có đã hỏi ra một câu, anh muốn làm gì.
Kết quả Trương Tân chỉ đi ngang qua cô, không hề liếc nhìn cô một cái, rời khỏi hội trường.
Tùng San âm thầm thả lỏng, sau đó cô cảm thấy tên Trương Tân này thật đáng giận. Chỗ ngồi của anh ta gần như vậy, nãy giờ cô cùng Chu Trường An nói chuyện anh ta chắc chắn nghe được rõ ràng. Còn chọn ngay thời khắc mấu chót mà đứng lên, giả vờ như người xa lạ đi ngang qua cô nữa chứ.
Lát sau người tới tham gia ngày càng nhiều, Tùng San một mình mang khách tới chỗ ngồi không xuể, Tề Duyệt Tâm dừng việc cho khách kí tên đi phụ giúp cô. Nhưng lòng của Tùng San luôn có chút không yên, trong đầu cô không ngừng suy nghĩ lời nói vừ