Insane
Tổng giám đốc, con được mẹ trộm đi

Tổng giám đốc, con được mẹ trộm đi

Tác giả: Kim Tiêu Tiêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323934

Bình chọn: 7.5.00/10/393 lượt.

Tần Trác Luân, người phụ nữ kia đã đi vào, giờ này anh và cô ta có phải đã lên giường hay không?

*

Tô Thiển Hạ trở lại nhà mình, cô nhìn bộ đồ ngủ trên người, cảm giác mình rất thất bại, cô như vậy mà không hấp dẫn được Tần Trác Luân.

“Y Đồng, đang ở đâu, chúng ta cùng đi quán bar uống rượu đi, lòng mình phiền.”

Cô cầm điện thoại di động lên nhìn xuống danh bạ, tìm được Tần Y Đồng rồi gọi điện thoại, Tần Y Đồng cũng không hỏi tại sao cô phiền lòng mà lập tức đồng ý đi quán bar uống rượu với cô.

Lần này họ không chọn quán bar của Tô Thiển Hạ, mà là một quán bar khác.

“Thiển Hạ, làm sao cậu phiền lòng, chẳng lẽ kế hoạch không thuận lợi, mình luôn cảm thấy giữa ba chúng ta, bộ dáng của cậu nhìn là hấp dẫn đàn ông nhất.”

Tần Y Đồng nhìn ly rượu, tâm tình cũng rất muộn phiền.

“Cái tên Tần Trác Luân rất khó đối phó, mình nhìn thấy bạn giường của anh ta dáng dấp cũng không xinh đẹp lắm nhưng anh ta lại sẵn sàng lên giường cùng cô gái kia, đối với mình thì thờ ơ như vậy, đúng, mình thất bại, Y Đồng, mình thấy tâm tình cậu cũng không khá hơn chút nào, chẳng lẽ cậu cũng thất bại sao?”

Tô Thiển Hạ cứ nghĩ đến Tần Trác Luân thì khuôn mặt lập tức nhăn lại.

“Hạ, bị cậu nói trúng, tên đàn ông kia cũng là đàn ông hư hỏng, cậu xem anh ta nhìn thấy mình từ trên cây cao như vậy rớt xuống, vốn nghĩ anh ta sẽ ôm lấy mình… mình cũng cho là như thế, nào ngờ anh ta chợt buông tay quăng mình xuống đất, chẳng lẽ đàn ông thời đại này đều có khuynh hướng bạo lực.”

Tần Y Đồng nói đến chuyện mình muốn hấp dẫn người đàn ông Lôi Phách Thiên kia cũng than thở liên tiếp.

“Haizz, không biết Điềm Điềm có thuận lợi hay không, nói đến Điềm Điềm, mình giống như đã quên chuyện đồng ý giúp cậu ấy bắt cóc Hoàng Phủ Tà, cậu cũng quên đúng không, đi, ngay bây giờ chúng ta lập tức đi bắt Hoàng Phủ Tà trói đến nhà Điềm Điềm để Điềm Điềm mặc sức hành hạ anh ta.”

Tô Thiển Hạ và Tần Y Đồng cùng nghĩ tới Hạ Điềm Điềm, hai người mới nhớ lại chuyện đồng ý giúp Hạ Điềm Điềm trói Hoàng Phủ Tà đến nhà cô ấy, hiện tại hai người các cô vừa đúng rất có ích.

Hai người trả tiền rượu, rời khỏi quán bar, gọi một chiếc taxi chạy thẳng đến nhà Hoàng Phủ Tà.

Đến bên ngoài nhà Hoàng Phủ Tà, họ xuống xe, cùng nhau trèo tường vào, trèo tường với các cô mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Vậy mà đến lúc các cô xâm nhập được vào nhà Hoàng Phủ Tà thì lại thất vọng, Hoàng Phủ Tà không có ở nhà.

Hết cách rồi, hai cô không thể làm gì khác hơn là ngày thứ hai trở lại.

Buổi chiều ngày thứ hai, các cô về sớm một chút lẩn vào trong nhà Hoàng Phủ Tà, đại khái đến gần sáu giờ tối, đang chờ đến ngủ gà ngủ gật, mới nghe được âm thanh tiếng xe từ ngoài cửa truyền đến.

Họ len lén từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, thấy đúng là xe Hoàng Phủ Tà dừng ở cửa.

Được rồi, cơ hội đã tới.

Hai người các cô lập tức tiến hành kế hoạch, trước cứ trốn tạm dưới gầm bàn.

Bề ngoài Hoàng Phủ Tà rất lạnh lùng cũng rất đẹp trai, mặt không chút biểu cảm, giống y như pho tượng.

Anh đi vào trong nhà, đi lên lầu, qua một lúc thời gian, anh đi tắm rửa, ăn món mỳ Ý đơn giản, đang lúc anh đứng phía trước cửa sổ, vươn tay hưởng thụ nước mưa mát mẻ giữa mùa hè thì hai bóng người nhanh chóng tiến đến gần bên cạnh anh, không sai hai người này chính là Tần Y Đồng và Tô Thiển Hạ, do anh phát hiện chậm một chút nên cứ như vậy bị Tần Y Đồng cùng Tô Thiển Hạ đánh bất tỉnh, nhét vào trong bao bố trói lên xe đưa đến nhà Hạ Điềm Điềm, tự nhiên anh bị biến thành ‘bữa điểm tâm ngọt ngào’ sao.

Chương 6: Bò Vào Phòng (3)

“Người phụ nữ mới vừa rồi là ai, sao lại mặc áo ngủ của anh?”

Người vừa nhấn chuông cửa là thư ký Vũ Tình của Tần Trác Luân.

Cô vẫn rất muốn Tần Trác Luân, vì vậy liền tìm đến chỗ ở của anh.

Vừa mở cửa ra thì nhìn thấy một cô gái diễm lệ khiến cho cô cũng không muốn dời đi tầm mắt, mặc dù trên người đối phương mặc áo ngủ của Tần Trác Luân, cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô ấy, ngược lại làm cô ấy còn tăng thêm một loại phong tình rất động lòng người.

Trong lòng cô rất đố kỵ cô gái kia, cô nhìn thấy cô gái kia đi tới phòng bên cạnh, xem ra là hàng xóm với tổng giám đốc.

Chẳng lẽ cô gái kia coi trọng tổng giám đốc, muốn quyến rũ tổng giám đốc, nếu như cô tới muộn một chút, có phải tối nay tổng giám đốc và cô gái kia sẽ ngủ cùng nhau hay không?

Sau khi vào nhà, cô lập tức đi tới phòng ngủ, tận lực để cho giọng nói của mình nghe không có gì khác thường.

Giống như thuận miệng hỏi một chút mà thôi.

“Cô tới nơi này làm cái gì, tôi không nhớ có nói muốn cô.”

Tần Trác Luân thấy là cô, chân mày không khỏi nhíu lại.

“Luân, em nhớ anh lắm, anh đừng tức giận, tối nay để cho em ở lại có được hay không, em nhất định hầu hạ anh thật tốt?”

Cô tiến lên, đi tới phía sau anh, từ phía sau ôm lấy anh, bộ ngực đầy đặn của cô dán lên lưng anh, âm thanh rên rĩ.

“Buổi tối cô ngủ ở phòng khách, chuyện tối nay tôi không hy vọng có lần thứ hai. Đi ra ngoài.”

Tần Trác Luân đẩy cô ra, đi tới bên cửa sổ, âm thanh lạnh lẽo.

“Luân, được rồi, em nghe lời anh là được mà, anh đừng tức giận.”

Trong lòng Vũ Tình rất thất