
chị bị cây đinh đâm trúng_nó dơ tay cho sun coi
_her her…chết hố nặng
_hố gì_lúc này hắn mới tỉnh hỏi
_à thì em tưởng..tưởng_sun cười gian
_tưởng gì??? a thì ra em tưởng chị và…_nó chỉ tay về phía hắn
Nó và hắn nhìn nhau chợt hiểu rồi đỏ mặt,sun thấy thế thích lắm,nó gí sun “bụp” tơi bơi.
Reng Reng Reng
Mọi hoạt động trong phòng dừng lại khi nghe tiếng chuông cửa,1 cảm giác bất an dâng lên cuồn cuộn trong người nó.Không hiểu sao nó không muốn hắn xuống mở cửa.Nhưng kết quả là nó ,sun và hắn cùng mở cửa.Cửa nhà hắn là 1 lớp chắn = sắt nên không thể thấy mặt được phải để cửa chạy lên từ từ.Hắn nhìn chăm chăm người sắp hiện diện trước mặt hắn,1 cảm giác quen thuộc len lỏi qua từng trí nhớ,1 cơn đau ập đến trong tim hắn.1 cảm giác hụt hẩng,và bồn chồn trong tim nó.Đến khi cành cửa chạy lên hết,chỉ nghe được tiếng:
_Hạ Lan
Chap 22 Người Thừa
_Hạ Lan_1 tiếng thốt lên không phải của sun càng không phải của hắn mà là của nó.
Hắn và Sun quá đổi ngạc nhiên nên bất động trơ trơ nhìn con người trước mắt mình.Chưa gì Hạ Lan đã nhảy thẳng vào lòng hắn
_anh vương ơi em nhớ anh lắm_hl lại sử dụng nước mắt
_ơ…hl em…em còn sống_thật sự hắn rất bất ngờ và xen tí e ngại khi trước mặt nó
_đúng! em còn sống_cô ta ôm thật chặt hắn như muốn chứng minh tình cảm khi xưa
Thật sự bây giờ hắn rất rối,cảm xúc lẫn lộn như 1 tơ vò trong lòng hắn,cứ như vậy hắn đứng chết trân tại chỗ mặc cho hl ôm mình còn nó thì nó cảm thấy hắn vẫn còn 1 chút gì đó là thương hl,nghĩ mình ở đây như người thừa nên nó lên tiếng:
_ah…ah em lên lầu….anh cứ tiếp Hl nhé_nó nói rồi chạy thật nhanh lên lầu,hắn biết chứ hắn biết trong lòng nó bây giờ không muốn nhìn hắn thế này nhưng biết làm sao được.Sun nhìn người con gái đang ôm anh 2 mình,thật sự sun thấy chẵng giống tính cách hl khi xưa tí nào,hl khi xưa luôn e ngại mỗi khi hắn nắm tay nhưng bây giờ tùy tiện ôm hắn như thế này!Thở dài sun bỏ lên phòng ngủ.
_ờ…em vào nhà…_hắn kéo tay hl vào trong
************phòng nó*************
Mày sao vậy nhi? mày phải tin tưởng anh chứ sao mày nghi ngờ anh như thế,dù thế nào anh cũng lun bên mày mà.Tâm trí mày không cho phép mày ghen tuông bậy bạ.Đúng vậy mày phải ráng nhẫn nhịn và đặt lòng tin ở nơi anh.
Nó nằm suy nghỉ,đầu óc nó có 1 mối lo sợ không tên,khi nảy nó thấy lóe lên trong mắt hl có gì đó là thách thức?tự trấn an bản thân nên quên đi những gì không cần nhớ.Nó quyết định không trốn tránh mà sẽ xuống dưới đối mặt với hl.
***********phòng khách************
_anh! em ấy là vợ anh à_hl đang ngồi đối diện với hắn
_ừ
_bao giờ anh mới kết hôn_giọng hl thoáng buồn
_ừ gần 2 năm nữa
_anh à giá như em đừng mất tích thì giờ anh và em có lẽ đang ở bên nhau đúng không?_1 giọt rồi 2 giọt nước mắt lăn dài trên mi của cô gái 2 mặt
_hl đừng khóc_hắn bối rối thấy cảnh hl khóc
Từ từ hl ngã thẳng đầu qua vai hắn,hắn cũng chẵng biết làm gì ngoài vỗ vỗ nhẹ lưng của hl như lời an ủi.
_hai..hai người_1 tiếng nói rất nghẹn ngào xen lẫn gì đó là thất vọng vang lên
_ơ….Thư_hắn nhìn nó với ánh mắt như muốn nói lời giải thích
Phải nói bây giờ người nó như có luồn điện mấy trăm vôn chạy qua người,điều nó lo sợ sắp thành sự thật sao? nó chưa từng thấy mình bị thừa ra như vậy! nhìn hắn ôm ấp người con gái trước mặt mà nó cảm thấy quặn đau từng cơn 1.
_à Thư đó hả em?_Hl lúc này mới thấy sự hiện diện của nó
_va…vâng_nó đứng im như tượng để quan sát và đính chính đâu là sự thật.Cho đến khi nghe Hl kêu
_em yên tâm chị chẵng còn gì với anh Vương đâu chị chỉ muốn ôm anh vương sau gần 2năm xa nhau thôi._Hl cố giải thích nhưng thật sâu bên trong đây cũng là 1 nước cờ của Hl
Có nên tin hay không?Chị ấy chỉ nói là ôm xả giao vậy mà! đúng vậy mình không nên nghi ngờ chị ấy như thế!_nó thầm nghĩ và cười nhoẻn
_dạ em cũng đâu nghĩ gì đâu chị!_
Phù,hắn thầm cảm ơn cho Hl nếu Hl không giải thích thì hắn cũng chẵng biết nói sao!.
_à thôi em có việc phải về,chào em và anh_ả ta nói rồi bỏ đi
Sau khi Hl rời khỏi nhà, hắn mới đi lại chỗ nó,nhìn nó với 1 ánh mắt ngọt ngào hắn nói:
_em này!! chẳng qua anh và Hl chỉ còn quan hệ bạn bè thôi
_em hiểu mà! em thông cảm cho anh! sau này nếu chị ấy qua đây chơi em sẽ nói chuyện với chị ấy nhiều hơn.
_ừ! vợ ngốc đừng ghen tuông mà tội chồng nhé_hắn ôm chầm nó
_ùm! đồ điên_nó nói rồi chạy thẵng lên phòng
Sau khi lên phòng nó mới bình tâm để suy nghĩ tiếp mọi chuyện,thật sự thì nó chỉ an tâm phần nào thôi nhưng nỗi lo sợ cứ khiến nó không thôi nghĩ ngợi về những ngày tháng thiếu hắn sẽ như thế nào!nỗi buồn heo hút tận sau trong tâm trí nó mà chỉ nó mới thấu hiểu mọi thứ,nó không muốn giống như những phim nó đã coi, nhân vật nữ luôn giấu nhân vật nam những nỗi buồn.Nó không muốn thế nó muốn cùng sẽ chia với hắn tất cả nhưng khi đứng trước hắn nó mới cảm thấy là nó không đủ bản lĩnh và tự tin khi làm thế.Suy nghĩ mơn man rồi nó lại chìm vào cơn ngủ mê lạ thường,trong cơn mê nó thấy,Hắn đang ôm nó bỗng Hl xuất hiện,Hl mở rộng vòng tay thế là hắn bỏ nó chạy về phía Hl.Nó khóc nó cố kêu hắn quay lại nhưng 2 người đó cứ nắm tay nhau đi gi