80s toys - Atari. I still have
Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tác giả: Trữ Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323505

Bình chọn: 10.00/10/350 lượt.

n làm ăn, lúc nào rảnh rỗi, nghỉ ngơi một chút, phải giữ gìn sức khỏe” Cuối cùng, thực sự nhịn không được rốt cục dùng âm thanh ôn nhu, nhẹ nhàng hỏi mẹ một câu: “Mẹ có thể nói cho con biết được không. Làm thế nào mới có thể nấu ra một bát mì ngon nhất? Giống như trước đây mẹ nấu cho con vậy…….”Đọc tiếp Tình yêu đang bận xin gọi lại sau – Chương 20 Tình yêu của chúng tôi, dường như ngay từ ngày đầu tiên gặp nhau đã là một điều bất thường, như tôi, thật sự cũng không biết điều này, cuối cùng là tốt hay là không tốt!Công việc của hắn bận rộn, vượt xa sức tưởng tượng của tôi.Tháng ba khai giảng, tôi sớm giải quyết ổn thỏa mọi chuyện liên quan đến bác gái, trở lại Bắc Kinh, nhưng mà, chuyến công tác ở châu Âu của hắn vẫn chưa kết thúc, mãi cho đến đầu tháng tư, rốt cuộc chúng tôi mới gặp lại nhau. Hắn ở lại Bắc Kinh hơn nửa tháng, nhưng lại bận rộn đến mức ngay cả thời gian ăn cơm cùng tôi cũng không có. Tôi không còn cách nào khác, chỉ có thể làm theo yêu cầu của hắn, mỗi ngày sau khi tan học, bắt xe buýt công cộng tới phố tài chính gần đó, đợi hắn trong căn hộ của hắn.Căn hộ của hắn không lớn lắm, nhưng mà có một căn phòng khách nho nhỏ, bày biện vô cùng đơn giản mà tinh tế, chắc là có người chuyên quét dọn vệ sinh, mỗi lần mở cửa phòng ra, đều có cảm giác sạch sẽ sáng sủa, không nhiễm một hạt bụi. Trong phòng là một bộ sô pha bằng da thật màu vàng nhạt, bên cạnh là hai giá sách lớn, chứa đầy đủ các loại sách, nội dung phong phú, từ kinh thư tôn giáo đến nhị thập tứ sử (hai mươi bốn cuốn sử của Trung Quốc); từ thu thập bảo tồn đồ cổ đến sửa chữa máy vi tính, cho đến nghiên cứu bí mật khoa học kỹ thuật, thi đấu thể dục thể thao……. Còn vô số những thứ khác nữa. Trong đó có một ô sách chuyên dùng để bày biện những bộ sách cũ kỹ quý giá hiếm thấy đã bị thất lạc từ lâu. Mở mỗi cuốn sách ra, đập vào mắt là những trang sách đã ố vàng, những kiểu chữ nhỏ được viết bằng bút lông xinh đẹp, tuy là khó có thể đọc đươc chữ viết trên đó. Nhưng mà qua thời gian mấy trăm năm, những chi tiết nhỏ nhặt mà xa lạ với cuộc sống, hiểu và cảm nhận được những điều đó, ngón tay tôi liền bị kích thích nhẹ nhàng lật giở, những cảm xúc vô cùng rõ ràng cứ như vậy gào thét thẳng vào mặt, làm cho trong lòng bất cứ người nào đó cũng vui vẻ, bùi ngùi thổn thức.Căn hộ này thực sự là rất hợp với tính khí của tôi, khiến cho tôi thích đến mức ngẩn người, thế cho nên thường khiến cho tôi không nhận ra được sự trôi qua của thời gian. Sau khi hết giờ học tôi liền đến căn hộ này đề chờ hắn, thường say sưa đọc những cuốn sách này đến mức quên cả thời gian, mãi cho đến khi hắn đột nhiên xuất hiện, nghiêng đầu, mới nhận ra bên ngoài trời đã tối đen như mực.Tôi nhíu mày nhăn trán, mở to đôi mắt, giơ giơ cuốn sách trong tay lên, nhìn về phía hắn mỉm cười, nói: “Anh đã về!”Hắn đi tới ôm tôi, hỏi: “Thích nơi này không?”“Ừm” Tôi nháy nháy mắt, nói: “Còn thích hơn cả anh ấy chứ” Nhưng mà thực ra, chỉ cần được dựa trong ngực của hắn, tôi liền biết, trên đời này không có bất kỳ thứ gì, có thể so sánh với hắn, càng ngày hắn càng khiến cho tôi mê muội, càng làm cho tôi thích.Tôi nấu mì cho hắn, nấu đầy hai bát lớn, rồi cùng ăn với hắn.Hắn luôn nhíu mày, nói: “Đã nói là em ăn trước đi rồi mà, không cần chờ anh”“Ai chờ anh chứ…..” Tôi cười cười đá hắn: “Anh đừng có tự kỷ như vậy được không?”Tôi pha nước tắm cho hắn, cưỡng ép hắn đi tắm rửa. Hắn đi vào phòng vệ sinh, túm lấy vạt áo tôi nắm thật chặt, nhìn tôi cảnh giác, nói: “Không được nhìn lén đó……..”Ôi trời ơi!Hai mắt tôi mở to, trừng trừng nhìn trần nhà, đi ra khỏi phòng vệ sinh, dùng sức thật mạnh để đóng cửa rầm một cái.Mỗi lần tắm rửa sạch sẽ xong. Lúc hắn mặt áo choàng dài đi ra, luôn luôn dùng ánh mắt có chút khẩn cầu nhìn tôi, tội nghiệp nói: “Anh không muốn lại phải ăn mặc chỉnh tề”Tôi lạnh lùng liếc hắn, nói: “Bớt nói nhảm đi” Xuyên qua ánh sáng phản chiếu của thủy tinh đặt trên giá sách, có thể nhìn thấy hắn ở sau lưng nhìn tôi bằng ánh mắt ôn nhu, và đầy sự ……….. mong đợi! Hắn chờ mong tôi ở lại!Tôi không thể!Vì thế, hắn đi thay quần áo chỉnh tề, khoác chiếc túi của tôi lên vai, nói vài câu chuyện cười, cãi nhau ầm ĩ một hồi, hắn lái xe đưa tôi trở về trường họcSau mấy lần kiên trì như vậy, dần dần tôi phát hiện, cứ làm như vậy cũng không phải là việc sáng suốt. Bởi vì, đêm khuya trở về ký túc xá, để vào được cửa thực sự là một vấn đề không hề đơn giản; tệ hơn nữa là, sau mỗi lần chia tay, ánh mắt không đành lòng, và vẻ mặt lúc nào cũng có vẻ mệt mỏi của hắn đều níu tôi ở lại. Vốn dĩ hắn làm việc đã quá vất vả mệ mỏi rồi, lại một mình lái xe trong đêm khuya như vậy….. Tôi thừa nhận, ở trong lòng tôi rất lo lắng, vì thế, sau một lần pha nước tắm cho hắn xong, thản nhiên nói một câu: “Hôm nay anh không cần phải thay quần áo chỉnh tề đâu”Hắn kinh ngạc ngẩn đầu nhìn tôi.Tôi mặt đỏ tai hồng, hung dữ gào lớn: “Nhìn cái gì chứ”.…………………Vốn dĩ ban đầu theo như thương lượng là một người ngủ ở trên giường, một người ngủ dưới đất, nhưng hắn lại trước sau như một kiên trì “Phân giường”, thân mật thắm thiết ép buộc