XtGem Forum catalog
Vị Đắng Ngọt Ngào

Vị Đắng Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322610

Bình chọn: 9.00/10/261 lượt.

ó lẽ em phải đi thật rồi,vụ việc lần này đã làm em không thể ở lại nơi này được nữa. Mà nếu em đi chị phải chăm sóc bản thân đấy nhé!

-Cậu đi đâu?

Khuôn mặt của Hàn Quân nhanh chóng vụt sáng trở lại như chưa có chuyện gì.

-Đi tới nơi mà em thuộc về,nơi em cần tới. Cậu hướng đôi mắt mình ra phía xa xăm ngoài cửa sổ.

-Là K.E.S.T bắt cậu đi phải không?

-Không! Nếu như em đã không làm gì anh ta thì thôi! Sao anh ta có thể làm gì em! Hàn Quân nói xong nhìn Linh Linh cười thật tươi rồi quay đi.

-Chị phải nhớ uống sữa, ăn bánh rồi mới được uống thuốc đấy! Mai,em sẽ chở chị đi học.



Tại biệt thự nhà Mỹ Đan…10h Đêm…

-Em đã sớm biết Linh Linh ở đây rồi phải không? K.E.S.T ngồi trên ghế sofa,hướng đôi mắt lạnh như tiền về phía Mỹ Đan.

-À! …Ừm!…Mỹ Đan lúng túng,cô lảng tránh nhìn đi nơi khác.-HÌnh như lúc nãy anh chưa ăn cơm,để em bảo người nấu cho anh ăn nhé?

-Có đúng không? Giọng anh lớn hơn,Mỹ Đan phút chốc giật mình.-Tại sao lại không cho anh biết?

-Dạ…Em…Em biết nhưng…em nghĩ cô ấy cần có thời gian để suy nghĩ lại mọi chuyện.

-Suy nghĩ ư?

Không gian,thời gian như im ắng hẳn đi…

Tại sao Linh Linh không quay về bên anh?

Đã lâu lắm rồi anh mới được nhìn thấy bóng hình đó…nghe thấy giọng nói đó…

Kí ức ùa về nguyên vẹn…càng vẹn nghuyên càng khiến người ta đau khổ….

Trái tim băng giá bỗng chốc tan chảy….

-Không phải như anh nghĩ đâu…Linh Linh vẫn còn rất quan tâm tới anh,cô ấy rời xa anh là do…

K.E.S.T ngẩng đầu lên chờ đợi….

-Là do ta đấy…LÃo già này đã cầu xin Linh Linh rời xa cháu….Ông Trần từ cửa bước vào.-Ta xin lỗi…Ta…LÚc đó…Ta…

-ông im đi! K.E.S.T hét lên,nắm lấy cổ áo ông Trần,gằn mạnh từng tiếng.-Đừng bao giờ xía vào chuyện của tôi,ông hiểu chưa?

-Anh! Thả ba em ra…Mỹ Đan hoảng hốt.

K.E.S.T vớ lấy chiếc áo choàng trên ghế rồi quay xe đi hút vào màn đêm.

-Alo! Linh Linh hả! Tớ Mỹ Đan đây! Có lẽ K.E.S.T đang tới phòng trọ cậu đấy,anh ấy đã cho người tìm ra địa chỉ nó rồi…



Dập điện thoại,Linh Linh sợ hãi quay mình lại,bóng của cô hằn lên vách bức tường..nhỏ bé…đáng thương…

-Gì thế? Chị Hiểu Minh,trông chị không được tốt lắm! Em mới kiếm ra cuốn truyện hay lắm,để em đọc cho chị nghe nhé!

-Không …không! Giờ thì không được! Tôi phải đi ra ngoài! Cậu ở đó một lát nhé! Nói rồi Linh Linh đi về phía cửa,chỉ còn nghe thấy tiếng bước chân của cô trên cầu thang.

-Tại sao…Hôm nay là ngày cuối cùng mà chị lại đi gặp hắn ta…

Và cơn gió lạnh ùa tới…

Chuyện giữa cô và K.E.S.T nhất định không được để ai ở nơi này biết…Tất cả thế là quá đủ…

…K.Í.T…

Chiếc xe phanh gấp…Nổi bật màu lên trong ánh đèn đường…Một chiếc xe mà hầu như ai cũng mơ ước là sẽ có…

Chàng trai ở trong xe bước ra ôm chầm lấy cô gái…ội vàng như sợ cô gái sẽ vụt mất…Sợ cô sẽ lại lần nữa gạt tay anh ra…

Linh Linh run rẩy từng ngón tay…khẽ khàng tựa đầu mình lên vai anh…

Tái tim mách bảo cô phải làm thế…

-Anh xin lỗi…Anh đã biết hết rồi,tất cả mọi chuyện là do…Em vẫn còn yêu anh đúng không?

Im lặng…

-Là do ông ta…

Nước mắt lại lần nữa lăn dài…Thấm vào vai anh…Lành lạnh…Nhưng lại làm anh thổn thức…

K.E.S.T đặt hai bàn tay của mình vuốt những lọn tóc cô qua một bên…

Nụ hôn chạy dài theo những giọt nước mắt…

Tất cả đắng cay sẽ chôn dấu cùng nụ hôn ngọt ngào này…

Hơi ấm từ môi anh…ấm áp…

-Em sẽ trở về…Đúng không? Tất cả sẽ về lại vị trí cũ…Anh thì thầm vào tai cô…

Đến lúc này cô mới giật mình…Cô đẩy nhanh anh ra…

-Không…Em không…

Bờ môi anh đã không để cô nói hết câu…Có vẻ như anh vội vàng như sợ cô gái sẽ vụt mất…Sợ cô sẽ lại lần nữa gạt tay anh ra…

Hơn là cái vẻ tham lam như người trên tầng gác đang suy nghĩ…

-Hóa ra anh chỉ được thế thôi sao hả…K.E.S.T!Em sẽ yêu chị hơn tất cả bọn chúng nó…



-Hãy cho em thời gian,được không?

-Thời gian…Để em quên hết mọi chuyện…không bao giờ…Em hãy quay đi nếu em cảm thấy tất cả quá mong manh…Quá giản đơn để có thể vứt bỏ…Và anh…K.E.S.T quay người đi nơi khác.-Sẽ xem như em chưa từng xuất hiện trong cuộc sống này…Tay anh gạt nước mắt trên mặt cô rồi khẽ cười…nụ cười nhạt nhẽo vô cùng.

-Cô ấy tất nhiên là phải đi rồi,phải không chị Hiểu Minh! Thái Hàn Quân đứng bên vệ đường từ lúc nào.-Hãy về thôi! Bà chủ đang tìm chị đấy,Chị biết tính bà chủ chúng ta mà,rất dễ nổi nóng…

Nghe thấy Hàn Quân nhắc nhở,Linh Linh cúi đầu định đi vào nhưng K.E.S.T đã kéo tay cô lại.

Ánh mắt anh như nói lên sự đau khổ tột cùng…

Đi…và sẽ không bao giờ trở lại…

-Hãy cho em thời gian…Em cần nó…Xin anh…

Hàn Quân nhìn theo bóng cô rồi cũng bước vội theo…

Chỉ còn lại mình anh….lần nào cũng thế…cô luôn có đủ nghị lực để bỏ anh lại một mình…

-Sao mắt chị sưng thế? A! Em biết rồi,đêm qua chị khóc vì sợ em đi chị sẽ nhớ em chứ gì? Tội nnghieepj chị quá!

-Sao cậu không hỏi tôi và K.E.S.T có quan hệ gì?

-Vì em đã biết… Mà thôi,gần tới trường rồi…Nhớ đấy…Đùng khóc vì nhớ em…



Toàn trường có hiệu lệnh tập trung…

7h sáng…

Những học sinh xếp hàng ngay ngắn,ai cũng không hiểu hôm nay vì sao lại nghiêm túc như vậy? Một không khí nặng nề đang đè lên nơi đây,có một chút gì đó linh cảm không lành…

Phía c