Tình Yêu Quý Tộc

Tình Yêu Quý Tộc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326814

Bình chọn: 7.5.00/10/681 lượt.

i đó?Là của người không thể đáp lại tình cảm kia hay là của người tự trách vì bản thân mình đã quá dại khờ.Ai nói tình đầu là đẹp???Lòng tôi mãi thao thức mãi vì ai?Em cho tôi tình yêu hay sự vô tình…Nhẹ nhàng, ấm áp, dịu êm…Hay cay đắng, lạnh lẽo và hững hờ…Đau.

Ừ, đau lắm em ạ……Nhưng tại sao trái tim ngu ngốcNgốc vì mãi giữ chặt bóng hình,Bóng hình thân thuộc nhưng cách xa………Chương 53Sáng nay, Xuân dậy sớm hơn thường ngày.

Không phải nói là do hôm qua cô bị mất ngủ.

mọi cảm giác của ngày hôm qua vẫn còn đọng lại trong cô.Bước ra lan can ngoài của căn phòng.

Trời đã bắt đầu sáng.

Lâu rồi cô mới dậy sớm như thế này.

Nhưng đây là lần đầu cô ngắm biển vào buổi sáng sớm như thế này.Mằn mặn, man mác và se lạnh.Không khí của biển buổi sáng quả thật là khác hẳn so với những buổi khác.Nhẹ vươn vai, lấy lại tinh thần, Xuân bước nhanh ra khỏi phòng của mình.

Đi tắt từ hành lang để đi thẳng ra bãi biển gần đó.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 41- 60 (53)………………………………Một bóng người cũng bước đi ra cùng lúc với Xuân.

Ánh mắt của cô và của anh chạm nhau.

Một chút ngạc nhiên nhưng cả hai nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nhưng vẫn im lặng.– Anh dậy sớm thế sao? – cô hỏi.– Ừm, chỉ là muốn dạo biển buổi sáng thôi.

– Băng trả lời.– Vâng.

– cô khẽ gật đầu, cánh tay vẫn đang vân vê cánh cửa, không nói thêm gì.Băng khẽ thở dài.– Muốn cùng đi chứ? – anh đề nghị.Xuân nhìn anh, đôi mắt thoáng sự lưỡng lự, bối rối nhưng cũng gật đầu.

Tại sao, giờ cô thấy căng thẳng khi gặp anh thế? Hay là vì “nụ hôn” hôm qua.

Cả anh và cô đều thấy nụ hôn của người đối diện với người khác.

Có thật thế không? Hay là do cô đang cố biện lí do vì muốn trốn tránh điều gì đó.Xuân lẳng lặng bước theo Băng, vẫn tiếp tục giữ cái suy nghĩ vẩn vơ lúc nãy của mình trong lòng.Băng cũng không nói gì.

Anh là người kiệm lời nên điều đó cũng không có gì lạ.

Lúc này anh đang mãi mê theo đuổi một suy nghĩ riêng nào đó.

Một người luôn bận rộn như anh thì đâu thiếu việc để suy nghĩ chứ.Gió biển lùa vào mái tóc dài đang được thả nhẹ làm nó khẽ tung bay, làm lộ rõ khuôn mặt bầu bĩnh, nhỏ nhắn, đang vấn vương một chút nỗi buồn nào đó nhưng vẫn không làm nhòa đi nét chín chắn của cô.Băng nhìn cô, anh khẽ cười.

Nụ cười nhẹ nhàng, ấm áp.

Nó dịu dàng, ấm áp tới tan chảy cả mọi thứ dù chỉ là một nó chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ.– Anh Băng.

Nếu như anh không thể đáp lại tình cảm của một người thì anh sẽ làm gì? – Xuân hỏi anh, ánh mắt lại hướng về một phía xa xăm nào đó.Băng im lặng, vẫn tiếp tục bước chầm chậm trên bãi cát.

Lắng nghe tiếng sóng biển đang vang vọng trong không gian.Anh biết câu hỏi của cô đang hướng về ai.

Về Triệt và cả Phong nữa.

Thật khó để trả lời câu hỏi đó.– Em thấy bối rối quá.

Tại sao em có cảm giác mình đang làm điều gì đó cực kì độc ác vậy.

Với Triệt ấy.

Em đâu muốn như thế.

Giờ em phải làm sao chứ? – Xuân tiếp tục.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 41- 60 (54)Cô muốn nói ra.

nói ra tất cả, mặc cho Băng có muốn nghe hay không.

Có thể điều đó không phù hợp lắm khi tâm sự với một người như Băng nhưng cô cũng mặc.

Cảm giác cứ giữ trong lòng thật là bức bối.Băng vẫn im lặng, cũng không có ý định sẽ ngăn cô nói tiếp.– Em có lỗi sao? – Xuân kết thúc bằng một câu hỏi.– Đừng nghĩ tất cả đều là lỗi của mình.

– anh nói.-…………………– Nếu như không thể đáp lại tình cảm của người khác thì đừng cố và cũng đừng né tránh, như thế chẳng khác nào coi tình cảm của người đó dành cho mình là một gánh nặng sao? Điều đó sẽ không mang lại lợi ích gì cho cả hai người.

– Băng nói thật chậm.Lời nói của Băng đơn giản, nhưng lại rất có lí.

Tại sao cô lại không nghĩ tới nhỉ? Chẳng phải cô không muốn làm cậu ấy buồn và tổn thương sao, vậy thì tại sao lại muốn né tránh chứ.– Cảm ơn anh, tại sao em không nghĩ ra nhỉ? Em thật ngốc khi cư xử như thế phải không? – cô cúi đầu nhìn chăm chăm vào bãi cát.Băng khẽ cười, nhẹ xoa mái tóc của cô thật nhẹ nhàng.– Ừm.

– anh nói.Cả hai tiếp tục giữ im lặng đó, trong suốt chuyến đi dạo biển đó.

Nhưng khoảng cách của họ dường như đã thay đổi.Một người đã mở cửa lòng ra, chấp nhận còn một người đã dũng cảm mở cánh cửa đó.

Mọi thứ quanh họ như đang thay đổi dần dần.

Nhưng liệu có ai nhận ra nó không?………………………………..Cả Băng và Xuân quay về khách sạn lúc trời gần sáng.

Có lẽ giờ này cũng sẽ đã có vài người dậy rồi.Bước cùng nhau dọc hành lang đó, khi cả hai tiến về phía của phòng của Băng, cánh cửa phòng của Phong bật mở.

Ba bóng người bước ra.

Cả năm người cùng thoáng ngạc nhiên, vẫn không ai nói gì cả.– Cả hai dậy sớm nhỉ? – Vũ chủ động mở lời.– Vâng, mọi người cũng thế nhỉ? – Xuân gật đầu, mỉm cười chào lại.

Cô không dám nhìn ba người đó, không hiểu sao cô lại thấy có chút gì đó ngại ngùng.Phong im lặng nhìn cô rồi tới Băng.

Anh thoáng khó chịu.

Chỉ cần nghĩ tới cảnh hai người đó ở gần nhau cũng đủ khiến anh phải ghen tị.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 41- 60 (55)– Chào em.

– Phong nói, giọng có chút lạnh lùng.– Vâng.– Chào cậu.

– tới Triệt chào cô.– Ừm, chào.

– cô cũng mỉm cười đáp lại.Thật khó để cư xử tự nhiên như không có gì với mọi


pacman, rainbows, and roller s