Duck hunt
Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi!

Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi!

Tác giả: Yêu Yêu Đào Chi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326962

Bình chọn: 7.00/10/696 lượt.

dỗ cô.

Kỳ Dạ tối sầm mặt. Thạch Thương Ly, anh dụ dỗ vợ không nên đưa em trai mình so sánh như chó cảnh chứ?

Kỳ Dạ căm tức: “Các người đủ chưa? Không phải chỉ mang thai thôi sao? Có gì lớn lao đâu…….”

Ánh mắt Thạch Lãng lạnh lùng nói: “Mang thai có gì mà không được, có bản năng cậu thử một chút xem?”

“……..” Bây giờ hai người đàn ông này một chút lý trí cũng không có.

“Nếu như em chịu đi bộ hai tiếng sau khi ăn, mỗi ngày sẽ thưởng em một trăm tệ.” Thạch Thương Ly ra điều kiện! Đối với Loan Đậu Đậu ngây thơ luôn có biện pháp đối phó.

Một trăm tệ!!!

Ánh mắt Loan Đậu Đậu lập tức sáng lên giống như gà mổ thóc: “Thật sao? Nếu em đi bộ anh sẽ cho em một trăm tệ sao? Một ngày một trăm, một tháng ba nghìn, chín tháng hai mươi bảy nghìn…….”

“Dĩ nhiên!” Thạch Thương Ly cười dịu dàng, vô hại.

Loan Đậu Đậu đứng lên rât nhanh nắm chặt hai tay, khí thế ngẩng đầu: “Vì một trăm tệ! Cappuccino ngày mai chúng ta bắt đầu.”

Kỳ Dạ chảy nuốc mắt, ông nội cháu muốn về nhà, cháu muốn về nhà.

Buổi trưa Thạch Lãng đều ở công ty, hai ngày nay Thạch Thương Ly giúp Thẩm Nghịch xử lý chuyện của công ty, sau khi ăn xong chỉ còn Loan Đậu Đậu đi bộ cùng Kỳ Dạ. Vì tôn trọng nghệ thuật “đi bộ”, Thạch Thương Ly rất chăm sóc chuẩn bị một dây buộc vào cổ Kỳ Dạ cho Loan Đậu Đậu như vậy mới thật sự là đi bộ!

Loan Đậu Đậu một tay cầm dây thừng một tay cầm quả táo gặm, buồi chiều ánh mặt trời không nóng cũng không lạnh, thật đẹp. Kỳ Dạ tối sầm mặt, cúi đầu nhìn đồ chơi trên cổ hận không thể giết người! Nhưng mọi người vì Loan Đậu Đậu mà khẩn trương, căn bản sẽ không phản ứng đến cậu! Bi kịch!

“Cappuccino cậu không vui à?” Loan Đậu Đậu đi cạnh cậu, nghiêng đầu nhìn cậu, gương mặt cười hì hì, dưới ánh mặt trời càng làm động lòng người.

Kỳ Dạ trợn mắt, tức giận: “Chuyện gì mà vui?”

“Giống như thời tiết rất đẹp, Thẩm Nghịch rất tốt.”

“Không cần nhắc tên người đó trước mặt tôi!” Kỳ Dạ chợt dừng bước nghiến răng nghiến lợi nói.

Loan Đậu Đậu cũng dừng bước, nghi ngờ hỏi: “Hai vợ chồng cãi nhau à?”

“Ai nói……” Vốn dĩ muốn nói tục nhưng liếc mắt nhìn bụng cô lại nuốt ngược vào trong, khẽ cười lạnh: “Ai là vợ chồng với anh ta! Tôi với anh ta không có nửa xu quan hệ!”

Loan Đậu Đậu có thể xác định là bọn họ gây gổ! Mấp máy môi, suy nghĩ một chút nói: “Hay là chúng ta không đi bộ, đi chơi được không?”

“Đi chơi?” Kỳ Dạ nhíu mày!

“Đến quán rượu! Tôi biết một quán rượu không tệ! Tất cả đều là…….” Đậu Đậu nở nụ cười gian trá!

Kỳ Dạ suy nghĩ một chút, dù sao cũng không có chuyện gì đi theo cô cùng lắm thì không cho cô uống rượu, không cho phép ai đến gần cô là được, những thứ khác không sao! Rất lâu rồi cậu chưa đi chơi, cực kỳ buồn bực, hai người ăn nhịp với nhau!

Trước đây có một quán rượu rất đặc biệt, mở cửa hai mươi bốn giờ, không phải có tiền mà có thể vào, cần phải có thẻ hội viên. Đầu tiên muốn điền vào đơn, sau đó đến gặp nhân viên quầy rượu đển kiểm chứng, còn có ông chủ ký tên đồng ý mới có thể thành hội viên ở đây. Dĩ nhiên chỗ này cung cấp giải trí cao nhất, mặc kệ là phụ nữ hay đàn ông, hút thuốc phiện cũng có thể, tuyệt đối không có cảnh sát tới quấy nhiễu, chỉ cần không có áng mạng, nơi này chính là thiên đường vui vẻ.

Kỳ Dạ ngạc nhiên nhìn Loan Đậu Đậu, chậc lưỡi: “Làm sao cô lại có thẻ hội viên?” Chỉ cần một tấm thẻ hội viên là có thể đưa cậu vào.

Không biết có phải dó ánh sáng mờ ảo hay là ảo giác cậu thấy sắc mặt cô không tự nhiên, le lưỡi: “Một người bạn cho tôi, tôi cũng rất ít dùng! Kể từ khi quen Thạch Thương Ly thì chưa đến đây.”

Chỗ này trước đây rất nổi tiếng, ít nhất người chơi bời đều biết. Chỉ là cô rất ít đến đây, bởi vì Kỳ Dạ thất tình nên mới muốn đưa cậu đến đây giải sầu!

“Cô gái xin hỏi cô cần gì?” Một chàng trai đi tới, chỉ mới hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, nụ cười sáng lấp lánh.

“Tôi có thể gọi anh không?” Loan Đậu Đậu đem ý tưởng trong đầu nói ra.

Phục vụ đầu tiên là sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Rất xin lỗi, tôi chỉ là nhân viên phục vụ không cung cấp bất kỳ dịch vụ nào khác!”

Kỳ Dạ không nhịn được gõ đầu cô: “Trong óc cô có gì vậy? Cẩn thận không tôi nói anh trai đánh mông cô!”

Loan Đậu Đậu làm mặt quỷ, nói với phục vụ: “Cho tôi một ly nước trái cây, một ly rượu đỏ. Đưa đến phòng số bảy.”

Phòng số bảy? Ánh mắt phục vụ sửng sốt, nhìn Loan Đậu Đậu dò xét, giọng nói cung kính gấp mười lần: “Một lúc nữa sẽ đưa đến. Xin hỏi cần tôi dẫn đường không?”

Loan Đậu Đậu khoát tay, đi nhanh lên cầu thang.

“Này, cô đi chậm một chút…….” Kỳ Dạ cảm thấy không khí có chút kỳ quái nhưng cô nhảy lên cầu thang khiến Kỳ Dạ run rẩy, phải biết trong bụng cô có gì quý báu!

Phòng số bảy là căn phòng số ba sau khi đi hết cầu thang quẹo trái, mà ở cầu thang quẹo phải là phòng số chín xuất hiện bóng dáng làm Kỳ Dạ sửng sốt……..

Tay Thẩm Nghịch đặt trên người thanh niên, người thanh niên chì khoảng hai mươi tuổi, nhìn cũng biết là người ở đây. Anh ta và người thanh niên…….

Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh này, tức giận, trơ mắt nhìn bọn họ đi vào phòng. Xoay người bước về phía đó, chưa tới phòng số bảy liền bị hai bảo