
g vào tường,vậy mà nó vẫn reo như thường thậm chí còn lớn hơn lúc nãy! ==’
Cô bé bực mình ngồi bật dậy,mở điện thoại ra xem mấy giờ.
-Mới 4h30 thôi á????sao mới sớm ra đã xúi quẩy thế này??bữa nay nghỉ học cũng không để yên cho một bữa mà ngủ nữa!_Sin gào lên đau khổ.
Giờ còn khuya nên Sin quyết định nằm xuống ngủ tiếp..Nhưng chắc ông trời không thương Sin nên không cho cô bé ngủ.Sin dùng mọi cách để ngủ,từ đếm cừu,bật ti vi nghe vọng cổ rồi từ vọng cổ bay sang cải lương…Nói chung là dùng mọi cách vẫn không tài nào ngủ được.Mắt cô bé cứ mở thao láo,bình thường Sin rất dễ ngủ vậy mà bây giờ lại khó ngủ hơn những người khó ngủ. =))
Cô bé nằm một chút chợt nhớ ra là Hải Phong thức rất sớm,có khi mới 5,6 giờ sáng thôi mà Phong đã gọi điện rủ Sin đi tập thể dục cùng,vì lười nên chẳng bao giờ Sin chịu đi cả.Sin vội bấm ngay số Hải Phong gọi,vừa mới đổ hồi chuông thứ nhất đã có người bắt máy.
-[Sin?có chuyện gì không?'>_giọng ngáy ngủ của Hải Phong ở đầu dây bên kia cất lên.
-Ơ,bạn còn ngủ hả?mình định rủ bạn…à mà thôi không có gì.
Khi nghe câu “mình định rủ bạn” Hải Phong đã tỉnh hẳn,hỏi liên tiếp.
-[Đâu có đâu mình đâu có ngủ,mình thức rồi,mà bạn định rủ mình đi đâu??'>
-Tính rủ bạn đi tập thể dục cùng,còn nếu bạn ngủ thì mình không làm phiền bạn..
-[Tập thể dục hả?đi,đi chứ.Vậy mình chạy lại đón bạn trước cổng nha'>
Tút…Tút….
Sin phấn khởi hẳn ra,may là có cậu bạn thức sớm và rất nhiệt tình về mấy chuyện đi chơi.Cô bé phóng ngay xuống giường làm VSCN.Sin lục tung tủ đồ ra tìm bộ đồ thể thao mà dì Trâm đã mua cho cô bé hồi năm lớp 8,tưởng rằng bộ đồ ấy giờ Sin đã không mặt vừa,ai ngờ khi tìm ra mặt vào thử thì ôi…thậm chí nó còn rộng hơn hồi lớp 8.Chứng tỏ là Sin ngày càng “teo” đi chứ không lớn ra được tí nào!
Cô bé vừa mới bước ra cổng Hải Phong đúng lúc cũng đi tới.Mắt Sin sáng hẳn ra khi cậu nhóc đi xe đạp,mà Sin thì cực thích cái loại xe “năng lượng con người” ấy nữa chứ.
-Ngồi sau đi,mình chở cho_Sin cười tươi rồi phóng lên yên trước ngồi.
-Được không đó??_Hải Phong tỏ vẻ nghi ngờ,nào giờ cậu chưa từng thấy Sin đi xe đạp lần nào hết,không biết có ổn không đây!?!?
Trực giác của Hải Phong quả chính xác,vừa mới đạp được vài bước khi Phong còn để chân dưới đất thì vừa gác chân lên Sin đã mất thăng băng làm cả hai chúi xuống đất!(tác giả đã nói Sin không biết đi xe đạp trước rồi nhé)
-Eo ơi,bạn có biết chạy không đó?_Hải Phong xoa xoa đầu gối mình.
Sin ngại ngùng nói:
-Mình…không biết.
-Hả?không biết sao đòi chạy trời??
-Nhưng mình rất muốn tập nên mới thử xem sao,ai ngờ té đau ê cả đầu rát cả tay!
Hải Phong trố mắt nhìn Sin,có ai ngờ cô bé không biết chạy xe đạp đâu.Bấy giờ Hải Phong mới để ý rằng trán Sin có gì đó đỏ đỏ.Cậu liền đưa tay lên nâng mặt Sin lên ra chỗ bóng đèn cho dễ nhìn thấy.Do hồi nãy cả hai cùng té chúi xuống nên đầu Sin đã bị đập vào nền xi măng và…chảy máu.
-Té bể trán luôn rồi kìa,đến bệnh viện băng lại đi,còn chỗ nào bị nữa không??_Hải Phong nhìn xuống hai tay hai chân cô bé,đôi mắt đã cho kết quả:ngoài đầu ra thì không còn chỗ nào khác cả.
Sin giật mình đưa tay sở thử trán và thấy gì đó ướt ướt,nhưng đầu Sin chỉ bị ê thôi nên Sin từ chối đi bệnh viện.Vừa mất tiền vừa mất thời gian (định nghĩa của Sin là vậy),nhưng Hải Phong đã phán bác lại và nhất quyết đòi đưa đi.
-Thôi vậy vào nhà mình đi,mình có bông băng với lại sát trùng vết thương,làm sơ sơ thôi rồi đi thể dục,5h mấy rồi kìa.
-Vậy giờ làm đỡ nhưng phải đến bệnh viện kiểm tra đấy nhé!
-Ừa,biết rồi,biết rồi.
Hải Phong cùng Sin đi vào nhà,tủ thuốc của cô bé có đầy đủ dụng cụ cả nên không cần phải mua.Đúng là lúc đầu cô bé ê ê nhưng Hải Phong vừa đưa miếng bông gòn sát trùng vết thương thì đau buốt.
-Ráng chịu đau đi,ai biểu ham chạy làm gì_Hải Phong vừa nói vừa lấy miếng băng keo cá nhân ra dán vào trán Sin.
Khi đã hoàn tất thì trời đã sáng trưng,nhìn vậy chứ thời gian trôi nhanh quá,giờ 6h30 rồi nên không đi tập thể dục nữa mà ở lại ăn cơm.
…………………
Hải Phong khá kinh ngạc vì tài nấu ăn của Sin,nhìn Sin con nít vậy chứ nấu ăn cực ổn.Tương lai làm đầu bếp được đây,hehe.Vừa mới dọn thức ăn ra thì bé Yum lật đật chạy xuống.
-Yum chuẩn bị xong hết rồi à,sớm thế.May là chị có nấu thức ăn sẵn rồi đây.
-Ai thế ạ??_bé Yum tròn mắt.
-Bạn chị,bữa nay định đi tập thể dục nhưng không đi nên mới nấu đồ ăn sớm thế đó_Sin mỉm cười.
-Chị Sin vô cơm vào hộp cho em được không?hôm nay lớp em phải đi sớm lao động.
-Ừ,vậy mang giày vào đi rồi chị để hộp cơm vào cặp em nhá.
-Dạ.
Nhà cô bé có đầy đủ “dụng cụ” cần thiết khi đi trễ,giống như Sin mua cả lố hộp cơm về để khi nào trễ giờ không kịp ăn thì sẽ vô hộp rồi mang đến trường ăn.
-Sin này,hôm nay noel rồi vậy đi chơi nhé_Hải Phong nói.
-Bạn nói có hẹn rồi mà,không đi nữa à?_Sin ngạc nhiên.
-Ừ không đi nữa.Mà cậu cũng chưa đi cùng ai đúng không??
-Ừm.
-Vậy tối nay gặp ở quán trà sữa Z nhé.Giờ mình có việc phải về,tạm biệt tối gặp lại.
Sin mỉm cười chào Hải Phong rồi vọt ngay qua nhà Thùy Như để hỏi rõ cái tên nào đã được cô bạn “để mắt” tới.
May là nhà Thùy Như đ