XtGem Forum catalog
Tối manh xuyên qua

Tối manh xuyên qua

Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327083

Bình chọn: 9.00/10/708 lượt.

nữa.”

Tĩnh Huyền Phong im lặng không lên tiếng, dừng chân nhìn xuống búi tóc củ hành trên đỉnh đầu nàng. Cổ Tiếu Tiếu vẫn vô cùng thản nhiên, dường như không có việc gì tiếp tục động miệng không động môi “Tụng kinh”.

“Trước núi có một kẻ cao lớn chân thô, sau núi có một kẻ chân thô cao lớn. Hai người tiến vào trong núi so chân, không biết là cao lớn chân thô thô hơn so với chân thô cao lớn, vẫn là chân thô cao lớn thô hơn so với cao lớn chân thô… A di đà Phật…”

Tĩnh Huyền Phong thấy sắc mặt của nàng trấn định, cong cong khóe mắt tiến lên đánh vào vai nàng. Cổ Tiếu Tiếu làm sao chịu được lực đạo của hắn, “Lạch cạch” một tiếng, mõ rời tay rơi xuống đất, nàng nhất thời không cần nghĩ ngợi quỳ rạp xuống lo lắng sờ soạng, tựa như kẻ ăn mày vừa chiếm được một cái bánh bao lớn lại bị người khác đá văng ra. Mà thật ra bộ dáng lúc này của nàng so với tình cảnh kia còn ai oán đáng thương hơn rất nhiều, “Sư phụ! Đồ đệ thực có lỗi với ngài… Ô ô… Đồ đệ bất hiếu a… Ô ô…”

Tĩnh Huyền Phong không rõ cho nên ngồi xổm xuống, gặp Cổ Tiếu Tiếu sắp sờ đến mõ, dẫn trước một bước nhặt lên nó lên nhìn nhìn, nhưng thật sự không nhìn ra có điểm gì đặc biệt. Hắn hiếu kỳ hỏi, “Sư phụ ngươi có liên quan đến chiếc mõ này sao?”

Cổ Tiếu Tiếu không thèm đáp lại, hai tay chắp thành hình chữ thập ngẩng đầu nhìn lên trên, vô cùng xấu hổ nói, “Sư phụ a! Đồ đệ cùng phu quân tiêu dao khoái hoạt, cư nhiên đã quên mất ngày giỗ của ngài… Đúng là đại nghịch bất đạo, tội đáng chết vạn lần, uống nước quên

Tĩnh Huyền Phong vừa muốn mở miệng, Cổ Tiếu Tiếu lại trăm mối cảm xúc ngổn ngang thành kính nói, “Sư phụ, để biểu đạt lòng sám hối thiệt tình của mình, ta quyết định bắt đầu từ ngày hôm nay sẽ ăn chay niệm phật, cầu phúc cho ngài ở trên trời cao, để không uổng công ơn dưỡng dục của ngài dành cho đồ nhi. Thiết nghĩ Vương gia cũng sẽ ủng hộ ta làm điều này, vậy nên ngài không cần lo lắng Vương gia mất hứng đâu, Vương gia đối xử với đồ nhi rất tốt. Đồ nhi bây giờ sẽ trở về phòng tụng kinh đóng cửa…” Lời hết, Cổ Tiếu Tiếu phất ống tay áo đứng lên, không coi ai ra đi ra cửa chính…

“Ngươi đứng lại đó cho bổn vương!”

Chương 11: Oan có tam hoàng tử, nợ có tam hoàng tử

Cổ Tiếu Tiếu bình tĩnh như nước chậm rãi xoay người hành lễ, tùy theo đầy nhịp điệu nói, “Thí chủ, lời bần ni vừa nói ngài cũng nghe được rồi, ngài còn chuyện gì muốn dặn dò sao?”

Tĩnh Huyền Phong khoanh tay trước ngực, bước lên phía trước nghi ngờ nói, “Hôm nay là ngày giỗ của sư phụ ngươi?”

Cổ Tiếu Tiếu lau đi một tia ai oán nơi khóe mắt, “A di đà Phật, đúng vậy, đúng vậy…”

Tĩnh Huyền Phong dừng một chút, dường như hắn hiểu biết quá ít về quá khứ của Tiểu Hạt Tử, vậy nên chuyện hôm nay có phải ngày giỗ của sư phụ nàng hay không, hiển nhiên không cách nào kiểm chứng. Nhưng hắn tin tưởng trên thế gian không kẻ nào lòng dạ độc ác đến mức lấy loại chuyện này ra nói giỡn. Nghĩ vậy, hắn không khỏi trịnh trọng dò hỏi, “Vậy ngươi tính tụng kinh mấy ngày?”

Ánh mắt trống rỗng của Cổ Tiếu Tiếu đánh sang một bên, thản nhiên nói, “Sư phụ có công ơn dưỡng dục dạy dỗ với ta, ân trọng như núi, ít nhất phải ba trăm ngày rồi mới tính…”

“Ba trăm ngày? Rồi mới tính?” Tĩnh Huyền Phong vốn cho rằng Tiểu Hạt Tử chỉ ầm ĩ vài ngày liền xong việc, không nghĩ tới cảm tình của nàng dành cho sư phụ lại thâm sâu đến như vậy. Xem ra thái độ cổ quái khác thường gần đây đều là vì việc này đi? Hắn không khỏi nhè nhẹ thở dài, im lặng nói, “Một khi đã như vậy, ngươi hãy thay bổn vương gửi thêm một phần chúc phúc đi!”

Lời vừa nói ra, Cổ Tiếu Tiếu không tự chủ được hơi cong cong khóe miệng, ở trong lòng bày ra N lần thủ thế thắng lợi, hắc hắc hắc, tiểu tử này rất dễ lừa, quả nhiên người cổ đại có vẻ mê tín a. Chờ Tĩnh Huyền Phong vừa ly khai vương phủ, nàng lại có thể làm một tiểu ni cô rượu thịt đề huề rồi. Oa ha ha ha…

Cổ Tiếu Tiếu xoa xoa nước miếng sắp chảy ra khỏi miệng, đáp lễ theo kiểu nhà Phật, “Vương gia thật am hiểu lòng người, từ bi đức độ. Một khi đã như vậy, bần ni xin được cáo lui đi trước…” Nàng vừa nói vừa khẩn cấp đi ra ngoài cửa, chuyện kể rằng khoảng cách tới cửa chỉ có ba bước thôi, nàng lại vẫn không thể thành công thoát khỏi hiện trường.

“Chậm đã!” Tĩnh Huyền Phong nắm lấy cổ tay nàng, Cổ Tiếu Tiếu giật mình hít một ngụm khí lạnh, ra vẻ nam nữ thụ thụ bất thân lắc lắc cổ tay, “Thí chủ, bần ni hiện tại là người tu hành, pháp danh, Ha lâu bồ đề.”

Tĩnh Huyền Phong ngẩn ra, “Ha lâu bồ đề? Cái tên quái dị này là ai đặt cho ngươi?”

“Bần ni tự đặt cho chính mình.” Cổ Tiếu Tiếu cười trộm trong lòng, tiểu tử ngốc, đây chính là bản cải biên của “Ha lâu kitty” đó.

Tĩnh Huyền Phong có chút suy nghĩ xoa xoa cằm, “Ta thấy ngươi rất kì lạ, mặc dù ngươi lưu loát nói ra một đống lý do lớn, nhưng vì sao bổn vương càng nghĩ lại càng cảm thấy có chỗ nào không đúng đâu?”

Cổ Tiếu Tiếu ngẩn người, phải chăng đắc ý vênh váo quá nên bị phát hiện? Nàng tức khắc khôi phục một bộ thần sắc ai oán, khí chất nhà Phật trở lại trên thân, “Bần ni vừa nghe đến thanh âm của Vương gia liền không kiềm chế được đáy lòng