
hai. Đứa nhỏ là cốt nhục của cô, là người thân duy nhất của cô, cô không nỡ.
May mắn, Khương Dĩ Hằng cũng không có đem chuyện cô mang thai nói cho bà cụ Mạc, cô đem toàn bộ nói cho Khương Dĩ Hằng, hi vọng Khương Dĩ Hằng có thể thay cô giữ bí mật. Khương Dĩ Hằng cực kỳ vui vẻ đáp ứng cô.
Vốn cô quyết định ở bệnh viện vài ngày liền rời đi thành thị này, cô không thể cùng Mạc Tử Hiên ở chung một tòa thành thị.
Nhưng là thân thể của cô yếu ớt, không chịu nổi dằn vặt, một khi lên máy bay, rất có khả năng sanh non. Chỉ có thể ở lại tòa thành thị này.
Lúc ấy, cô không có chỗ để đi, Khương Dĩ Hằng liền đề xuất, để cho cô ở lại trong nhà bọn họ.
Cô cực kỳ cảm kích Khương Dĩ Hằng cùng Hạo hạo, nhưng là lại không gì báo đáp, chỉ có thể làm một chút chuyện, nói thí dụ như nấu cơm.
Khương Dĩ Hằng cùng Hạo hạo mới vừa tiến vào phòng, liền nghe một mùi thơm cơm, Khương Dĩ Hằng ngầm lắc lắc đầu,đây là Vũ Vi a!
Anh lập tức đi vào phòng bếp, đem Vũ Vi đi ra, hơn nữa đem tạp dề trên người Vũ Vi cởi xuống, mặc ở trên thân mình, lãnh nghiêm mặt nhìn Vũ Vi, “Đồng Vũ Vi, em chẳng lẽ không biết hút vào quá nhiều khói dầu đối hài tử bất hảo sao?”
Vũ Vi mấp máy miệng, cô làm sao có thể không biết? Thân thể của cô cùng người khác bất Đồng, đối với những người khác thân thể cô yếu hơn rất nhiều, nhưng là cô xấu hổ cứ như vậy ở trong này ăn không ở không, cô trả không nổi nhân tình này.
Hạo Hạo tựa như là biết Vũ Vi đang nghĩ gì, tay cậu mập mạp lôi kéo tay Vũ Vi, ngẩng đầu nhìn Vũ Vi,” Mẹ Vũ Vi, mẹ ở đây chơi với con liền là hồi báo lớn nhất của chúng ta rồi.”
Nhìn bộ dáng Hạo Hạo đáng yêu, vừa Vũ Vi muốn khóc, vừa muốn cười, cuối cùng vẫn là nhịn không được nở nụ cười.
Cô sủng nịch sờ sờ tóc Hạo Hạo, “Đứa ngốc.” Hạo Hạo thật sự rất hiểu chuyện, từ khi cô đến đây cho tới nay, cũng quan tâm cô, Hạo Hạo sợ không cẩn thận đụng tới cô, cơ hồ luôn cách xa cô, cô căn bản không có bồi Hạo Hạo chơi, nhưng đứa bé này lại nói như vậy, làm trong lòng của cô ấm áp không thôi.
“Được rồi Hạo Hạo, nhanh đi học bài đi, để ẹ Vũ Vi nghỉ ngơi một chút.” Khương Dĩ Hằng liếc mắt ra hiệu cho Hạo Hạo, thân thể Vũ Vi rất yếu, cần nghỉ ngơi thật nhiều mới được.
Hạo Hạo lập tức hiểu ý, hướng Vũ Vi cười cười, ” Mẹ Vũ Vi, con đi học bài đây mẹ phải nghỉ ngơi cho thật tốt nha…,để mai mốt có thể sinh một em trai thật khỏe, à không, là hai em trai cho con mới đúng.” Nói xong cậu xoay người chạy vào phòng ngủ mình.
Vũ Vi vui vẻ cười, cô đã khám thai, bác sĩ nói trong bụng cô là hai cậu con trai.
Cô thở ra một hơi, trở lại phòng ngủ chính mình.
Cô đứng ở ban công, một bên vuốt ve bụng to tròn của mình, một bên ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, từ khi rời khỏi Mạc Tử Hiên, cô cho rằng chính mình sẽ thương tâm đến nổi mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt a, nhưng là cô không có, từ khi rời khỏi biệt thự Mạc gia,một giọt nước mắt đều không có vì Mạc Tử Hiên. Không phải cô không thương tâm, mà bởi vì, thương tâm khổ sở đã tới cực điểm, nên nước mắt đã không thể chảy rồi.
Chương 201: Lấy tay bẩn thỉu của anh ra
Sau bữa sáng, Khương Dĩ Hằng cùng Hạo Hạo một đi học, một đi làm, trong lúc rãnh rỗi Vũ Vi liền lên mạng, bởi vì cơ thể mang thai, mỗi ngày cô chỉ có một chút thời gian lên mạng.
Mới vừa mở trang web ra, liền hiện ra trang web tin tức, trong đó có một dòng chữ to bắt mắt, đập vào mắt Vũ Vi, tổng giám đốc Mạc thị Mạc Tử Hiên vào khoảng ngày mai, kết hôn lần thứ hai.
Nhất thời Vũ Vi cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.
Cô cho là, xa cách tám tháng, cô không còn quan tâm Mạc Tử Hiên, nhưng mà, thấy tin tức Mạc Tử Hiên kết hôn, lòng của cô, vẫn đau, đau đớn. Đau đến hô hấp của cô có chút dồn dập.
Phần bụng to, cũng truyền đến từng trận đau đớn kịch liệt.
Vũ Vi thầm kêu không tốt, tâm tình của cô ảnh hưởng đến đứa con trong bụng. Cô kiên cường đem thương tâm chôn sâu đáy lòng, ép xuống, đứng dậy rời khỏi nhà, đi về phía bệnh viện, nhà Khương Dĩ Hằng, cách bệnh viện rất gần, tay Vũ Vi đỡ bụng, vừa đi về phía bệnh viện.
Trong lúc cô đi đến cửa bệnh viện, một bóng người trong lúc bất chợt ngăn ở trước người cô, làm hại cô suýt nữa đụng đối phương, cô lập tức dừng lại cước bộ, cũng không ngẩn đầu lên hướng đối phương xin lỗi, “Thật xin lỗi”. Nói xong, cô lướt qua đối phương đi về phía bệnh viện.
“Đồng Vũ Vi, em cư nhiên mang thai con anh!” thanh âm lạnh như băng của Mạc Tử Hiên truyền vào tai Vũ Vi, hai chân Vũ Vi mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào trên đất, trong khoảng thời gian này, cô vẫn tránh Mạc Tử Hiên, sợ anh ta biết cô mang thai là một chuyện, nếu như bị Mạc Tử Hiên biết cô mang thai, Mạc Tử Hiên nhất định sẽ cướp con của cô, tám tháng, cô vẫn luôn đem mình bảo vệ thật tốt, Mạc Tử Hiên chưa từng phát hiện ra cô. Nhưng mà thế nào cô cũng không nghĩ tới, cô cư nhiên lại ở chỗ này đụng Mạc Tử Hiên!
Cô dừng lại cước bộ, âm thầm hít một hơi, lại chậm rãi thở ra, tận lực làm ình thoạt nhìn rất bình tĩnh, đầu cô cũng không quay lại, lạnh lùng nói, “Tiên sinh, anh nhận lầm người!” Lúc này, ngoại trừ thế này, cô cũng không biết nên làm thế nào.
Mạc Tử Hiên t