Disneyland 1972 Love the old s
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325583

Bình chọn: 8.00/10/558 lượt.

i làm được điều đó còn tôi mỗi lần gặp anh chỉ muốn cho anh vài cú vào người thì vui vẻ cái nỗi gì, tôi không quát anh là may lắm rồi, anh nên cảm ơn tôi vì tôi đã không làm điều đó với anh. Anh lại còn đòi hỏi cao, đúng là đồ không biết điều….!!

Thanh vừa dứt lời con nhỏ được lĩnh ngay hai cái cốc thật đau vào đầu, chưa hết anh chàng còn quát Thanh thật to.

_Con nhỏ kia cô dám ăn nói với chủ nhân của mình như thế hả. Cô có biết là với cách ăn nói như vừa rồi thì chính cô biến thành chủ nhân còn tôi là nô lệ của cô. Cô có cần tôi xử cô ngay tại đây không hả…??

Thanh xoa xoa vào chỗ bị đau ở trên đỉnh đầu, mặt của con nhỏ mêu mếu. Thanh uất lắm vì ngày nào cũng bị cái tên độc ác này kiếm cớ hành hạ.

Long hất hàm bảo Thanh.

_Cô định đi đâu bây giờ….??

Thanh vẫn còn tức vì bị đánh đau nên con nhỏ ương bướng nói.

_Đi đâu là việc của tôi. Anh quan tâm làm gì…??

Long trừng mắt lên, anh chàng dơ bàn tay phải của mình trước mặt của Thanh rồi nhìn Thanh một cái còn sắc hơn cả con dao cạo, anh chàng đe dọa.

_Nếu cô mà không khai thật và không trả lời tôi ngay lập tức là cô sẽ bị đánh cho sưng cái đầu ương bướng và ngốc nghếch của cô. Thế nào cô có chịu nói hay không….??

Thanh nhìn bàn tay phải của Long đang dứ dứ trước mặt của mình, con nhỏ hãi quá vội lí nhí đáp.

_Tôi đang trên đường đến khách sạn….!!

Long trừng mắt bảo Thanh.

_Lên xe đi vì tôi muốn chở cô đến đó….!!

Con nhỏ kinh ngạc hỏi vặn lại Long.

_Anh cùng tôi đến đó làm gì, không lẽ anh có việc ở quanh đấy nên tiện đường chở tôi đi luôn…..??

Long gắt Thanh.

_Tôi bảo cô lên xe thì cô lên đi sao còn đứng đó nói lảm nhảm là thế nào, cô có tin là tôi sẽ đánh cô ngay bây giờ không hả…??

Thanh phồng mồm vì tức. Con nhỏ rủa thầm trong bụng.

_Nếu muốn trở người ta đi thì cũng đâu cần phải ra lệnh và quát nạt người ta như thế. Hắn đúng là một kẻ khó ưa. Lên thì lên, anh tưởng đây sợ à, anh mà còn quát tôi nữa thì đừng hòng tôi nói câu cám ơn anh….!!

Thanh tự mở cửa xe, rồi bước vào trong. Con nhỏ cũng rất tự nhiên tự thắt dây an toàn của mình nhưng con nhỏ nhất quyết không chịu ngồi cùng hàng ghế với Long mà chui xuống hàng ghế ở đằng sau xe.

Long mai mỉa hỏi Thanh.

_Cô sợ ngồi cùng tôi sẽ bị bệnh hay nhiễm trùng hay sao mà phải cẩn thận như thế….!!

Thanh chỉ muốn xông lại cho tên kia vài cú đá vào người nhưng con nhỏ cố nhịn để cho yên chuyện. Long thấy Thanh không thèm bảo mình thế nào, anh chàng bực tức hỏi Thanh.

_Cô bị làm sao thế, tại sao cô lại không thèm bảo tôi thế nào là sao…??

Thanh uất ức đá cái ghế đằng trước của mình, con nhỏ trả treo Long.

_Anh quá đáng vừa thôi. Tôi đáp lại lời của anh thì anh bảo tôi là vô phép, lúc tôi không nói gì thì anh lại bảo là tôi khinh anh. Vậy anh nói tôi phải làm gì mới vừa lòng anh đây hả…??

Long phì cười nhưng cố nhịn, anh chàng mở máy rồi lái xe đi. Trên đường tới khách sạn hai người không ai bảo ai câu nào. Long có hỏi gì, Thanh đáp lời của anh chàng bằng sự im lặng, nên anh chàng cũng không có hứng thú hỏi con nhỏ nữa.

Thu trải qua một đêm đầy mệt mỏi, cả thân thể của con nhỏ như vừa bị ai đó dần.

Thu nhăn cả mặt lại vì nếu phải làm ô sin cho hắn cả đời thì con nhỏ có khi bị chết sớm. Thu than thầm ở trong dạ.

_Mình không thể nào nói chuyện này với Thanh vì con bé cũng có sung sướng gì hơn mình đâu. Nó đang phải đối diện với không biết bao nhiêu chuyện, mình nên tự lo và tự giải quyết chuyện của mình đi thì hơn….!!

Thu lục túi quần và túi sách của mình. Con nhỏ đang tính toán xem mình có bao nhiêu tiền để trả nợ cho Trường. Tổng số tiền mà Thu có được thừa để trả cho hắn nhưng con nhỏ vẫn lo vì anh ta còn bắt con nhỏ bồi thường danh dự cho hắn ta nữa.

Thu ôm đầu ngồi ở trên giường, con nhỏ lẩm bẩm.

_Mình phải làm gì và cầu xin hắn như thế nào để hắn buông tha cho kiếp người hầu của mình đây….!!

Thu còn đang rầu rầu lo lắng, con nhỏ nghe có tiếng chuông điện thoại. Thu vội mở máy và nhìn vào màn hình. Thu giật mình vì không ngờ Trường lại gọi điện cho mình vào buổi sáng sớm như thế này.

Thu run run đưa lên tai nghe.

_A lô, chào anh. Anh gọi cho tôi có gì dặn bảo hay không…??

Trường kinh ngạc vì số máy này chính là số mà anh chàng ngày trước gọi nhầm và bị Thanh chửu cho té tát. Trường cười khẩy hỏi Thu.

_Cô là chủ nhân của số điện thoại này à…??

Thu giật mình vì hai chị em đã đổi điện thoại cho nhau để tiện bề liên lạc và qua mắt mọi người. Thu không hiểu là Trường hỏi mình như vậy là có ý gì. Cô nàng ngây thơ trả lời.

_Vâng….!!

Trường bóp chặt vào cái điện thoại của mình. Anh chàng cười khẩy nghĩ.

_Con nhóc kia không ngờ ngay từ đầu cô lại là oan gia của tôi. Được lắm, món nợ cô làm hỏng cái quần và dám sỉ nhục tôi gộp lại thành một món nợ to. Tôi phải hành cô cho bõ ghét và cho bõ tức đi nếu không tôi không còn mang tên là Trường nữa….!!

Trường ra lệnh.

_Sau giờ học cô phải đến nhà tôi dọn dẹp nhà cửa ngay lập tức. Ngoài ra cô phải mang cơm đến trường quay cho tôi, nếu cô mà chậm trễ một giây hay làm hỏng bất cứ thứ gì của tôi, tôi sẽ tăng thêm cho cô một ngày làm ô sin nữa.