Duck hunt
Vợ Ơi Học Bài

Vợ Ơi Học Bài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322400

Bình chọn: 8.00/10/240 lượt.

ực.

_“Em làm gì vậy buông anh ra đi!”. Hắn kéo tay cô ta ra.

_“Nếu em nói em còn rất yêu anh thì anh có quay lại với em không?”. Mắt ứa nước một khuôn mặt đáng thương hiện ra trước mắt hắn.

_“Anh đã có vợ rùi. Chúng ta là không thể nào”. Hắn buông cánh đang ôm mình ra quay mặt đi.

Chợt môi bị ai đó bịt chặc. Tuệ ra sức mà ngậm lấy môi hắn 2 tay ôm chặt cơ thể hắn. Lúc này hắn như cứng đờ bất ngờ với hành động đó của cô.

Ở một gốc khuất nào đó một cô gái nhỏ nhắn chứng kiến toàn bộ. Nước mắt lăn dài trên má, cảnh vật trước mắt như mờ đi chỉ toàn là nước và nỗi đau không sao tả được trong lòng.

Nó mong sao người con trai phía trước, người đang cùng hôn nhau với cô gái xinh đẹp kia không phải là chồng nó, nhưng đó lại là sự thật.

Nó không chạy ra la hét làm ầm ỉ, không trách hắn, không đánh hắn. Nó chỉ im lặng bước đi trong bóng tối.

Hắn cố đẩy cô ra, lúc này trên môi cô ta là một nụ cười đắc thắng.

_“Em làm gì thế?”. Hắn lấy tay chùi môi hơi tức giận hỏi.

_“Vì em quá yêu anh”. Cô vòng tay qua ôm hắn thật chặt, còn hắn thì kéo cơ thể nhỏ nhắn đang ôm mình ra khỏi. Quay mặt vào xe phóng chạy không nói một lời.

Còn cô thì _ “Thiên Thiên cảnh vừa rùi đẹp chứ khakha”. Cô ta cười lớn vì sự thành công ban đầu của mình. CHƯƠNG 12: DÙ TIN NHƯNG VẪN ĐAUCô bước từng bước chân nặng nề về nhà. Bước vào cửa không nói không lời bước thẳng lên phòng._“Con bé nó làm sao vậy ông?”. Bà thấy bộ dạng thất thần của nó trong lòng lo lắng._“Tui cũng như bà có biết gì đâu”. Ông quay qua thấy câu hỏi của bà thật vô duyên._“Để tôi lên hỏi nó coi xảy ra chuyện gì”. Bà định lên phòng nó thì Thiên Mẫn ngăn lại._“Nếu nó không muốn nói chuyện với ai thì mẹ đừng làm phiền để nó yên tĩnh đi”.2 người đều đồng tình với ý kiến của anh.Sáng hôm sau hắn đến nó sớm vì nó còn phải đi học.Hắn vào nhà mới biết nó ngủ chưa dậy. Hắn cười cười với cả nhà đi lên phòng nó._“Vợ yêu chồng qua đón đi học nè dậy đi”. Hắn leo lên giường vỗ vào má nó.Nó nhăn mặt. Nghe tiếng của hắn thì nó lại nghĩ đến chuyện đêm qua bắt đầu bực bội._“Để em ngủ BIẾN”. nó nói không khách khí đuổi hắn không thương tiếc._“Thui đừng ngủ nữa trễ học rùi nè dậy dây”. Hắn kéo người nó dậy. Lúc nhìn thẳng mặt nó hắn mới phát hiện mắt nó bị sưng lên vì khóc quá nhiều.Hắn lo lắng hỏi._ “Mắt em bị sao vậy? Em khóc à?”. Hắn đưa tay vuốt vùng mắt sưng._“Ặc khóc á cốc thèm. Chỉ tại đêm qua thức khuya vậy thui”. Nó không muốn trách, không muốn nhắc lại chuyện đó. Nhắc lại là chứng tỏ hắn thật sự có người con gái khác.Thà hắn cứ như thế thì tốt hơn. Nó công nhận nó rất ngốc nhưng có thể đêm qua hắn say rượu tưởng người con gái đó là nó cũng nên. Nhưng vẫn duy nhất một điều nó tin hắn không lừa dối nó.Hắn cười cười véo mũi nó._“Đi đánh răng rửa mặt đi. Vợ như z xấu chết đi được”. Hắn không quên trêu nó.Nó trừng mắt nhìn hắn rùi hung hăng bước vào nhà tắm.Còn hắn thì lắc đầu nhìn theo bóng dáng nó. Nhưng nhanh chóng cái vẻ mặt vui cười đó biến mất thay vào đó là vẻ mặt suy trầm điều gì đó.Nó thay đồ xong theo hắn đến trường cả hai đi vào trạng thái im lặng.Mỗi người có một cái lo lắng khác nhau. Hắn thì lo Gia Tuệ sẽ làm những chuyện như hum qua. Còn nó thì sợ mất hắn.Nhưng nó không thể thua người con gái đó, nó sẽ im lặng giành lại người chồng của nó.…………………Vào lớp học._“Thiên Thiên mắt mày bị làm sao vậy?”. Nhi nhìn nó lo lắng hỏi.Nó cũng nhìn lại Nhi bằng ánh mắt ngơ ngác như không hiểu chuyện gì_ “Sao là sao?”._“Là sưng đó”. Nhi chỉ vào mắt nó._“Cái này á hả. Sáng ăn trúng trái ớt to đùng ngồi khóc một buổi trời nên vậy đó”. Nó trả lởi tỉnh queo._“Thiệt không đó?”. Nhi nghi ngờ hỏi._“Láo mày tao mập thêm một kg nào à”. Nó nhìn Nhi cười cười._“Ờ cũng phải. À mà ai biểu ngu ráng chịu”. Nhi chọc nó._“Chứ tao có than gì đâu, mày khỏi nói câu đó”._“Mày không nhịn tao mày chết à?”. Nhi lườm nó._“Cái đách gì phải nhường. Mày không nói tao trước tao nói mày à”. Nó không khách khí nói._“Ui mới sáng sớm cãi nhau cái quái gì thế?”. Hoài Phong quay xuống nhìn 2 đứa tụi nó cười tươi như hoa hỏi._“NHIỀU CHUYỆN. BIẾN”. cả 2 đứa nó nói một lượt làm anh Phong nhà ta sợ quá chạy luôn._“Tùng…. Tùng”.Cuối cùng cũng vào học 2 đứa nó mới không còn cãi nhau.……………………………Ở một góc sân trường._“Em muốn báo cho anh một tin mừng, hôm nay em sẽ vào trường anh làm giáo viên”. Giọng cô gái vui vẻ bên điện thoại._“Tại sao lại làm giáo viên, em đang định làm gì thế?”. Giọng hắn không được vui._“Em chỉ muốn bên anh thôi”. Cô gái hơi nghẹn ngào._“Anh đã nói rồi chúng ta không thể”. Anh nói nhỏ, có một cái cảm giác bất lực nào đó trong anh._“Em không cần anh đáp lại tình cảm của em, em chỉ muốn mỗi ngày được nhìn thấy anh mà thôi”._“Em……….”._“Thôi em vào trường rùi có gì chúng ta nói sau nhé”. Không đợi hắn trả lời cô ta tắt máy.Anh sẽ sớm quay lại với em thôi. Thiên Thiên à lần này mày không may mắn như lần trước đâu.

Cất điện thoại vào giỏ cô ta tự tin bước vào trường.Còn hắn thì đang bối rối không biết phải làm thế nào.…………………….Trên lớp nó lúc này đang nháo nhào lên vì cô giáo mới quá đẹp.Còn nó thì đang tức giậ