
ãi mệt lắm – Roy cười huề nói
– Tốt nhất là lời anh nói Đừng có nghĩ lệch chỗ khác tui sẽ đánh anh thối tiền luôn á – Nana giơ nắm đấm lên dọa
Rồi bỗng đôi mắt Roy lia trúng ngay chiếc nhẫn đang đeo trên tay Nana .Nụ cười của anh cũng tắt ngắm ..Khuôn mặt Roy bỗng đanh lại. Anh lạnh lùng hỏi:
– Chiếc nhẫn đó là ..nhẫn cưới??
– Phải – Nana ngắm nhìn chiếc nhẫn cười nói trong hạnh phúc – Nhưng có gì ko?? – cô mở to mắt hỏi Roy
– Ko chỉ thấy hiếu kỳ tí thôi – Roy lầm lì nói
– Hôm nay anh ấy bận họp nên tôi đành ăn một mình thôi- Nana tiu nghỉu nói
– Té ra tôi là người thay thế – Roy nói nửa đùa nửa thật
– Ko đâu! Tôi thật sự mời anh mà . Ăn một mình buồn lắm – Nana cười nói thật tình
Ăn xong, Roy lái xe đưa Nana về nhà Được dạo một vòng khắp thành phố Đài Bắc Nhìn cảnh vật lung linh dưới ánh đèn màu làm cho tâm trạng của Nana đỡ đi rất nhiều Bao bực dọc, buồn giận khi bị Danson cho leo cây cũng tan biến mất
– Cám ơn anh nhiều Nhờ có anh mà bữa tối của tôi ko trở nên vô vị .- Nana mỉm cười nói
– Ko có gì đâu! Lần sau nếu bị người ta bỏ rơi thì cứ tìm anh Anh nhất định sẽ xuất hiện – Roy nháy mắt nói
– Tôi nghĩ là ko có lần sau đâu Nhưng dù sao cũng cám ơn hảo ý của anh
Nói rồi, Nana đi vào nhà ..Nhưng trong lòng cô cảm thấy có một chút gì đó ..Một cảm giác khi xưa mà cô đã từng có ..Roy đứng lặng lẽ nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn của Nana khuất xa mà lòng ngổn ngang ..Rồi anh tức tốc phóng xe đến chỗ thằng bạn thân ..
– CHỗ này cần phải bóp vào thêm ba phân nữa – Joe cầm chiếc áo đang được mặc trên người của Owen và nói với người phụ tá
Joe nói xong liền bỏ sang giúp Rannie Ko một lần cô nhìn hay bắt chuyện cùng Owen Thái độ lạ lùng đó của cô làm cho mọi người đều phải chú ý .Nhưng chẳng ai dám hỏi ..
Sau giờ làm việc căng thẳng, ai cũng đi ăn trưa chỉ còn một mình Joe ở lại trong phòng để chỉnh sửa lại bản vẽ thì bị một tiếng nói quen thuộc từ sau vang lên làm giật mình:
– Tại sao em lại lẫn tránh anh
Đôi mắt Joe thoáng ngỡ ngàng . Nhưng rồi, cô vẫn tiếp tục công việc của mình và nói một cách lạnh lùng:
– Anh nghĩ anh là ai mà tôi cần phải tránh mặt Nhưng tôi nhớ là giữa tôi và anh ngoài công việc ra thì chẳng có gì để nói nữa cả
Owen nắm lấy vai Joe rồi xoay người cô lại cho đối diện với anh ..Anh nói một cách khó khăn:
Anh biết năm năm trước là anh có lỗi .
– Đủ rồi Tôi ko muốn nghe bất cứ lời giải thích nào nữa – Joe ngắt ngang bằng giọng sắc lạnh
Owen đứng chết trân trước lời nói của Joe ..Đôi mắt cô nhìn anh ko có lấy một chút cảm xúc Anh thật sự shock trước thái độ dứt khoát của cô ..
– Lời giải thích của anh ..bây giờ đối với tôi chẳng có ý nghĩa gì nữa – Joe nói mà trong lòng đau nhói
– ..
– Năm năm trước, tôi một con ngốc yêu anh để rồi sau đó bị anh bỏ rơi đến cả một lí do cũng ko biết .- Joe cười chua chát nói – Anh có biết lúc đó trong lòng tôi đau cỡ nào ko
– Joe .- Owen bất giác kêu lên
– Tôi nghĩ chắc anh mãi mãi cũng ko bao giờ biết được đâu – cô lắc đầu nói
– Nhưng ít ra em cũng nên nghe anh nói chứ – Owen bước đến định ôm Joe ng đã bị cô hất phăng ra
– Ko cần nữa năm năm trước đã ko nói thì bây giờ anh cũng đừng nói gì cả Hãy xem tôi với anh chưa từng quen nhau Cứ vậy mà làm đi
Joe nói xong định bỏ đi thật nhanh ng đã bị Owen ôm cứng trong lòng Anh nói trong đau đớn:
– Lúc đó, anh bỏ đi chỉ vì muốn chứng minh cho ba em thấy Anh là một người đàn ông thật sự.Một người đàn ông thành đạt và có thể mang hạnh phúc cho em ..Nên anh mới đề nghị chia tay ..
– Vậy sao ? – Joe nhìn trừng anh – vậy thì bây giờ anh đã chứng minh được rồi đó Chẳng những thành công mà còn nổi tiếng nữa, phải ko?? – Joe nhếch miệng cười gằng
– Em tha thư cho anh đi Joe
– Tha thứ ? Anh đã làm gì mà xin tha thứ – Joe cay đắng hỏi
– Anh ..- Owen cứng họng ko nói nên lời
– Nhưng nói gì thì nói Tôi cũng phải cám ơn anh ..Nhờ anh mà tôi đã tìm được người đàn ông thật sự yêu thương tôi ..Và bây giờ tôi đang sống rất hạnh phúc – Joe quẹt nước mắt nói
– Em nói dối ! Thật chất là em còn yêu anh mà , đúng ko
– Yêu anh Xin lỗi nha Tôi ko còn cảm giác gì với anh nữa – Joe nhìn thẳng mặt Owen nói với giọng kiên quyết – Người tôi yêu là Matt Còn anh ?? Phải tôi đã từng yêu anh . Nhưng giờ thì ko
– Nếu ko tại sao em lại khóc – Owen vẫn ko chấp nhận sự thật
– Tôi khóc vì sự ngu ngốc của mình ..Đây có lẽ là lần cuối cùng tôi khóc vì anh đó, Owen – nói xong, Joe tông cửa bước ra ngoài. Nhưng cô cũng để lại một câu làm cho anh chết điếng tại chỗ – Hạnh phúc của tôi sẽ được nhân đôi nêu ko có sự xuất hiện của anh ..
Nói xong, Joe chạy bay ra ngoài ..Có lẽ cô đã ko còn đủ tỉnh táo để nhận ra sự xuất hiện của Matt . Anh đã đến từ lâu và cũng đã nghe hết toàn bộ câu chuyện .ANh đứng lặng ở cửa mãi cho đến khi Joe tông cửa chạy ra Matt đã nhanh chóng lẩn sang một góc khuất gần đó ..
Joe vừa chạy, vừa nhớ lại chuyện cách đây năm năm Nhưng có điều, lần này cô ko còn rơi nước mắt nữa Joe đã nuốt những giọt nước mắt ấy vào lòng ..Cô tự hứa với lòng mình ..Cho dù anh ta có bất cứ lí do gì ng .việc anh t