Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình

Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326753

Bình chọn: 7.5.00/10/675 lượt.

o lựa chọn của mình, tuy anh không phải thực yêu Hướng Thanh Lam, nhưng cô cũng là một người vợ tốt. Có lẽ nếu anh không gặp được Cung Như Tuyết, bọn họ sẽ vẫn sống hòa thuận với nhau như vậy, dù sao anh cũng cần một người vợ, cần một gia đình.

Chương 37: Anh sẽ không hối hận

Hối hận, anh chưa từng nghĩ tới, Tô Triết Thác này chưa bao giờ phải hối hận, bởi vì anh vẫn chưa từng làm những chuyện để bản thân phải tiếc nuối. Nhưng là, hình như bây giờ anh đã có một ít, chỉ là vẫn cố chấp không muốn đi thừa nhận.

CHươNG 36-40: NỗI LòNG TRốNG VắNG (2)

“Không hề.” Giọng nói của anh cực kì trầm thấp, nhưng Cung Như Tuyết vẫn có thể nghe ra được áp lực ở trong đó, điều này chưa từng xảy ra, ít nhất là chưa từng xảy ra trước mặt cô. Thời gian bọn họ ở cùng nhau mới được mấy tháng ngắn ngủn, đương nhiên không so được với hai năm của Hướng Thanh Lam, nhưng cô tin có một ngày anh sẽ hoàn toàn trở thành của cô. Ở thương trường Tô Triết Thác là một người vô tình lãnh khốc, trong cuộc sống, anh cũng là một người nam nhân cực kì cẩn thận, không bao giờ thích tỏ rõ ôn nhu.

Anh không phải là một người chăng hoa. Sau khi kết hôn rất ít khi tiếp xúc với các cô gái bên ngoài, tin đồn xấu cũng cực kì ít, ngoại trừ một người vợ không mấy ai biết ở nhà ra thì bên người anh không còn cô gái nào khác.

Nhưng đây cũng chỉ là trước khi Cung Như Tuyết xuất hiện.

Nếu thật sự anh phải cảm thấy hổ thẹn với người nào, thì đó nhất định chính là vợ cũ của anh, Hướng Thanh Lam. Anh thừa nhận mình là một người đàn ông ích kỷ, có vợ, cũng muốn có người tình, nhưng thực sự anh vẫn không hiểu vì sao lúc cô trông thấy sự tình kia, anh lại nhất định phải đưa ra yêu cầu ly hôn.

Thực ra đơn ly hôn anh đã chuẩn bị sẵn từ lâu, nhưng mỗi khi nhìn đến khuôn mặt dịu dàng, giọng nói ôn nhu gọi anh là ‘chồng’ của Hướng Thanh Lam thì anh lại không thể nhẫn tâm được. Anh có thể tàn nhẫn với bất luận kẻ nào trừ hai người, một là vợ anh, hai là người anh yêu nhất.

Nhưng đến khi phải đứng giữa tình yêu và trách nhiệm, cuối cùng anh vẫn chọn tình yêu. Chẳng qua, mọi việc có chút không giống như anh tưởng tượng, anh vẫn cảm thấy hổ thẹn với cô gái ấy…

Thì ra anh cũng không hề muốn cô biết được tất cả, thì ra, cảnh tượng thân mật giữa cô và nam nhân kia lại chói mắt đến thế, làm cho anh cảm thấy lòng mình như bị đè nặng, phá lệ khó chịu, thậm chí, còn nhói đau.

Nhưng anh biết, thế giới của anh đã không có Hướng Thanh Lam, mà anh cũng không muốn mất đi Cung Như Tuyết.

“Thác, em yêu anh.” Nghe được anh đáp lại, Cung Như Tuyết nở nụ cười, trong lòng lại cảm thấy hơi đau nhức, bởi vì anh vẫn đang do dự, do dự đến rõ ràng. Cô đột nhiên ôm chặt Tô Triết Thác, chủ động hôn môi anh. ‘Quan hệ’ của bọn họ vẫn luôn tốt đẹp, cũng cực kì kịch liệt, nam nhân này thật sự là một người quá tuyệt vời, nhất là tinh lực của anh, luôn dùng không hết, làm cho cô cảm thấy thật sự vui vẻ cùng thỏa mãn.

Tô Triết Thác hơi hơi nhíu mi, để tùy ý cô gái hôn môi, không lâu sau anh bắt đầu chuyển từ bị động thành chủ động, động tác cũng từ từ kịch liệt lên. Loại cảm giác này là thứ Hướng Thanh Lam không thể cho anh, quan hệ giữa cô và anh luôn đạm mạc như nước, ngay cả việc ‘thân mật’ cũng sẽ không quá mức kịch liệt. Nhưng Cung Như Tuyết thì khác, cô có thể nhận tất cả tinh lực của anh, loại phối hợp này khiến anh vô cùng thỏa mãn.

Hai người bắt đầu điên cuồng lôi kéo quần áo của nhau, tạm thời quên đi tất cả, gắt gao dây dưa.

Chiếc giường lớn xa hoa lúc này đã bị hai khối thân thể làm cho xộc xệch, căn phòng dường như cũng không còn hơi thở của người nào đó, có lẽ, không lâu sau sẽ hoàn toàn biến mất.

Dưới sàn, là quần áo vương vãi.

Trên giường, là hai người phập phồng thân ảnh, đang tiến hành động tác nguyên thủy nhất của nhân loại. Bọn họ giống như là dã thú, kịch liệt cướp lấy hoan dụ trên thân thể đối phương.

CHươNG 36-40: NỗI LòNG TRốNG VắNG (3)

Trong phòng, có tiếng thở dốc kịch liệt của nam nhân cùng cô gái, mà ngoài cửa sổ, chỉ còn là một mảnh im lặng hư không.

Chương 38: Nỗi lòng trống vắng

Kịch liệt tình tự đi qua, nam nhân ngồi ở trên giường, trong lòng ôm cô gái.

Anh châm một điếu thuốc, mở hai mắt, quả thật thân thể anh là thỏa mãn, nhưng không hiểu sao trong lòng lại bắt đầu thấy hư không. Cúi đầu, anh nhìn cô gái trong lòng đang nhắm nghiền hai mắt, cô đã bị anh ép buộc đến không còn sức lực, nếu là trước kia hẳn anh sẽ kiêu ngạo vì năng lực của chính mình, nhưng hiện tại thậm chí anh còn chẳng thèm quan tâm.

Hình như, có thứ gì đó đang dần thay đổi.

Nhìn cô như vậy, vì sao lòng anh lại bắt đầu cảm thấy trống vắng.

Hơi nhếch môi, anh đưa mắt nhìn toàn bộ căn phòng. Màu sắc nhẹ nhàng trước kia đã bị thay toàn bộ thành màu đậm, bắt mắt cực kì, nhưng lại làm đau mắt anh. Tất cả đã không còn thanh lịch như trước, anh rốt cuộc không tìm thấy kí ức của ngày xưa.

Ngày xưa căn phòng này trông như thế nào? Đã bao lâu rồi anh không nhìn thấy nó? Hiện tại nhìn màu sắc xa lạ này, thậm chí anh còn có chút hoài nghi bản thân là thật sự thích như vậy.

Trong mơ h


Polaroid