pacman, rainbows, and roller s
Vợ Ngốc Ah ! Em Trốn Được Tôi Sao?

Vợ Ngốc Ah ! Em Trốn Được Tôi Sao?

Tác giả: Mẫu Đơn Tiên Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323413

Bình chọn: 8.00/10/341 lượt.

nói này nghe ngày càng quen , không biết cô đã nghe thấy ở đâu rồi .

Không cần biết ma qủy phương nào , nói cô là ngốc , thì không thể chấp nhận được . Cho dù phải chết cô cũng quyết phải sống chết với hắn đến cùng .

Nghĩ đến đây cô liền ngẩng mặt lên , tư thế chuẩn bị chiến đấu .

Nhưng đập vào mắt cô , rất gần thôi . Mà khuôn mặt đỏ tím vì tức giận của ông chồng , nhưng hình như còn mang theo lo lắng nữa thì phải ?

– Ông xã ! Bế … Bế ! Nói là làm cô liền dang 2 tay về phía anh , nhưng vừa bỏ tay ra , người cô mất thăng bằng , suýt rơi tự do

– QUYẾT MINH! Cẩn thận ! Em muốn chết à ?

– Ối ! May qúa ! Hú hồn! Suýt dập mông , gãy răng .

Hí hí Hello ông xã !

– Ai cho em lên đây ? Lại còn leo thang nguy hiểm thế này ?

– Huhuhu không biết ! Em bị mộng du .

Ông xã ơi cứu em

– Em leo lên đây với anh , sắp đến nơi rồi .

– Huhuhu . Không leo nữa đâu sợ lắm !

– Thế thì em tụt xuống đi



không… Không muốn .

– Thế thì cứ ở đấy mà hóng gió

– Anh… Anh… Oa oa oa… CHỒNG KHÔNG THƯƠNG VỢ , VỢ GẶP NẠN MÀ KHÔNG CỨU .

Huhuhu . Ba mẹ ơi chồng con bắt nạt con . Tôi muốn về nhà , tôi không thèm ở đây với anh nữa . Huhuhu

– Em … Em . ( đóng sầm cửa sổ lại , đi vào trong không thèm nhòm ngó nữa )

– Anh… Anh giám bỏ rơi tôi .

Tên khốn kia ! Anh có ra đây không ?

Huhuhu . Chồng đáng ghét anh đâu rồi?

Huhuhu tôi biết phải làm sao đây ?

Huhuhu chẳng lẽ hôm nay mình phải phơi xác ở đây sao ?

Đáng ghét mà ! Anh dám bỏ mặc tôi . Vậy mà dám bảo yêu thương tôi , bảo vệ tôi . Vậy mà anh thấy tôi chết không thèm cứu .

Tôi ghét anh … Hức hức… Bỏ rơi tôi .

– Tôi sẽ không bỏ rơi em , ngoan nín đi

– Anh đang ở đâu thế? ” nhìn xung quanh tìm kiếm”

– Em nhìn xuống dưới đi .

Khi cô vừa nhìn xuống dưới , thì thấy anh ở dưới chân cái thang , chuẩn bị trèo lên . Anh nhìn cô rồi mỉm cười chấn an cô .

– Ngoan ! Ở yên đấy ! Giữ chặt vào . Anh lên cứu em đây .

Nhìn anh đang leo lên cứu mình , cô cảm thấy vô cùng an toàn , nỗi sợ hãi không hiểu sao đã biến sạch đâu mất . Bây giờ cảm giác hạnh phúc đang vây lấy cô .

Dù sao sắp thoát chết không vui mới lạ .

– Ôm chặt lấy cổ vai anh . Anh sẽ đưa em xuống .

Mít ướt nhé !Mỗi thế thôi mà cũng khóc sưng hết cả mắt lên rồi.

– Vâng

Anh hôn lên tóc cô , rồi lau đi nước mắt .

Vác theo 1 con lợn leo xuống .

Chương 33

Cô bám chặt lấy người anh , thật sự là cô có chút sợ ,2 người cùng trên một cái thang chật hẹp . Lỡ anh nặng qúa làm gãy thanh thì bụng ruột mất .

Lại còn sợ anh một tay ôm cô , lỡ như anh mỏi tay thả cô ra , để cô bay tự do xuống cho nhanh , thì chết cô à .

Càng nghĩ cô càng bám anh chặt hơn , cảm nhận thân thể ấm áp và mùi hương nam tính trên người cô , khiến đầu óc cô bỗng trở lên u mê .

Cô mơ màng chìm đắm bên anh cho đến khi có giọng nói thì thầm , dịu dàng vang nhẹ bên tai

– Em có thể nới lỏng vòng tay một chút không? Em ôm tôi chặt như vậy , tôi sắp ngạt thở đến nơi rồi

– Nhưng… Nhưng

– Ngốc ! Tôi sẽ không bao giờ bỏ em ra đâu !

Mới cả chúng ta tiếp đất an toàn rồi .

– Thật sao ? Hihi! Hú hồn

” Ngẩng đầu nhìn ngó xung quanh , tay hơi nới lỏng nhưng vẫn ôm chặt”

– Mình vào nhà nhé ! Lần sau không được nghe người ta sui dại nữa biết chưa

– Không phải đâu ! Hình như là em mộng du

– À ! Thế à ! Tự biết bắc thang , rồi trèo lên ngắm cảnh nhỉ?

– dõ dàng lúc đầu em có cảm giác có người phía dưới giúp em . Nhưng khi nhìn xuống cầu cứu thì chẳng có ma nào cả ?? Anh thấy lạ không?

– Ừ ừ lạ.

Vào nhà thôi . Em cũng mệt rồi còn gì

– Vâng hihihi . Em cứ nghĩ ông xã bỏ rơi em rồi đó!

– Ngốc!

– Hứ ! NGƯỜI TA KHÔNG NGỐC *chu môi phản đối *

Anh hôn chụt lên môi cô , rồi phá lên cười .

Hai người vừa đi vừa nói , cười đùa.

Cho đến khi anh bế cô qua phòng khách .

Cô liếc mắt nhìn thấy mấy người khi nãy vừa rủ rê cô leo thang , đều xếp hàng ngồi yên trên ghế sopha . Ánh mắt hướng về cô cầu xin mãnh liệt .

Nhìn họ như vậy cái đầu ngốc của cô không ngừng hoạt động .

Suy nghĩ xem vì sao họ lại ở đây ?

Có thể do kiếp trước mấy người kia ăn ở phúc đức hay sao ?

Mà bỗng nhiên trong bộ não ngốc của cô , từ đâu có một dây thần kinh khôn chạy về .

( au : Không biết có khôn thật không nữa)

Khiến cô nhớ ra nguyên nhân vì sao cô phải leo thang , tất cả đều do tên chồng cô gây ra . Bọn họ là vô tội . Cô cần phải cứu anh phòng phong .

Đầu cô hoạt động nhanh đến nỗi … Cô đang cười nói vui vẻ với anh … Quay 180o sang lườm , nguýt , lẩm bẩm chửi.

_ E hèm… Sao mọi người lại ngồi đây , đi làm việc của mình đi

{“nháy mắt” Mọi người yên tâm đi tôi sẽ cứu anh phòng phong . Tôi vừa giải thoát cho mấy người đấy , phải nhớ ơn để còn trả đấy nhé!}

– Mắt em có bệnh à? Mà nháy khiếp thế ? Em chỉ cần nhìn một phát là họ hiểu rồi .

Không cần phải vất vả thế đâu .

– Anh thì biết cái gì mà nói .

Người ngoài đừng có mà xen vào !

– Em!!

– Mấy người còn ngồi đó làm gì ?

Mau đi làm việc đi!

Việc kia cứ giao cho tôi , đảm bảo thành công .

À mà này hìhìhì . Ta biết nếu ta giúp không công mấy người sẽ cảm thấy áy náy . Cho nên chỉ cần trả công cho ta , tiền lương tháng này của m