Snack's 1967
Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tác giả: Trữ Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322772

Bình chọn: 10.00/10/277 lượt.

g trong bệnh viện.Đầu đau giống như lập tức sẽ nổ tung vậy, mà trong cổ họng lại nóng giống như bị bốc cháy ngay lập tức, há miệng ra lập tức có thể phun ra lửa cháy rừng rực.Tôi vật lộn để ngồi thẳng lên, đưa tay mò lên cốc nước đầu giường, uống một hơi ừng ực, cố ép tinh thần tỉnh táo lại, nhìn thấy cô y tá đi vào, tưởng rằng sẽ bị mắng chửi, nhưng không ngờ cô ta trước sau như một bình thản như nước nói với tôi: “Ngài Kim Quang dặn là chờ sau khi cô tỉnh lại thì gọi điện thoại cho ngài ấy!”“Ừm, ừm….” Trong lòng không yên trả lời hai tiếng, chần chừ hỏi cô ta: “Đêm qua…. Tôi trở về thế nào?”“Kim Quang, ngài ấy đưa cô trở lại, cũng giúp cô làm xong thủ tục xuất viện rồi, Cô thu rọn các thứ là có thể xuất viện!”“Ừm…” Tôi gật gật đầu, cảm giác trong đầu vẫn đặc quánh lại, khóe môi miễn cưỡng nở một nụ cười cứng ngắc, cười ngây ngô với cô y tá một chút, đưa tay tìm điện thoại, bấm số điện thoại của Kim Quang, điện thoại đang bậnTôi nghe thấy tiếng “Tút tút” từ trong điện thoại truyền ra, chẳng biết tại sao, trong lòng liền dâng lên một cảm giác kỳ quái không được tự nhiên, mơ hồ cảm giác có việc gì đó rất không ổn, nhưng lại không thể nghĩ ra được là cái gìĐang trong lúc sững sờ, điện thoại lại thông, Kim Quang ở đầu dây điện thoại bên kia hỏi tôi: “Tỉnh rồi sao?”“Ừm…” Tôi ngượng ngùng nói: “Thực xin lỗi, Kim đại ca, tôi uống nhiều quá…”Anh ta cười sang sảng trong điện thoại, nói: “Cảm thấy xấu hổ với tôi sao? Không sao, mời tôi ăn bữa cơm là được rồi!”Tôi nhịn không được cười “Xì”, nói: “Không thành vấn đề, tối nay, chúng ta ra cửa nam ăn ma lạt thang (*)…”(*)ma lạt thang : nói chung là đồ cay nóng, món ăn vặt khá phổ biến bên đó, bắt Tôi nói: “Anh là người tốt không lừa bịp tống tiền kẻ nghèo chạy nạn mà, đến đây ngay đi”Nói chuyện tán gẫu được hai câu, Kim Quang nói cho tôi biết, cả ngày nay đều phải giải quyết công việc ở bên ngoài, không thể đến bệnh viện thăm tôi, nhưng chắc là Lương tiên sinh sẽ đến đón tôi, nói để cho tôi chờ, chắc là tầm nửa tiếng nữa sẽ tớiTôi nghe thấy ba chữ “Lương tiên sinh”, Theo bản năng nhíu mày, nhìn nhìn, cũng không có nhiều đồ đạc, liền nói với Kim Quang, chuyển lời tới Lương tiên sinh, trăm nghìn lần đừng tới đây, tôi có thể tự mình bắt xe quay về trường họcKim Quang liền ngắt lời thanh minh, nói thẳng: ” Hả, nha đầu này, nghe lời đại ca nói đi!”Mặt của tôi liền “Vọt lên” một chút đỏ, nóng ran, trong lòng lại thấy một chút ấm áp, cười hì hì nói: ” Muốn làm anh trai của tôi sao? Anh đừng có mà hối hận nha…”Tôi nhanh chóng gọi điện thoại cho Mộc Lan, nói cho cô ấy tôi lập tức xuất viện, cô ấy reo hò trong điện thoại, nói là đã mua pháo xong rồi, chỉ còn chờ tôi trở về liền “Đốt pháo chúc mừng”Tôi cười xì cô ấy một cái, tay chân nhanh nhẹn thu rọn đồ dạc này nọĐúng lúc đang thu rọn đồ đạc, có người gõ cửa, tôi đang nhặt mấy quyển sách, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Mời vào…” Sau đó, nghe thấy giọng nói rụt rè từ cửa truyền vào: “Thực xin lỗi, cô Lỗ! vốn dĩ dĩ Lương tiên sinh tính tự mình đi đến đây đón cô, nhưng mà…”Tôi vừa quay đầu nhìn lại, trời ơi, người quen cũ đây mà, chính là người gần đây thường xuyên đưa hoa tới cho tôi là tiểu Lưu đẹp trai đây mà?Cái người họ Lương này, ngang nhiên lại một lần nữa hứa suông với bổn cô nương sao?!Tôi thấy trong tay tiểu Lưu đẹp trai đang cầm một bó hoa, bỗng nhiên không nhịn được muốn cười.Thật sự là, bất kể chuyện gì, đều có thể bám riết không tha đã đạt tới trình độ nhất định, liền làm cho người ta kính nể! Tôi thực sự bị cái người họ Lương kia không ngừng cho leo cây khiến cho mệt mỏi không có sức lực mà tức giận, phẩy tay, nhìn tiểu Lưu đẹp trai cười tít mắt, gằn từng tiếng từng tiếng nói: “Không sao, bổn cô nương đối với cái người họ Lương kia cũng không có… chút hứng thú nào, người bổn cô nương thực sự muốn gặp chính là tiểu Lưu đẹp trai anh đó….” giương mắt nhìn khuôn mặt đỏ bừng của tiểu Lưu đẹp trai trước mặt tôi, mới cười hì hì nhận hoa, nhìn hắn, giọng ngọt như mía lùi, nói: “Trong khoảng thời gian này, thật vất vả cho anh, anh trai, hôm nào mời anh đi ăn ma lạt thang!”Trở lại ký túc xá, hai vị mỹ nhân lừa người đang ngủ say, nào có chút không khí vui sướng chào mừng tôi “Trở về” đâu, không tránh khỏi một trận tay đấm chân đá của tôi ở bên ngoài chăn.Tắm rửa thỏa mái dễ chịu xong, mở máy tính ra, liếc mắt một cái Mộc Lan nghe thấy tiếng động, ôm chăn, thò nửa đầu ra, lười biếng nói” Linh Quyên, không phải cậu nói muốn mở đại hội chỉnh đốn tác phong sao, sao còn chưa bắt đầu?”Chương Linh Quyên hàm hàm hồ hồ (vụng về) lên tiếng, rốt cục không cam tâm lật mình, mắt khép hờ, nhìn tôi, gằn từng tiếng từng tiếng nói: “Đồng chí Lỗ Tây, bây giờ, mời đồng chí phối hợp với chính đảng, nói thật thà khai báo tại sao tối hôm qua cả một đêm không quay về bệnh viện, rốt cục là đồng chí tới chỗ nào phong lưu khoái hoạt?”Tôi thật thà trả lời: “Đi tham dự một buổi tiệc rượu cao cấp!”“Gặp gỡ trai đẹp?”“Đúng vậy, rất nhiều trai đẹp, tất cả đều là những bậc tinh anh!”“Lợi dụng cơ hội chiếm tiện nghi?”“Nửa chừng bỏ trốn cùng trai đẹp có được tí