Tổng giám đốc chớ cướp mẹ tôi

Tổng giám đốc chớ cướp mẹ tôi

Tác giả: Kiều Mạt Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326235

Bình chọn: 10.00/10/623 lượt.

t như thế.

Ôi… Mặc dù nó rất thích mẹ, nhưng là vừa nhìn thấy vẻ mặt đó của mẹ, nó chỉ muốn kích động tìm miếng đậu hũ đập đầu chết thôi.

Chỉ tiếc, đây chẳng qua là kích động. Nó còn chưa đến mức đi đến hành động.

“Con sẽ nói! Nhưng mẹ ơi, mời thu hồi nét mặt háo sắc kia của người đi, thuận tiện lau sạch nước miếng bên mép nữa!” Tống Tử Kỳ vội vàng ôm gối, nó đã biết hậu quả khi nói ra những lời đó, hiện tại nó cũng chỉ có thể tự cầu nhiều phúc thôi.

“Tiểu tử thối, con lặp lại lần nữa xem.” Tống Tâm Dao cầm lấy gấu bông ném Tống Tử Kỳ.

Trên thế giới này, cũng chỉ có Tống Tâm Dao sẽ tàn nhẫn đối đãi với đứa con trai, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, đẹp trai siêu cấp vô địch như vậy.

Tựa như mẹ nuôi của nó cũng không nhẫn tâm, xuống tay đối với nó nặng thế.

Mặc dù, có lúc mẹ nuôi thích coi nó như nữ hài tử, mua một đống lớn đồ này nọ của con gái, chơi đùa trên người của nó. Sau đó để nó sắm vai nữ nhi. Mặc dù như vậy cũng rất tàn nhẫn, nhưng so với bộ dáng vừa đánh vừa chửa của Tống Tâm Dao, hơn nữa mỗi lần đều đem khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, hôn sưng đến vài cm, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kinh khủng.

Ít nhất, Quách Y Y không đánh nó, mắng nó, càng sẽ không ngược đãi nó.

Thế mà nó lại thích mẹ nhất.

Quá thương tâm mà.

“Con cái gì cũng không nói.” Từ phía sau cái gối lớn, Tống Tử Kỳ lộ ra đầu nhỏ lắc lắc, nói cho cô biết, mình sẽ không nói gì đâu.

“Con xem lão nương là người điếc sao?” Tống Tâm Dao đứng lên, tay chống nạnh, tức giận nhìn Tống Tử Kỳ.

“Mẹ, người mới hơn hai mươi tuổi đầu, vẫn không được tính là lão nương!” Tống Tử Kỳ cười hì hì, lại nói: “Mẹ, người nếu như ăn mặc đẹp một chút, ra cửa nhất định có thể làm một đống trai đẹp say mê.” Tống Tử Kỳ nháy mắt, con ngươi màu tím nhạt mang theo tà mị.

“Tiểu quỷ, con đừng nghĩ nói sang chuyện khác, hãy thành thực khai báo cho mẹ, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị! Hiểu rồi chứ?”

“Hiểu!” Tại sao mỗi lần đều như vậy? Nó chính là không có cách nào lái sang đề tài khác sao?

Là mẹ quá thông minh? Hay nó quá ngu ngốc?

Không phải, nó làm sao có thể đần được chứ?

Nó được người ta gọi là thiên tài bảo bảo Tống Tử Kỳ nha!

Làm sao có thể đần được chứ.

Nhất định là mẹ phát hiện từ sớm! Nhất định là như vậy!

Được rồi! Nó biết, nó mỗi lần đều dùng phương pháp như vậy an ủi mình, nhưng mỗi lần hình như cũng không có tác dụng gì, bởi lẽ nó căn bản cũng không muốn làm thế.

Quá bi kịch rồi…

“Con đi gặp Cung Hình Dực!” Kỳ Kỳ rốt cuộc coi như có chút trung thực.

“Cái gì?” Tống Tâm Dao thiếu chút nữa ngã nhào, mặc dù là đứng nhưng chân của cô đã mềm nhũn hai phần.

Cô căn bản cũng không biết, năm đó nam nhân cùng cô xảy ra quan hệ là người nào, mà chỉ thấy được nửa mặt bên của hắn.

Năm đó, cô hốt hoảng chạy trốn, cuối cùng bởi vì sợ, liền không dám về nhà. Đợi đến khi cha mẹ đi làm, mới quay về thu dọn đồ đạc, dưới sự hỗ trợ của Quách Y Y, rời khỏi thành phố O, cho đến bốn năm sau, cô mới tính quay về gặp cha mẹ của mình.

Nhưng trở lại cũng hơn một tuần, Kỳ Kỳ cũng tìm được nhà trẻ để đi học, cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý đi về nhà gặp cha mẹ.

Thời điểm ở ngoài thành phố, vẫn luôn là Quách Y Y giúp đỡ cô. Cô thế nào cũng không nghĩ tới, mình sẽ có thai Kỳ Kỳ. Lúc ấy, cô suy nghĩ thật lâu, vẫn là có ý định sinh Kỳ Kỳ ra.

Vô luận nói như thế nào, Kỳ Kỳ cũng là một miếng thịt trên người cô nha! Cô làm sao nhẫn tâm vứt bỏ nó được chứ?

Thời điểm sinh hạ Kỳ Kỳ, cô không hối hận. Khi Kỳ Kỳ sinh ra, nghe được tiếng khóc đầu tiên của nó, cô cũng không bởi vì sinh nó ra trong tình huống kia… mà cảm thấy khó chịu đau đớn, ngược lại trong lòng tràn đầy vui sướng.

Cô đã nghĩ tới việc tìm phụ thân của Kỳ Kỳ, nhưng đi đâu tìm cơ chứ?

Trời đất bao la, ngay cả bộ dạng của hắn, cô cũng không biết.

Mà biết được Cung Hình Dực là phụ thân của Kỳ Kỳ cũng do tình cờ. Vì Quách Y Y đề cập, cô mới tin Cung Hình Dực chính là nam nhân kia.

Làm sao Kỳ Kỳ lại biết Cung Hình Dực chính là cha của nó chứ?

Chẳng lẽ là linh cảm giữa hai cha con sao?

Hay là Kỳ Kỳ vẫn luôn biết hắn là phụ thân của nó?

“Con đi gặp Cung Hình Dực rồi!” Kỳ Kỳ lặp lại lần nữa.

“Con đi gặp hắn làm gì?” Gặp mặt Cung Hình Dực có cái gì tốt cơ chứ?

Kể từ sau khi biết thân phận của Cung Hình Dực, cô không hề muốn cho hắn biết. Hắn có một đứa con, hơn nữa, cô cũng nghe nói hắn muốn kết hôn cùng thiên kim của Cao thị, Cao Cầm Nhã. Nếu để cho Kỳ Kỳ đi theo hắn, như vậy về sau cuộc sống sẽ như thế nào. Cô suy nghĩ một chút cũng cảm thấy sợ.

Nếu như, Cung Hình Dực có con với Cao Cầm Nhã, lại đối xử lạnh nhạt với Kỳ Kỳ thì sao? Cao Cầm Nhã là thiên kim tiểu thư. Làm sao có thể tiếp nhận việc Cung Hình Dực có con riêng ở bên ngoài kia chứ.

Nhất định mỗi ngày cô sẽ đều đang lo lắng không biết Cung Hình Dực có thể chăm lo đầy đủ cho Kỳ Kỳ hay không. Như vậy về sau Kỳ Kỳ sẽ rất vất vả.

Cho nên, cô không muốn cho Cung Hình Dực biết, hắn còn có con trai ở bên ngoài.

Coi như đêm hôm đó là một sai lầm.

Tuy nhiên sai lầm này, hắn cũng không biết.

Nhưng Kỳ Kỳ lại đi gặp hắn. Kỳ Kỳ có dán


Old school Easter eggs.