XtGem Forum catalog
Tổng giám đốc chớ cướp mẹ tôi

Tổng giám đốc chớ cướp mẹ tôi

Tác giả: Kiều Mạt Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327480

Bình chọn: 8.5.00/10/748 lượt.

Lôi, đi về trước.

Đi vài bước nó mới nhớ ra, nó cũng không biết rạp xiếc ở đâu.

“Chú, chú dẫn đường!” Hoắc Huyền Lôi buồn cười nhìn hai người bọn họ, hai mẹ con này, thật đúng là thú vị, nếu như có thể, anh thật sự hi vọng bọn họ có thể trở thành người nhà của anh.

Cô gái này, là người mẹ đơn thân, chắc hẳn hiện tại, bên cạnh cô vẫn chưa có người đàn ông nào, như vậy anh phải bắt đầu nỗ lực, trong bốn năm, cô gái này một mình nuôi dưỡng đứa bé lớn lên, trong bốn năm đó cô ấy đã phải chịu bao nhiêu đau khổ, ann tin rằng cô là một cô gái tốt.

Như vậy, cô chính là người phụ nữ anh cần tìm.

Sau khi bọn họ đến rạp xiếc, Hoắc Huyền Lôi đưa hai người họ đến chỗ ngồi xuống. Tiếp đó, Hoắc Huyền Lôi đi ra ngoài, để cho hai người bọn họ ngồi đó, nói đôi câu, anh liền rời khỏi chỗ ngồi.

Khi anh trở lại, trong tay đã có thêm một túi đồ ăn vặt, Kỳ Kỳ không ngờ, anh sẽ nghĩ chu đáo đến như vậy, biết nó và mẹ thích ăn đồ ăn vặt, cho nên mua cho bọn họ nhiều đồ ăn ngon như vậy.

Ăn đồ ăn vặt xem biểu diễn xiếc, thật đúng là hưởng thụ a! Nhìn thời gian, biểu diễn cũng sắp bắt đầu, đèn ở chỗ ngồi cũng tắt , trên đài diễn viên cũng lục tục đi ra.

Tất cả tiết mục, Kỳ Kỳ đều xem rất chăm chú, bởi vì đây là lần đầu tiên nó được đi xem xiếc, cho nên phải đặc biệt nghiêm túc, mà Tống Tâm Dao một chút tâm tình muốn xem cũng không có, nhưng lại không tiện dắt Kỳ Kỳ rời đi, Kỳ Kỳ thích xem biểu diễn, nếu như cô dắt Kỳ Kỳ đi, Kỳ Kỳ nhất định sẽ mất hứng.

Trong đầu cô bây giờ đều nhớ đến chuyện với Cung Hình Dực, một chút tâm tình cô cũng không có. Hoắc Huyền Lôi thấy Tống Tâm Dao có tâm sự, nhưng lại không tiện hỏi cô.

Giữa bọn họ còn không quen thuộc đến mức cái gì cũng có thể nói, Tống Tâm Dao cũng sẽ không nói với anh, có lẽ có thể hỏi Kỳ Kỳ một chút xem cô có chuyện gì? Nhưng mà Kỳ Kỳ có thể nói với anh hay không, còn là một vấn đề, nếu như Kỳ Kỳ không nói thì sao?

Vậy phải làm thế nào? Dò hỏi cô sao? Có thể một chút anh cũng không dò được, bộ dáng có tâm sự này của cô, có thể ngay cả động lực nói chuyện cũng không có.

Q.1 – Chương 32: Hôn

Xem biểu diễn xong, Tống Tâm Dao liền lôi kéo Kỳ Kỳ ra khỏi rạp xiếc, tuy buổi biểu diễn rất đẹp mắt, nhưng cô không có tâm tình để xem, cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện giữa cô và Cung Hình Dực, tại sao anh không tin cô? Chẳng lẽ cô thật sự không đáng tin cậy sao?

“Mẹ, mẹ vẫn đang suy nghĩ chuyện đó sao?” Kỳ Kỳ cho tới bây giờ vẫn luôn chú ý đến Tống Tâm Dao, nó biết mẹ vẫn chưa quên chuyện giữa mẹ và Cung Hình Dực. Nhưng mà hiện tại, mẹ nên thật vui vẻ cùng nó xem biểu diễn xiếc chứ không phải vẫn nghĩ đến chuyện kia.

“Không có!” Cô mỉm cười ôm, lấy Kỳ Kỳ, không muốn làm cho Kỳ Kỳ vì cô mà lo lắng. Thấy mẹ không muốn nói, Kỳ Kỳ cũng không hỏi nhiều nữa, nó có hỏi nhiều hơn nữa, Tống Tâm Dao cũng sẽ không nói, bây giờ vẫn phải để tự mẹ suy nghĩ lại, nếu như mẹ muốn nói, tự nhiên mẹ sẽ nói cho nó biết.

“Đi thôi! Tôi đưa hai người đi ăn bữa tối.” Nhìn thời gian cũng nên ăn bữa ăn tối rồi.

“Cám ơn Hoắc tiên sinh có ý tốt, hôm nay đã khiến anh tiêu tốn không ít rồi.” Hai vé xem biểu diễn xiếc chắc phải tiêu tốn rất nhiều tiền mới có thể lấy được.

Dù sao vị trí tốt như vậy, nếu không phải giá cao chắc chắn rất khó lấy được.

“Tốn kém cái gì? Không có tốn kém, rạp xiếc kia, công ty tôi mở, vé vào vốn chính là tự mình làm, căn bản cũng không tốn tiền. Đi thôi! Đi ăn cơm, chắc Kỳ Kỳ cũng đói bụng rồi!” Anh rốt cuộc có thân phận như thế nào? Rạp xiếc cũng là công ty anh mở.

“A. . . . . Tôi quên tự giới thiệu mình, đây là danh thiếp của tôi!” Hoắc Huyền Lôi đưa danh thiếp cho cô.

” CEO tập đoàn Hoắc thị, Hoắc Huyền Lôi. . . . . .”Nhìn mấy chữ bên trên, cô cũng sợ hết hồn, không ngờ, anh chính là tổng giám đốc của Hoắc thị Hoắc Huyền Lôi, cho đến bây giờ cô đều cho rằng anh chỉ trùng tên với Hoắc Huyền Lôi của Hoắc thị thôi, nhưng không ngờ, anh lại là tổng giám đốc của Hoắc thị.

“Không cần kinh ngạc! Đi thôi! Tôi đưa hai người đi ăn cơm.” Vẻ mặt kinh ngạc của cô làm anh cảm thấy thật đáng yêu.

Chỉ là bây giờ no bụng quan trọng hơn.

Bọn họ đi tới nhà hàng Tây, Kỳ Kỳ chọn cho mình một phần thịt bò bít tết chín, lần trước mẹ đã nói: trẻ con không thể ăn thịt bò bít tết tái, như vậy sẽ đau bụng .” Kể từ lần đó về sau, nó cũng không dám ăn tái nữa.

Thật ra thì kể từ sau lần đó, nó vẫn chưa tới nhà hàng Tây lần nào, thật lâu a! Cũng sắp một tháng.

Tống Tâm Dao còn chưa bắt đầu ăn, Hoắc Huyền Lôi liền đem thịt bò bít tết trước mặt mình, cắt thành từng miếng nhỏ, đẩy tới trước mặt Tống Tâm Dao, nói: “Cái này đã cắt nhỏ rồi, cô ăn đi!” Đem nàng trước mặt này phần thịt bò bít tết múc đến từ mấy trước mặt của.

Kỳ Kỳ đang cố gắng cắt thịt bò bít tết, anh cũng lấy thịt bò bít tết của Kỳ Kỳ qua.

“Bé đẹp trai, chú cắt nhỏ cho cháu!” Kỳ Kỳ thấy anh cắt nhỏ thịt bò bít tết, đưa đến trước mặt của nó.

“Ăn đi!” Sau khi giúp hai người bọn họ cắt thịt bò bít tết, anh mới bắt đầu ăn thịt bò của mình, Tống Tâm Dao chỉ ăn, không nói gì.

Cô phát hiện, cảm giác được người khác cưng chiều như vậy cũng khôn