
iệm này của ngươi, nếu ta ở Tây Quyết xảy ra chuyện, ta tuyệt không hối hận. Ta đi Tây Quyết là theo ý mình, không phải vì lợi ích gia tộc, nên mặc kệ hậu quả gì, ta đều sẽ nhận lấy. Ta sẽ toàn lực ứng phó, tranh thủ cho Cẩm quốc thời gian lâu nhất.
Ta đi Tây quyết, chẳng phải vì Cẩm quốc, mà là vì các ngươi. Vì Hoàng Nhi, nữ tử ta yêu cả đời, cũng vì ngươi, huynh đệ tốt nhất của ta.
Nhìn bóng dáng Liễu Tư Triệt đi xa, Quân Khuynh Vũ mỉm cười. Tư Triệt, mặc dù ngươi cố ý xa cách lanh lùng, nhưng ta hiểu, ngươi đã tha thứ cho ta.
Huynh đệ tốt của ta.
Chương 101: Nguy Cơ Chồng Chất
Cẩm quốc năm thứ ba mươi lăm, Quân Vũ Thần băng hà. Tân đế Quân Khuynh Vũ kế vị.
Tây Quyết cùng Lăng quốc lập thành liên minh. Thế cục Cẩm quốc rung chuyển không yên. Tây Quyết cùng Lăng quốc mời đế hậu Cẩm quốc tham dự điển lễ hòa thân, Cẩm đế lấy cớ vừa mới đăng cơ,tình hình trong nước chưa ổn khéo léo từ chối, lệnh cho thừa tướng Liễu Tư Triệt đại biểu Cẩm quốc, đi sứ Tây Quyết.
“Tư Triệt đã đến Tây Quyết .” Quân Khuynh Vũ nhìn thư tình báo trong tay, bên trong con ngươi đen thùi mang theo bí hiểm, từ từ nói.
Lạc Khuynh Hoàng nửa nằm trên nhuyễn tháp, dùng tay che bụng, con ngươi đen thùi nhìn Quân Khuynh Vũ, bên trong chứa đựng một chút lo lắng, hơi nhíu mày, hỏi, “Tình hình ở Tây Quyết như thế nào? Dựa vào quan hệ giữa Vũ Lưu công chúa và Tư Triệt, Tư Triệt đến, sợ là cũng không quá tốt.”
“Vũ Lưu thoạt nhìn dịu dàng mềm mại, kỳ thật tính tình vô cùng bướng bỉnh ngoan cố, nếu không cũng sẽ không một mựcchờ đợi nhiều nămnhư vậy, còn trăm phương ngàn kế phải gả cho Tư Triệt. Tư Triệt quyết tuyệt cự tuyệt nàngnhư thế, trong lòng Vũ Lưu sợ là sẽ oán Tư Triệt. Đây cũng là nguyên nhân ta không muốn để Tư Triệt đi.” Quân Khuynh Vũ nghe được Lạc Khuynh Hoàng nói, trong mắt cũng hiện lên một tia lo lắng.
“Lưu Tô các tùy thời đều sẽ truyền đến tin tức, nếu cótình huống gì bất ngờ, chúng ta cũng có thể lập tức được biết. Hơn nữa, Tây Quyết và Lăng quốc có ý đồ vớigiang sơn Cẩm quốc, cũng sẽ không dễ dàng làm hại Tư Triệt, chàng cũng không cần quá lo lắng.” Lạc Khuynh Hoàng nhìnvẻ mặt tự trách cùng dáng vẻ lo lắng của Quân Khuynh Vũ, không khỏi mở miệng khuyên nhủ.
Quân Khuynh Vũ trầm mặc một hồi. Chân chính áy náy cùng tự trách của hắn, Lạc Khuynh Hoàng cũng không biết được. Hắn cũng không thể để cho Lạc Khuynh Hoàng biết được, bởi vì hắn không muốn liên lụy Lạc Khuynh Hoàng cũng áy náy tự trách như hắn. Tuy Liễu Cẩm Tú chết là chuyện không lường trước được, nhưng nếu muốn tính toán rõ ràng, thì cũng là vì hai người bọn họ. Dựa vàotính tình Lạc Khuynh Hoàng, nếu biết được chuyện này, tất trong lòng khôngyên.
“Gần đây Quân Hiền Tề có động tĩnh gì không?” Lạc Khuynh Hoàng thấy Quân Khuynh Vũ trầm mặc không nói, nhíu mày, bên trong con ngươi đen thùi mang theo thâm trầm, chuyển hướng đề tài, hỏi.
Quân Khuynh Vũ cầm tấu chương trong tay, hai má có chút nghiêng đi, cằm giơ lên một độ cong hoàn mỹ, bên trong đen con ngươi như mực toát ra suy tư. Nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng hỏi, bên trong con ngươi của hắn hiện lên một chút thâm sắc, khóe môi gợi lên một chút tươi cười ám trầm.
“Quân Hiền Tề sao? Sợ là còn chưa hết hy vọng.” Khóe môi Quân Khuynh Vũ giương lêntươi cười châm chọc, bên trong con ngươi đen thùi mang theo tinh quang cùng tính kế, tiếp tục nói, “Bất quá hắn luôn nhát gan, vừa trải qua cái chết của Liễu Tâm Huệ, trong lòng hắn mặc dù hận, nhưng cũng không dám có ý đồ gây rối.”
“Quân Hiền Tề tuy rằng không dự mưu, nhưng không đảm bảo Tây Quyết cùng Lăng quốc sẽ không lợi dụng hắn, đến lúc đó chỉ sợ Cẩm quốc sẽ gặp phiền toái.” Lạc Khuynh Hoàng nhíu mi, Quân Hiền Tề đương nhiên không phải đối thủ của Quân Khuynh Vũ, chỉ sợ Tây Quyết cùng Lăng quốc âm thầm nâng đỡ Quân Hiền Tề, chất chứa một thành phần phản loạnnhư vậy, luôn không tốt.
Quân Khuynh Vũ gật gật đầu, bên trong con ngươi đen thùi mang theo một tia thừa nhận. Lạc Khuynh Hoàng nói không sai, nếu giữ lại Quân Hiền Tề, trước sau đều là một tai họa. Nhưng nay hắn vừa mới vừa đăng cơ không lâu, đã giết Liễu Tâm Huệ, phế Thư quý phi, nếu lúc này lại động thủ đối phó Quân Hiền Tề, chỉ sợ Tây Quyết cùng Lăng quốc sẽ lấy chuyện này làm cớ, can thiệp nội chính Cẩm quốc.
Cho nên trước khi tìm được lý do chính đáng, hắn không thể dễ dàng động đến Quân Hiền Tề.
“Quân Hiền Tề tuy rằng nhát gan, nhưng là vì Liễu Tâm Huệ chết, trong lòng hắn nhất định là cực kỳ hận ta, muốn động thủ, cũng không khó. Ta hiện tại cũng đang suy nghĩ một chuyện khác.” Quân Khuynh Vũ trầm ngâm một hồi, từ từ nói.
“Liên quan đến tấu chương vừa rồi?” Lạc Khuynh Hoàng nhíu mày, hỏi.
Nàng xem vẻ mặt Quân Khuynh Vũ xem tấu chương vừa rồi, đã ẩn ẩn cảm thấy bên trong tấu chương hình như viết chuyện bất thường, nếu không thần sắc Quân Khuynh Vũ cũng sẽ không đột nhiên trở nên trầm mặc ngưng trọng .
“Hoàng nhi quả nhiên thông minh.” Quân Khuynh Vũ nhíu mày liếc nhìn Lạc Khuynh Hoàng một cái, đem tấu chương đưa cho Lạc Khuynh Hoàng, tấu chương viết dân du mục phương Bắc quấy nhiễu biên giới Cẩm quốc,