80s toys - Atari. I still have
Vì Anh Thật Ngốc – Because You are Stupid

Vì Anh Thật Ngốc – Because You are Stupid

Tác giả: Sunshine [NaNa]

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323304

Bình chọn: 7.5.00/10/330 lượt.

ệc phạm pháp.

-Em ko tin anh Nhật lại làm vậy.

-Đó là sự thật, em nên tập chấp nhận đi ! Đời còn nhiều chuyện kinh khủng hơn em tưởng đó !

-Giờ em đi làm, gặp anh sau. +_+

“Minh Nhật là người như vậy sao?”. My My bỗng thở dài.

Sáng nay trời có vẻ ấm hơn, sắp Tết rồi còn gì. My My gom toàn bộ đồ đạc, mai cô sẽ về quê ăn Tết, sau đó lên lại Sài Gòn rồi bay cùng đoàn trường sang Úc luôn.

“Mới nhận được kết quả đây sao phải đi rồi T_T. Nhanh quá. Tưởng đạt học bổng vui lắm nhưng giờ lại buồn ghê T_T. Mình sẽ ko được gặp Minh Nhật trong 3 tháng tới sao ??”

“Sao lại nhắc Minh Nhật, không lẽ mình buồn là vì xa Minh Nhật ? Không được, mình không xứng và không bao giờ có thể thay thế được Ngọc Bảo đâu T_T”

Nhưng có điều ra Tết là cô lên Sài Gòn xong đi thẳng ra sân bay luôn thời gian đâu mà chào Minh Nhật nữa. Nghĩ thế My My quyết định sang nhà anh chàng.



Cô ấn chuông. Hôm nay Minh Nhật mặc áo thun Lacoste màu xanh dương, quần carô lửng tới gối. Trông chẳng phông độ tẹo nào nhưng My My lại thấy yêu yêu. Liền cô tự xấu hổ với cái suy nghĩ của mình.

-Hôm nay em được nghỉ mà ?

-Ơ…dạ…em đến chào anh…mai em về quê ạ.

-uh..em đi cùng Việt à ? Hai người là hàng xóm mà !

-Dạ hok….em đi một mình anh, anh Việt còn phải làm, 28 ảnh mới về.

.

.

.

-À, em có mua cho anh ít đồ ,anh mang bỏ vào tủ lạnh Tết mà dùng. Có rau, thịt, cá, nem, chả..đầy đủ đó. Anh nhớ chăm sóc vườn hoa của Ngọc Bảo cẩn thận nha ! Em về quê xong sẽ bay sang Úc luôn, anh cho em nghỉ 3 tháng được ko, mà ko được đuổi việc em đó !

-Em nói gì? – Minh Nhật hơi bất ngờ. – Em nghỉ 3 tháng sao ?

-Em phải sang Úc học 3 tháng mà, anh ko nhớ sao.

-Uh anh biết rồi, thôi em về đi !



“Mình sao thế này ? Sao lại cư xử như thế với My My. Con bé sắp đi rồi đấy ! Tận 3 tháng đấy ! Trong 3 tháng ấy My My sẽ gặp biết bao anh chàng nước ngoài đẹp trai phog độ mà còn học giỏi. Biết đâu sẽ yêu mấy anh chàng đó và sống ở Úc luôn O___O. Mình đã một lần ngu ngốc mà đánh mất Bảo, mình ko thể phạm sai lầm lần 2. Việt mới là người hại mày, sao lại rút giận lên cả My. Suy nghĩ kĩ đi Nhật, mày phải làm sao ? ”

—-

Teddy Coffee,

-Hi bé, hôm nay đến làm khách hả cưng? – anh Hùng phục vụ hỏi nửa trêu cô.

-Dạ hok, em đến làm ạ.

-Mai về rồi sao hôm nay còn làm ? Với giờ này cũng đâu phải ca của em.

-Tại em đi ngang thấy quán đông khách quá nên muốn vô phụ, với ở nhà cũng chẳng làm gì hết anh. Mai về quê rồi thì nhớ mấy anh chị lắm ^^.

-Em ngộ ghê ^_^. Thôi anh làm tiếp nha !

My cười chào anh Hùng nhưng nụ cười gượng gạo và buồn buồn thế nào ấy ! Chắc là do vụ của Minh Nhật. My lụi cụi bưng bê cả buổi chẳng thèm nói chuyện với ai. Phùuu…

Cô quên bén cả giờ giấc cũng chẳng hề thấy mệt tẹo nào… Chắc do mãi nghĩ về Minh Nhật. T__T

“Hai người ở bàn 18 sao trông quen quen ta ???”

My My nhíu mày tò mò…

-Chị ơi, em lỡ tay làm bể ly nước ở bàn 30 trên lầu rồi huhu, chị giúp em bưng cái này lên đó nha ! Em sợ khách mắng quá ! – Nhỏ nhân viên mới rụt rè nhờ My.

-Uh để chị làm cho !

“Hả……. ? Đúng rồi, người đàn ông kia, là cấp dưới của Minh Nhật, gọi Minh Nhật bằng sếp cơ mà ! Còn cô gái kia……mình nhớ ra rồi, là cô gái đi cùng Việt ra khỏi vũ trường. Một bên là người của Minh Nhật, một bên là người của Việt. Sao hai người đó lại đi chung nhỉ ? Chắc là họ yêu nhau, hay bạn bè xã giao gì đó. Có gì lạ đâu mà tò mò.”

My My thôi nghĩ về Tuấn và cô gái kia, họ cũng về rồi, cô nhanh nhảu chạy ra dọn bàn.

“Ơ….cô gái kia để quên chiếc ví rồi”. My My vội chạy theo nhưng chẳng thấy ai, tên lính của Minh Nhật cũng ko mà cô gái kia lại càng ko.

Ví của cô ta to quá, cứ như của mấy ngôi sao Hollywood cầm khi bước trên thảm đỏ.

“Chắc là hàng hiệu mắc lắm đây”.

“Hix mong là trong này có giấy tờ của cô ta để mình liên lạc mà trả”.

My My vào thay đồ, 3h chiều rồi sao. Giờ cô mới biết là bụng mình đang đánh trống.

“Ráng tí đi mày. Giờ tao phảo đi trả đồ, người ta tốt bụng thì sẽ hậu tạ tao. Lúc đó tao sẽ khao mày gà ràn KFC , chịu chưa”

“Xem nào…

CMND: Kim Hoài Anh…

Nguyên quán:….

Coi còn giấy tờ nào khác có sđt hay địa chỉ nhà ko… Gì đây ta ? Ảnh à ? Minh hok trộm cắp, coi mấy tấm hình chắc hok sao hihi…”

-Hả??????

……… Phần V : Sự thật.

21.

“Kính…cong…kính…cong…”

My My ấn chuông liên hồi. Một cô giúp việc hơi đứng tuổi chạy ra mở cổng.

-Dạ con chào cô. Hôm nay cuối tuần, có ông tổng giám đốc ở nhà ko cô ?

-Con là ai ? Tìm ông chủ có việc gì ? Nhà này ai ko phận sự là bị đuổi đi liền đó !

-Dạ vậy cô báo gấp với ông chủ cô là con có chuyện về công ty “Nhật Bảo” và “ASPACE”. Con có thể đứng đây đợi được ạ.



-Dạ cháu chào ông tổng giám đốc! – My My lễ phép.

-Cháu tìm ta có gì để nói ? Mà trông cháu, hình như quen quen.

-Dạ hôm trước cháu có đến dự tiệc nhà ông tổng giám đốc cùng Việt. Việt bên “ASPACE” ạ.

-Vậy ra là bạn gái của cậu Việt. Cháu có chuyện gì cần gặp ta ?

-Cháu ko phải là bạn gái Việt, chú hiểu lầm rồi ạ. Bộ sưu tập nội thất văn phòng ấy là thật sự của “Nhật Bảo” thưa chú.

-…

-Hôm nay cháu nhặt được cái ví này, đây là hình trong ví, nó chụp b