Hot girls siêu quậy

Hot girls siêu quậy

Tác giả: Cathy Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325050

Bình chọn: 7.5.00/10/505 lượt.

ồi nói thầm vào tai Vi trong khi mắt thì không chịu rời khỏi vòng một của nhỏ.

– Anh này kì… – Vi nhíu mày, giọng nói vô cùng ngọt mà tới nỗi nhỏ nghe xong cũng không dám tin là mình nói được đến mức ấy.

– Ahaha…vậy chúng ta đi ra thôi. – Kama cười to rồi ôm eo Vi bước ra ngoài.

Vi mỉm cười không phản kháng còn trong lòng thì như muốn bẻ cổ lão già dê gái bên cạnh. Ngoài ra, cái giọng nói liên tục la hét trong bộ đàm khiến nhỏ nhức tai lắm nhưng không trả lời. Nhỏ nghĩ cũng may là nó quyết định đúng, để tên đó ở nhà chứ không cho hắn theo là to chuyện.

“Này Vi, em có cần phải ăn mặc như vậy không? Sexy không chịu nổi. Đến anh còn muốn xịt máu mũi thì cái tên dê gái bên cạnh còn tới mức nào?”

“Vi! Sao em dám để lão ta nhìn như thế? Lào già chết bầm đó nhìn em chăm chăm kia kìa. Em có tin là anh chạy ngay tới đó đánh chết lão ta luôn hay không?”

“Á? Lão già dê xồm ấy dám ôm eo kìa. Sao không đầy hắn ta ra? Em muốn để ông ta ôm thế à? Em sao không trả lời? Em mà không đẩy hắn ra là anh chạy tới cắt cổ ông ta ngay đó. Grừ…”

Giọng Khánh điên tiết vang lên liên tục trong bộ đàm. Tối này, nó giao cho Khánh nhiệm vụ là phải ở nhà canh chừng camera, tuyệt đối không cho anh chàng theo. Mặc cho Khánh năn nỉ ỉ ôi, nó vẫn kiên quyết nói không vì hiểu nếu cho cậu đi theo có khác gì là phá hỏng kế hoạch?

Khánh và Đăng hoàn toàn không hiểu kế hoạch của nó, chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe chỉ thị còn những người còn lại thì đủ hiểu rồi, làm việc với nó hơn 3 năm trời, có mỗi cách này là hiệu quả nhất nhưng lần nào, mồi nhử cũng là Vi vì nhỏ là đứa có phong cách ăn mặc quyến rũ nhất cả bọn. Nó thì không thích mặc váy, Thảo Anh thì thích kiểu trẻ con còn Trang thì thích phong cách dịu dàng và năng động. Có mỗi Vi là thích hợp với vai diễn này nhất mà thôi.

Vi thử tưởng tượng nếu cho Khánh có mặt ở đây thì chuyện gì sẽ xảy ra? Chắc chắn là cái tên dê già đứng cạnh nhỏ sẽ có một kết cuộc không mấy tốt đẹp rồi vì nhỏ biết Khánh cũng ghen khiếp lắm. Gì chứ con trai vốn có tính sở hữu rất cao nên việc lão già này toàn thây là điều hơi khó. Vi hơi rùng mình và không tưởng tượng tiếp, cứ hoàn thành vai diễn cho tốt rồi tính sau.

Kama kéo Vi ngồi xuống chung với hắn. Hắn liên tục giở trò còn nhỏ thì cứ khướt từ liên tục khiến lão ta càng thêm thích thú. Bây giờ là đã hơn 1g sáng, Vi cũng đã chuốc cho lão Kama hơn một chai whisky rồi nên cả hai đứng dậy.

Lão đẩy Vi vào trong một chiếc Limo màu đen đậu sẵn trước cửa bar rồi cho người lái đến một nơi mà hắn thường ghé – khách sạn Resy. Vào chỗ tiếp tân nhận lấy ch…ìa khoá, lão ôm eo Vi tiến vào thang máy trong mấy ánh nhìn chẳng có chút thiện cảm. Những nhân viên ở đó nhìn Vi với ánh mắt khinh bỉ vì họ biết những đứa theo ông ta vào đây chắc chắn là bán thân lấy tiền thôi. Hình ảnh này quen quá mà!

Mở cửa phòng số 306 Vip, Kama nhanh tay khoá trái cửa rồi đẩy nhỏ xuống chiếc ghế sofa đặt giữa phòng, phía sau là một cái cửa sổ lớn. Lão ta như con thú đói lao ngay vảo Vi khiến nhỏ cũng hơi hoảng. Trước giờ gặp ai thì gặp nhưng chưa gặp trường hợp “đói khát” như lão thế này bao giờ.

Nuốt nước bọt, gương mặt không tỏ vẻ sợ hãi chút nào, Vi lật người đè lão ngồi lên ghế sofa. Hai tay nhỏ nắm chặt áo Kama, một chân làm trụ chống dưới đất, chân còn lại quỳ trên đùi lão nhìn vô cùng…hấp dẫn.

Vi nở một nụ cười nửa miệng quen thuộc, gương mặt càng trở nên cuốn hút khiến lão cười to:

– Haha…ta thích. Ta rất thích những cô gái chủ động như em.

– Vậy sao? Tôi đang thắc mắc…gương mặt tự đắc ấy của ông sẽ kéo dài được bao lâu đây? – Nhỏ từ từ cúi nhẹ đầu ghé vào tai lão.

Cùng lúc đó, Kama cảm thấy một cái lạnh ngay cổ. Cái lạnh ấy truyền đi dọc theo sống lưng, từng mạch máu lên đến não và trái tim đang đập mạnh kia. Từ chỗ lạnh ngay cổ ấy, một dòng nước đỏ thẫm trào ra một ít khiến người khác rùng rợn.

– Cô…cô là ai? – Kama sững sờ, giọng nói có chút hoang mang xen lẫn lo lắng.

– Sao vậy? Cái giọng ban nãy đâu rồi? Tôi tưởng ông thích thế này lắm chứ, Kama Kuroshi? – Vi cười nhạt.

– Cô…cuối cùng là muốn gì? Nếu cần tiền thì bỏ con dao ấy ra đi rồi tôi đưa cho cô. Cô cần bao nhiêu? – Kama cố khuyên Vi.

– Tiền? Chậc…đến mức trước khi chết ông cũng còn nhắc tới tiền sao? Đối với tôi mà nói thì dù không có nó thì cũng khó có thể sống được đấy nhưng mà…đó không phải mục đích của tôi. Tiền tôi không bao giờ thiếu nếu không muốn nói là dư thừa. – Vi tặc lưỡi, không ngờ ngoài máu dê lão ta còn có máu ham tiền đến phát sợ, trước lúc chết mà còn một tiếng tiền hai tiếng tiền trước mặt nhỏ.

– Vậy cuối cùng mày muốn gì? Giết tao à? Mày chỉ là oắt con vắt mũi chưa sạch mà bày đặt giết chóc ai? Nên nhớ là ngoài kia vẫn còn hai tên vệ sĩ sẵn sàng xông vào bắt mày bất cứ lúc nào khi tao hô? – Kama tỏ vẻ khinh thường.

– Thật sao? – Vi nhướn mày hỏi lại, môi nở một nụ cười khiến Kama lo sợ.

“Cộp…cộp…”

Tiếng gót nhọn của giày cao gót va chạn với mặt sàn lát đá hoa cương lạnh ngắt khiến âm thanh đó trở nên khô khốc, có phần ghê rợn. Tiếng bước chân không hề nao núng, ngược lại vô cùng dứt khoát và mạnh


The Soda Pop