Teya Salat
Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tác giả: Trữ Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324492

Bình chọn: 8.5.00/10/449 lượt.

có lập trường cùng tư cách bức bách người khác từ bỏ cho kế hoạch cuộc đời mình, từ bỏ ước mơ tha thiết về vinh quang phú quý, lý tưởng mà người ta theo đuổi. Tôi sợ sự hy sinh khổng lồ đến kinh khủng như vậy, sẽ làm người ta bỗng nhiên mất đi màu sắc; sẽ làm tôi không chịu nổi gánh nặng; sẽ đẩy toàn bộ những điều tốt đẹp tồn tại giữa hai chúng tôi đến chỗ tan nát bong tróc, sụp đổ tan tành.Tôi không có cách nào khắc chế nỗi nhớ trong lòng, cũng không có dũng khí vĩnh viễn đứng yên tại chỗ, vì một hy vọng hư vô mờ mịt không cách nào nắm bắt mà khiến mình đốt cháy hầu như không còn.Tôi chỉ là một người bình thường, cho nên chỉ hiểu được, bất luận đắng cay bao nhiêu khó khăn bao nhiêu, cũng phải đối mặt để sinh tồn.Có nhiều thứ, không thể chịu đựng được, thì chỉ có chịu đựng ngay từ đầu!Có nhiều thứ, muốn quên mà không thể quên, thì chỉ có tự mình quên….ngay từ đầu!Nhẹ nhàng xoay người, chợt phát hiện, một cái nút áo dính trên mặt đang rơi xuống, phía trên là hai chữ cái tiếng Anh “LL” loang loáng.Tôi đưa tay, nhẹ nhàng giữ trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng áp lên môi. Trên cái nút áo còn có phảng phất mùi hương đặc biệt chỉ thuộc về anh. Hãy để tôi trước lúc ngủ, được nắm nó, suy nghĩ một lúc, sau đó ngày mai mở mắt, sẽ đem nó, và tất cả ký ức vĩnh viễn khóa chặt lại!Xin thượng đế phù hộ cho con, xin cho ngày mai người đầu tiên gọi điện cho con là đàn ông, là một người đơn thuần dễ mến, không có cuộc sống quá phức tạp quá nhiều ước muốn, chỉ muốn sống cuộc sống yêu gia đình yêu con…… yêu vợ!……[1'> Nguyên văn: ‘Tương nhu dĩ mạt bất như tương vong vu giang hồ’. Câu này bắt đầu từ điển cố Chuyện kể rằng có hai con cá bị sa vào vùng nước cạn, để sinh tồn, hai con cá nhỏ dùng miệng hà hơi ấm cho nhau, tình cảnh như thế làm cho người cảm động. Nhưng sinh tồn như thế không phải là bình thường, thậm chí là tội nghiệp. Đối với hai con cá mà nói, lý tưởng nhất là chúng bơi được ra biển rộng lớn vô tận, mỗi con có nơi thuộc về riêng bản thân chúng. Cuối cùng, bọn chúng quên mất vùng nước cạn kia. Mỗi con ở một phương, sống hạnh phúc, quên đi lẫn nhau, quên đi những ngày sống dựa vào nhau.Đọc tiếp Tình yêu đang bận xin gọi lại sau – Chương 46 Bạn học Đại Oai nhất định là đã hối lộ thượng đế rồi, cho nên mới có thể trong nháy mắt từ lúc tôi đi ra khỏi nhà cũ, đã gọi một cú điện thoại quan trọng như vậy như thế.Giọng nói trong điện thoại vừa sợ hãi vừa dịu dàng: “Cậu, có thể, đi với, mình đến…… Bắc Kinh không?”Tôi ngẩng đầu nhìn ánh nắng đang len lỏi qua những tán cây……Trời ạ, trời ạ, trời ạ!Không đến mức đó chứ! Trong lúc tôi bị bệnh thì thỉnh thoảng trong lúc mơ mơ hồ hồ có đem chuyện lúc trước tôi yêu thầm “Thẳng thắn thì được khoan hồng” mà nói với cậu ta, lại còn miêu tả mỗi một chi tiết rõ ràng như thế, ngay cả giọng điệu đã từng dùng để gọi điện thoại cho cậu ta cũng miêu tả không sai một chút nào như thế?!Đã gần chín năm rồi, thời gian có thể nghịch chuyển về quá khứ hay sao mà bây giờ tôi có thể lại một lần nữa nghe thấy lời này qua điện thoại thế chứ.Trong lòng có dòng nước ấm áp từ từ chảy xuôi, tôi cẩn thận suy nghĩ, rốt cuộc hít một hơi thật sau, nắm điện thoại, dùng giọng nói vô cùng lạnh lẽo, vô cùng thờ ơ, vứt cho cậu ta một câu: “Ấy…… Tôi đã đặt vé máy bay rồi, đi chuyến tối ! Còn nữa…… Cậu là ai?”Nhưng vậy đúng không ta? Đây có đúng là cái câu mà chín năm trước cậu ta đã nói với tôi không ta?Cậu ta ở đầu bên kia điện thoại cười ha ha, nói: “Không thể nào! Khi đó, anh thật sự lạnh lùngt như vậy tàn nhẫn như vậy sao?” Cười xong, lại thân thiết hỏi tôi: “Mỹ nữ à, em đang ở đâu đấy? Anh đang ở nhà bác cả em ăn điểm tâm này, chờ lâu rồi mà không thấy tung tích của bà lớn em đâu, trong lòng đang vô cùng vô cùng nhớ em đó!”Nghe thấy chữ “nhớ”, trong lòng tự nhiên lại bắt đầu có cảm giác ấm áp ươn ướt. Mỗi khi tôi cảm thấy mình đang rơi vào hố băng, thì cậu ta lại có thể từ một chi tiết nhỏ nào đó mà mang đến cho hơi thở của tôi chút mùi của nắng.Đúng vậy, mùi của nắng!Mặc dù dự báo thời tiết chẳng bao giờ chính xác, nhưng hôm nay lại có một dự báo vô cùng chính xác, đúng là trời nắng thật, tôi ngẩng đầu, trên đỉnh đầu đúng là ánh nắng mặt trời rạng rỡ.Tôi đứng lại, hít thở thật sâu thật sâu cái bầu không khí ngập ánh nắng, ngửa đầu, dưới đáy lòng, luôn tự nói với mình: “Lỗ Tây, mày nhất định phải cố gắng, nhất định phải phấn chấn, nhất định phải ưỡn ngực ngẩng đầu, nhất định nhất định phải sống thật tốt!”Không phải là đối mặt với một cái kết quả đã sớm nghĩ tới trăm ngàn lần sao? Có gì to tát đâu! Có nhiều thứ mặc dù đau, nhưng khi cơn đau qua đi, lúc đối mặt, khách quan mà nói, cũng có thể đạt đến hiệu quả thay da đổi máu, cũng không hẳn là chuyện không tốt!Tôi hít một hơi, cười, nói với quý ông đầu bên kia điện thoại: “Anh thật đúng là mặt dầy, cứ như vậy tự giác chạy đến nhà bác cả em tranh điểm tâm!” Suy nghĩ một chút, chợt phát hiện chuyện này đúng là rất không thỏa đáng. Tối hôm qua trong nhà bác cả xảy ra huyết án, tuy là người nào đó đã kịp thời chạy tới, ngăn cơn sóng dữ, hiện trường cũng đã bố trí nhân v