XtGem Forum catalog
Vệ sĩ và tiểu thư – Cặp đôi oan gia (JeTi)

Vệ sĩ và tiểu thư – Cặp đôi oan gia (JeTi)

Tác giả: Lucif aka Zen củ cải

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326821

Bình chọn: 7.5.00/10/682 lượt.

y một thứ gì đó vô hình, không nhìn thấy được.

Đôi tay ấy cứ siết chặt, thu hẹp dần, cho đến khi không còn khoảng cách.

Và cuối cùng nó đã ôm lấy chính chủ nhân của mình.

Khụy gối xuống đất, Tiffany vòng tay ôm lấy chính mình, cơ thể không ngừng run lên theo từng tiếng nấc nghẹn nào.

Tiffany gào lên trong đau đớn, hi vọng Jessica có thể nghe thấy:

– JESSIE. ĐỪNG BIẾN MẤT. ĐỪNG RỜI XA EM MÀ. ĐỪNG BỎ EM LẠI MỘT MÌNH. ĐỪNG MÀ…

.

.

.

.

.

– ĐỪNG.

Tiffany giật mình tỉnh giấc, vầng trán ướt đẫm mồ hôi.

Thì ra chỉ là mơ, một giấc mơ thật khủng khiếp.

Nhìn về phía phòng cấp cứu, cánh cửa vẫn im lìm, đèn vẫn còn sáng chứng tỏ Jessica vẫn còn đang phẫu thuật.

Những điều Tiffany mơ thấy sẽ không xảy ra đâu.

Sẽ không đâu.

Tiffany cố trấn an mình, nhưng nỗi sợ vẫn còn đó, vẫn đang giày xéo trái tim mềm yếu của cô.

Tiffany kiên nhẫn nhìn chằm chằm về phía phòng cấp cứu, chờ đợi trong lo âu.

.

.

.

.

.

Trong khi đó ở trong phòng cấp cứu, các vị bác sĩ đang cố hết sức tranh đấu, giành giật Jessica ra khỏi tay của tử thần.

.

.

.

.

.

Jessica lang thang, bước đi không định hướng.

Jessica không bước mình đang ở đâu, xung quanh chỉ toàn là màu trắng, không có bóng người.

[LONGFIC'> VỆ SĨ VÀ TIỂU THƯ – CẶP ĐÔI OAN GIA – JETI (CHAP 26) (3)

Chả lẽ Jessica đã chết và đang ở thiên đường?

Cũng phải thôi, hồi nãy bị đập đầu đâu quá mà.

Kìa, cánh cửa thiên đường đang mở rộng chào đón Jessica.

Phía sau cánh cửa đó là một thế giới tươi vui, không có lo âu, muộn phiền.

Đúng vậy, chỉ cần bước qua đó thôi, chỉ cần một bước nữa thôi.

.

.

.

.

.

Tít… Tít…Bíp… Bíp…

– Nhịp tim không ổn định, càng ngày càng thấp.

– Dao.

– Kéo.

– Kiềm.

– Búa.

– 1, 2, 3.

– Làm lại lần nữa.

– 3, 2, 1.

.

.

.

.

.

Bước chân của Jessica đột nhiên dừng lại.

Hình như cô đã quên mất điều gì đó, một điều rất quan trọng.

Và hình như có tiếng ai đó đang gọi tên cô, một tiếng nói quen thuộc.

– JESSIE. ĐỪNG BIẾN MẤT. ĐỪNG RỜI XA EM MÀ. ĐỪNG BỎ EM LẠI MỘT MÌNH. ĐỪNG MÀ…

Phải rồi.

Người con gái Jessica yêu thương nhất đang chờ cô, đang đợi cô về.

Jessica không thể ra đi như thế được, cô phải quay trở lại.

Jessica phải sống, cô không thể bỏ Tiffany một mình được.

.

.

.

.

.

Vị bác sĩ già thở phào nhẹ nhõm, ra lệnh cho y tá:

– Phù. Cuối cùng cũng xong. Đưa cô ấy ra ngoài đi.

Từng phút trôi qua cứ như kéo dài hàng thế kỉ, cuối cùng Jessica cũng được đưa ra ngoài.

Giây phút nhìn thấy Jessica bình an vô sự, sống sót trở ra, Tiffany đã vô cùng sung sướng, mừng rỡ đến mức độ nào.

Tiffany tóm lấy áo của vị bác sĩ lay, rối rít nói lời cảm ơn rồi phóng như bay đến nơi mà Jessica đang nằm.

Giữa một hành lang vắng, có một vị bác sĩ già mắt kính bị lệch, quần áo xộc xệch, đầu tóc rối bù đang nửa cười nửa mếu vì cô gái quá kích động kia.

Tobe continue…

[LONGFIC'> VỆ SĨ VÀ TIỂU THƯ – CẶP ĐÔI OAN GIA – JETI (CHAP 27)

Chap 27

Từ khi Jessica được đưa vào phòng đặc biệt, Tiffany luôn túc trực bên cạnh, chăm sóc cho Jessica từng li từng tí.

Mỗi ngày trôi qua, nhìn thấy Jessica thân thể xanh xao, nằm bất động trên giường, nước mắt của Tiffany lại rơi.

Tiffany nhớ lắm cái con người sống ngày cãi nhau với cô, trêu chọc cô.

Nhớ lắm những hành động cute và cả những lần byun cô nữa.

Ngồi nhìn mãi cái người tóc vàng ấy, Tiffany lại suy nghĩ bâng quơ, nhớ về kỉ niệm ngọt ngào giữa hai người.

Flashback

Một ngày chủ nhật rảnh rỗi hiếm hoi của hai người.

Tiffany đang cố rúc sâu vào lòng của Jessica để tìm kiếm nơi thoải mái nhất mà ngủ.

Nhưng không được nữa rồi, ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua rèm cửa sổ chiếu thẳng vào mặt Tiffany làm phá hỏng giấc mộng đẹp của cô.

Lười biếng, Tiffany uể oải lấy tay che cái miệng đang mở to ngáp.

Nhìn sang người đối diện vẫn còn đang say sưa ngủ, Tiffany bật cười khúc khích.

Không biết Jessica nằm ngủ thấy gì mà miệng cứ chu chu ra thế không biết.

Cái biểu hiện này là giống như những lúc đòi Tiffany hôn đây mà.

Aigoo, hư hỏng quá đi mất.

Ngủ mà cũng nằm mơ đòi hôn người ta mới ghê ấy chứ.

Hôm qua hôn không đã hay sao?

Đáng yêu quá chừng.

Một mình Tiffany nằm tự kỉ.

Lúc thì bụm miệng cười, lúc thì lắc lắc đầu rồi lấy tay che đi khuôn mặt đang đỏ ửng của mình.

Có khi nào Jessica nằm mơ thấy hai người làm chuyện ấy không nhỉ?

Oh no.

Tiffany tự lấy tay gõ gõ đầu mình, càng ngày càng đen tối à.

Không chịu đâu, tất cả đều là do Jessica tiêm nhiễm sự hư hỏng, đầu độc cái đầu trong sáng của cô.

Thấy nằm hoài ở đâu cũng không tốt, Tiffany hôn một cái chóc lên môi của Jessica nhằm đánh thức con sâu ngủ kia.

Một phút trôi qua, không có phản ứng.

Tiffany lấy tóc của mình phe phẩy, chọt vào mũi của Jessica.

Hắt xì.

Gãi gãi mũi.

Ngủ tiếp.

– Jessie à. Dậy đi.

Vẫn ở trạng thái bất động.

– JESSIEEEEEEEEEE.

Tiffany hét vào tai của Jessica vẫn vô ích.

Giận.

Tiffany toan ngồi dậy thì bị một vòng tay giữ lại, kéo cô trở lại vào trong lòng của mình.

Tiffany bĩu môi trách móc:

– Jessie giả vờ phải không? Dậy mau.

Vẫn không mở mắt, Jessica tựa cằm lên trên đỉnh đầu của Tiffany trả