Pair of Vintage Old School Fru
Tình yêu thứ ba

Tình yêu thứ ba

Tác giả: Tự Do Hành Tẩu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325404

Bình chọn: 10.00/10/540 lượt.

n mắt.“Cô có thể tới nơi thi công một chút không?”“Tôi?!”“Đúng, có việc cần nhờ cô giúp.”“Vậy… vậy thì được, tôi sẽ qua.”“Cần xe tới đón cô không?”“Không cần, không cần, tôi ở bên cạnh.”Cúp máy, tôi nói với Trâu Nguyệt: “Đi, quay lại một chuyến.” Xách đồ ăn, kéo nó ra phía ngoài chợ. Người bán cá đằng sau gọi lớn: “Cô có muốn mua cá nữa hay không?” Tôi mới nghĩ tới con cá đó, vội vàng quay người trả tiền, xách cá đi.Trâu Nguyệt đi bên cạnh tôi hỏi: “Chị, là điện thoại của ai? Chúng ta đi đâu?”“Lâm Khải Chính, anh ta muốn chị quay lại nơi thi công một lát.”“Sao anh ta biết điện thoại của chị?” Trâu Nguyệt vô cùng nghi hoặc, giành di động trong tay tôi, lật số điện thoại: “Đây không phải số điện thoại của anh ấy.”“Có lẽ là dùng số của người khác.” Tôi nói qua loa.“Sao anh ta lại quen chị?”“Có gặp một lần, bạn chị giới thiệu?”“Là người bạn nào?”“Em không quen.”Nói xong thì chúng tôi cũng tới cổng nơi thi công. Trợ lý của Lâm Khải Chính đang đợi ở công, thấy chúng tôi qua, vội vàng ra hiệu cho người giữ cổng mở cửa lớn, sau đó đưa chúng tôi tới bên cạnh Lâm Khải Chính. Lâm Khải Chính đang thảo luận điều gì đó với mấy người có dáng vẻ lãnh đạo, trợ lý đi tới ra hiệu cho anh ta, anh tay quay người bước tới trước mặt chúng tôi, nói rất trịnh trọng với tôi rằng: “Có việc hy vọng cô có thể giúp.”“Việc gì?”“Cô có mang thẻ luật sư không?”“Trong túi tôi.”“Người trên lầu kia đòi gặp luật sư, nếu điều luật sư khác tới ít nhất cũng cần 20 phút, nhưng người đó tinh thần rất kích động, bất cứ lúc nào cũng có thể có hành vi quá khích, vì vậy chúng tôi cần một vị luật sư lên nói chuyện với anh ta.” Anh ta cúi đầu nhìn tôi chăm chú, thành khẩn nói: “Cô là luật sư ở gần đây nhất mà tôi biết, cô có thể đi không?”Đây thực sự là làm khó tôi mà, tôi ngẩng đầu nhìn lên toà nhà đó, cao khoảng 30 tầng, người đứng phía trên chỉ còn là một chấm nhỏ, chỉ nhìn thôi đã khiến tôi chóng mặt. Tôi hỏi anh ta: “Có thể nói chuyện bằng điện thoại không?”Anh ta lắc đầu: “Không thể, gặp mặt mới có thành ý.”Tôi lại nhìn toà nhà đó, thực sự không có dũng cảm, đành ngại ngùng nói: “Tôi hơi sợ độ cao, tôi sợ mình lên sẽ nói không được.”Anh thầm suy nghĩ vài giây rồi hỏi: “Có thể khắc phục một chút không? Bên cạnh còn có rất nhiều người, không chỉ mình cô?”Tôi nhìn anh ta, xấu hổ lắc đầu: “Tôi sợ mình căng thẳng thì sẽ phạm sai lầm.”“Vậy thì thôi đi, cảm ơn cô.” Anh ta hơi thất vọng, quay người đi, nói với trợ lý: “Anh lại giục luật sư Trần đi.” Trợ lý trả lời rằng: “Đã đang trên đường, còn 15 phút nữa.”Tôi và Trâu Nguyệt đứng bên, nhất thời không biết có nên lặng lẽ rời đi không.Lúc này, nghe thấy bộ đàm của công an phát ra âm thanh lo lắng: “Luật sư đến chưa? Luật sư đến chưa? Anh ta rất kích động, đã bước lên sân thượng rồi!”Lãnh đạo ở dưới trả lời vào bộ đàm: “Đợi thêm chút, sắp đến rồi.” Sau đó nói với người bên cạnh: “Để đội phòng cháy làm tốt công tác đỡ người.”Tôi nhìn Lâm Khải Chính, anh ta nửa ngồi lên bàn, hơi nhíu mày, di động trong tay không ngừng mở, gập. Xem ra đây chính là động tác quen thuộc khi lo lắng của anh ta.Trâu Nguyệt đứng cạnh tôi hỏi: “Chị, chị quen luật sư ở gần đây không?”Tôi nghĩ kỹ, lắc đầu.Đột nhiên, người dưới lầu phát ra tiếng kêu thất kinh, mọi người đều nhìn lên trên, chỉ thấy người kia hình như đang ở bên mép toà nhà đi đi lại lại, còn ném mấy viên gạch xuống, loáng thoáng nghe thấy anh ta gào lớn: “Tôi muốn gặp luật sư! Tôi muốn thưa kiện! Tôi muốn gặp luật sư! Tôi muốn thưa kiện!”Chỉ nghe thấy người trong bộ đàm nói lớn: “Tinh thần anh đang ta rất kích động, chúng tôi không thể tới gần, không thể tới gần anh ta.”“Cố gắng hết sức kéo dài, chuyển sự chú ý của anh ta.”Tôi thót tim, đưa thức ăn trong tay cho Tiểu Nguyệt, bước tới trước Lâm Khải Chính nói: “Tôi lên thử xem. Nếu tới đỉnh của toà nhà, tôi có thể tiếp tục được, tôi sẽ nói chuyện với anh ta.”Lâm Khải Chính lập tức đứng lên, nói: “Được! Tôi đưa cô lên!”Mấy người xung quanh lập tức phản đối: “Lâm tổng, anh không cần lên đâu, ở dưới chỉ huy. Phía trên nguy hiểm!”Anh ta xua tay với mấy người đó, quay đầu nói với tôi: “Đi với tôi!”Tôi theo anh ta băng qua đống gạch đá và đất vàng, lên cầu thang thi công. Cầu thang thi công được dựng bằng mấy sợi thép ở giữa, bốn mặt đều dùng lưới sắt han gỉ chắn lại qua loa. Khi thang máy khởi động, chấn động mạnh một cái, phát ra âm thanh lạch cạch, tôi sợ, căng thẳng nắm chặt giá thép bên cạnh.Lâm Khải Chính