Snack's 1967
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323740

Bình chọn: 7.5.00/10/374 lượt.

làm sao độc ? !

Quân Kiền Linh lạnh lùng nhìn Lạc Khuynh Hoàng, ánh mắt tràn ngập xem thường cùng khinh thường, hiện lên ý cười lạnh như băng mà tàn khốc nói, “Chẳng lẽ không đúng sao? ! Ngươi cho là mấy năm nay chuyện tình ngươi ở thừa tướng phủ ngược đãi Khuynh Thành, trẫm cũng không biết? !”

Lạc Khuynh Hoàng không thể tin nhìn Quân Kiền Linh, nguyên bản con mắt ôn nhu như nước, nay làm sao còn có nửa phần ôn nhu đáng nói? ! Có chính là vô tận xem thường cùng chế nhạo. Nàng ngược đãi Lạc Khuynh Thành? !

Nàng gần như lớn như vậy chưa từng nghe qua sự chê cười như vậy.

Lạc Khuynh Hoàng không khỏi nở nụ cười ra tiếng, nàng cười như khàn cả giọng, cười đến khóe mắt đều chảy ra nước mắt. Phụ thân thân là đại tướng quân, hàng năm bên ngoài mang binh đánh giặc. Đại tướng quân phủ toàn bộ giao nhị di nhương cầm giữ. Nàng thân là đích nữ, đều tránh không được chịu khi dễ, Lạc Khuynh Thành thân là thứ nữ, địa vị tự nhiên lại thấp.

Nhưng là nàng cho tới nay đối với Lạc Khuynh Thành đều là thương yêu bảo hộ, thậm chí không tiếc vì nàng liên tiếp đối đầu với nhị di nương. Nhưng đến cuối cùng, đổi lấy được là mối hận đoạt phu không nói, còn nói nàng thành độc phụ ngược đãi Lạc Khuynh Thành! Thật sự rất buồn cười? !

Quân Kiền Linh trên cao nhìn xuống nhìn Lạc Khuynh Hoàng, trong mắt không có nửa phần thương xót, lạnh lùng phun ra hai chữ tự, “Điên phụ*!”

*Điên phụ = đàn bà điên

“Ta là điên phụ? !” Lạc Khuynh Hoàng đột nhiên mang theo một chút âm lượng đứng lên, bởi vì đứng quá mau, suýt nữa đứng không vững, lảo đảo vài bước, mãn nhãn thống khổ nhìn Quân Kiền Linh, chất vấn nói, “Lúc trước là ai đối với ta – điên phụ này thề với trời, nói cuộc đời này không phụ ta ? ! Quân Kiền Linh! Ngươi từng nói qua, có vi phạm lời thề này, trời tru đất diệt !”

Lạc Khuynh Hoàng cơ hồ dùng hết khí lực trong người quát. Trời tru đất diệt bốn chữ lại chui vào lỗ tai Quân Kiền Linh, thần sắc hắn có vài phần dao động, cuối cùng hóa thành tàn khốc càng sâu.

Lãnh liệt* nhìn Lạc Khuynh Hoàng, Quân Kiền Linh khóe môi nở ra một chút ý cười tàn nhẫn, nói, “Lạc Khuynh Hoàng, ngươi liền như vậy luyến tiếc ta sao? Một khi đã như vậy, tối nay, ta ngay tại nơi này cùng ngươi.”

*Lãnh liệt = lạnh lẽo + mạnh mẽ

Lạc Khuynh Hoàng nghe Quân Kiền Linh nói như thế, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, giật mình nhìn Quân Kiền Linh, Quân Kiền Linh cũng là tàn nhẫn câu môi nói, “Bất quá thân thể của ngươi sắp chết, ta nghĩ cả đời cũng không còn cơ hội gặp mặt . Tối nay ta cùng Khuynh Thành ngủ lại nơi này, ngươi liền thay ta canh chừng đi. Cần phải quý trọng cơ hội lần này nga, đây chính là cơ hội một lần cuối cùng nhìn thấy thân mình ta a!”

Lạc Khuynh Hoàng nghe Quân Kiền Linh nói như thế, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, giật mình nhìn Quân Kiền Linh, Quân Kiền Linh cũng là tàn nhẫn câu môi nói, “Bất quá thân thể của ngươi sắp chết, ta nghĩ cả đời cũng không còn cơ hội gặp mặt . Tối nay ta cùng Khuynh Thành ngủ lại nơi này, ngươi liền thay ta canh chừng đi. Cần phải quý trọng cơ hội lần này nga, đây chính là cơ hội một lần cuối cùng nhìn thấy thân mình ta a!”

Lạc Khuynh Thành nghe Quân Kiền Linh nói như thế, đáy mắt xuất hiện một tia oán độc, cũng là ra vẻ chần chờ nói, “Như vậy được chứ? Tỷ tỷ có thể hay không không muốn a?”

“Vô phương. Ta thấy tỷ tỷ nàng thực nguyện ý!” Quân Kiền Linh câu môi cười nói, thân thủ ôm qua vòng eo mảnh khảnh của Lạc Khuynh Thành, đi đến phía trước.

Lạc Khuynh Hoàng trơ mắt nhìn Quân Kiền Linh ôm ấp đi qua Lạc Khuynh Thành trước mặt nàng, nhìn bọn họ đi lên giường của nàng, Lạc Khuynh Thành còn ghét bỏ nhìn thoáng qua, nói, “Này giường lãnh cung tệ hại như thế, tỷ tỷ như thế nào ngủ quen?”

Nàng đứng ở tại chỗ, bất động giống như một pho tượng bị phong ấn, vẫn không nhúc nhích. Con mắt đen như mực sớm đã không còn tinh hoa như ngày xưa, chỉ còn là một mảnh tĩnh mịch.

“Như thế nào? ! Còn không lại đây? ! Còn cần trẫm tự mình mời ngươi? !” Quân Kiền Linh ôm Lạc Khuynh Thành lạnh như băng nói, “Xem ra phế hoàng hậu là muốn muốn vĩ hạ phạm thượng ? Kia trẫm không ngại kêu phủ đại tướng quân đến cùng ngươi chôn cùng!”

Lạc Khuynh Hoàng nguyên bản con ngươi đang tĩnh mịch nghe đến ” Phủ đại tướng quân đến cùng ngươi chôn cùng!” lúc này đột nhiên hiện lên một chút hận ý. Nàng từng bước một đi tới bên giường, móng tay hung hăng bấm vào lòng bàn tay, quỳ xuống.

Lạc Khuynh Thành đắc ý liếc mắt nhìn Khuynh Hoàng một cái, Quân Kiền Linh cũng thản nhiên quét mắt nhìn Lạc Khuynh Hoàng một cái, liền đem Lạc Khuynh Hoàng thành người tang hình, cùng Lạc Khuynh Thành cá nước giao hoan một phen.

Nam tử thở dốc kết hợp với tiếng rên rỉ của nữ tử ở bên tai Lạc Khuynh Hoàng liên tục không ngừng, nàng bắt buộc chính mình mở mắt ra nhìn hết thảy hình ảnh trước mặt, đôi mắt đen như mực từ từ, một chút một chút ngưng tụ hận ý.

Lạc Khuynh Thành, nàng chính là báo đáp nàng (Lac Khuynh Hoàng) như vậy! Nàng nhớ rõ kia một năm vì Lạc Khuynh Thành không chịu phạt, nàng ở trước mọi người bị nhị di nương đánh hai bàn tay, mất hết mặt m