Insane
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327043

Bình chọn: 10.00/10/704 lượt.

g gặp hắn, là một đứa nhỏ đáng yêu.

Sinh trong hoàng tộc có thể có tính tình đơn thuần như vậy cũng không dễ dàng, bởi vậy Quân Khuynh Vũ mặc dù chán ghét Thủy Lan Hinh, nhưng đối với Quân Diệp Hoa lại rất yêu quý cưng chiều.

“Diệp Hoa! Bài tập hôm nay làm xong chưa?!” Thủy Lan Hinh nghe được Quân Khuynh Vũ cùng Quân Diệp Hoa đối thoại, lập tức nghiêm mặt nhìn Quân Diệp Hoa, cực kỳ tức giận trừng mắt, vẻ mặt chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Quân Diệp Hoa nghe Thủy Lan Hinh nói vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên khổ não, nói với Thủy Lan Hinh, “Con đã làm xong bài tập thái phó giao, vì sao còn phải làm bài tập nữa! Lâu rồi con không được cưỡi ngựa!”

Nghe Quân Diệp Hoa nói vậy, con ngươi đen như mực của Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia không đành lòng. Đứa nhỏ sinh ra trong hoàng tộc luôn luôn không được là chính mình, rõ ràng là có tính tình đơn thuần, lại vì một chút ma luyện mà có hận thù.

Quân Diệp Hoa ngây thơ như vậy, Thủy Lan Hinh thân là mẫu thân nhưng cứ kiên quyết như vậy. Quả nhiên quyền thế cao nhất kia có thể làm cho người ta lu mờ ánh mắt, cho dù là máu mủ thâm tình cũng không sánh bằng.

“Diệp Hoa! Con đây là muốn trái lời mẫu phi sao?” Thủy Lan Hinh nghe Quân Diệp Hoa nói vậy, sắc mặt càng thêm âm trầm, lạnh lùng nhìn Quân Diệp Hoa.

Quân Diệp Hoa vẻ mặt có vẻ bất mãn nhưng khi bị Thủy Lan Hinh nhìn chằm chằm thì hơi thu lại, trong mắt hiện lên một tia ủy khuất, cuối cùng đáng thương nói với Quân Khuynh Vũ, “Thất ca ca, đệ trước đi làm bài tập, lần khác sẽ tìm ca cưỡi ngựa, được không?”

Chương 88: Tình Bất Do Kỷ

Con ngươi đen nhánh của Quân Khuynh Vũ nhìn chằm chằm Thủy Lan Hinh, lại nhìn về phía Quân Diệp Hoa, chỉ thấy nguyên bản con ngươi trong suốt của Quân Diệp Hoa đã biến thành một mảnh u ám, trên mặt lộ vẻ đáng thương.

Khóe miệng mím lại, bên trong con ngươi đen như mực của Quân Khuynh Vũ hiện lên vô vàn sắc thái, trầm mặc thật lâu, hắn liếc mắt một cái nhìn Quân Diệp Hoa, ôn hòa nói, “Diệp Hoa, đệ đi chơi đi, Thất ca có vài chuyện muốn nói với mẫu phi của đệ.”

“Được.” Vẻ mặt trẻ con của Quân Diệp Hoa tươi tỉnh hẳn lên, dường như có thể đi chơi một lúc cũng như được lên trời.

Thủy Lan Hinh nhìn Quân Diệp Hoa cười với Quân Khuynh Vũ, trên mặt hiện lên một tia tức giận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn theo bóng dáng Quân Diệp Hoa, thần sắc phức tạp, một lát sau mới chuyển ánh mắt đến trên người Quân Khuynh Vũ, sắc mặt âm trầm, khẩu khí không tốt nói, “Thất Hoàng tử điện hạ tôn quý có chuyện gì muốn nói với bản cung?”

“Nếu không phải vì Diệp Hoa, bản điện không thèm nói chuyện với ngươi.” Quân Khuynh Vũ nhếch mi, đôi mắt hoa đào hẹp dài âm trầm, trong thanh âm mang theo vài phần không kiên nhẫn.

Thủy Lan Hinh nghe Quân Khuynh Vũ nói xong thần sắc phức tạp, nhíu nhíu lông mi, châm chọc khiêu khích nói, “Thất Hoàng tử từ khi nào quan tâm đến mẫu tử chúng ta như vậy?”

“Bản điện chỉ quan tâm Diệp Hoa mà thôi.” Quân Khuynh Vũ vẻ mặt hờ hững, con ngươi đen nhánh nhìn Quân Diệp Hoa cách đó không xa, trong mắt mang thao ôn như cùng phức tạp, chậm rãi nói, “Ngươi bức bách Diệp Hoa như vậy, cũng chỉ vì thược dược trên gia yến phụ vương đã ban tặng đệ ấy?”

Thủy Lan Hinh nguyên bản vẻ mặt khinh thường, nghe thấy Quân Khuynh Vũ nói vậy có chút thay đổi, con ngươi nàng ta chuyển động, hiện lên vẻ bối rối, nhưng cũng chỉ ngậm miệng, không trả lời.

Lạc Khuynh Hoàng đứng bên cạnh Quân Khuynh Vũ, nhìn khuôn mặt Quân Khuynh Vũ dưới ánh mặt trời, trên mặt giống như được phủ thêm một lớp màu vàng, không thấy rõ lắm sắc mặt hắn lúc này, chỉ thấy hắn có chút nhíu mày, trong mắt có chút thương xót.

Quân Khuynh Vũ thực sự là chán ghét Thủy Lan Hinh, nhưng giờ phút này, hắn nguyện ý chỉ cho Thủy Lan Hinh, nghĩa là hắn quyết định buông tha Thủy Lan Hinh.

Ánh mắt Lạc Khuynh Hoàng lướt qua Quân Khuynh Vũ, nhìn về Quân Diệp Hoa cách đó không xa. Đối với Quân Diệp Hoa nàng chỉ có ấn tượng bởi hành động hơi trẻ con của Quân Diệp Hoa ở yên hội, cùng với tính tình thiên chân của hắn khi năn nỉ Quân Khuynh Vũ dẫn nàng ta đi cưỡi ngựa.

Sinh ra trong hoàng thất, có thể có tính tình đơn thuần như vậy thực không dễ. Quân Khuynh Vũ không đành lòng kéo Quân Diệp Hoa tính tình đơn thuần như vậy vào đấu tranh hoàng thất khốc liệt, bởi vậy mới mở miệng.

“Thược dược tuy rằng cùng loại với mẫu đơn, song không phải mẫu đơn. Ý tứ của phụ hoàng không phải là khi chúng ta không thể làm cho đệ ấy trở thành Cẩm quốc hoàng đế, mà là làm Quân Diệp Hoa trở thành người phụ giúp chúng ta.” Quân Khuynh Vũ dường như không để ý Thủy Lan Hinh không trả lời, tự bản thân nói.

Thủy Lan Hinh nghe Quân Khuynh Vũ nói vậy, ánh mắt lóe lên, sắc mặt cũng hơi đổi, trầm mặc một lát mới lạnh lùng nói, “Ngươi làm sao biết được phụ hoàng ngươi có ý tứ gì? Dựa vào cái gì ta phải tin tưởng ngươi?”

“Hôm nay ta đã lựa chọn nói với ngươi, vậy ta cũng không cho ngươi biết. Trước giờ phụ vương đều nhắm vào người thừa kế là ta. Ngươi có biết bạch mẫu đơn có ý gì không?” Quân Khuynh Vũ cười tao nhã, đôi mắt có vài phần sâu không lường được, c