Snack's 1967
Vợ ơi là vợ!

Vợ ơi là vợ!

Tác giả: Lạc Hồng Bảo (Hồng Linh)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329752

Bình chọn: 10.00/10/975 lượt.

n nhìn theo Lạc Trung, cô thầm ước, ước gì có một người dành tình cảm cho mình như anh ấy dành cho cô gái Phi Hàm. Vũ Gia Minh nói đúng, cô ghen tỵ, ghen vì chưa được ai yêu thương như thế, và đương nhiên nếu được chính người chồng yêu thương như thế thì còn gì bằng, nhưng chồng ở đây là ai thì cô chưa xác định được. Lạc Thiên đơn giản là người giữ tạm giùm cô vị trí của một người chồng mà thôi. Và chuyện vun vén cho người khác thật là hay, cô quyết định cùng Gia Minh giúp đỡ “đôi bạn trẻ”.

– Khỉ thật!

– Sao thế?

Lạc Trung vẫn còn chưa biết bắt đầu điệu nhảy với người đẹp thế nào mà Vũ Gia Minh lại không thể giúp, anh đang tìm một bạn nhảy cùng mình để trình diễn từ xa cho Lạc Trung học tập. Mấy cô nàng nhân viên thì quá chi là nhăng nhít, mấy em xinh tươi thì đeo bám ghê quá, còn cô gái Khả Vy này lại là người có chồng. Không lẽ anh lại tự diễn một mình. Nghĩ là làm, anh đưa tay lên không trung, ý chỉ để đôi tay phụ nữ đặt lên đó, rồi sẽ hôn nhẹ lên tay và đặt tay còn lại lên hông.

– Anh làm trò gì đấy? – Khả Vy trố mắt ngạc nhiên, không thể hình dung lại có một con rối mang tên Vũ Gia Minh ở đây. Cô còn chưa hiểu thì làm sao người đứng xa chừng mười mét là Lạc Trung lĩnh hội được. Vì vậy Vũ Gia Minh lại soạn thảo một tin nhắn.

Túi quần của Lạc Trung rung lên một hồi, anh cảm nhận và nhìn xuống, Phi Hàm ý tứ:

– Cho anh một phút để đọc tin nhắn ! – Điều mà Phi Hàm không quá nhàm chán với Lạc Trung là bởi dù anh đã có sự “đỡ đầu” của chuyên gia tán gái Vũ Gia minh nhưng anh vẫn đơ người như khúc gỗ. Cô cười để chữa ngượng cho, thầm nghĩ tên Vũ Gia Minh tâng bốc anh chàng này quá đáng.

– Anh hãy làm theo tôi! – Khả Vy đọc lên lời văn bản mà Vũ Gia Mình vừa nhấn nút gửi, hóa ra là vậy. Cô có chút thắc mắc, Lạc Trung đã từng nhảy rất điêu luyện với Nhược Lam rồi cơ mà, cớ sao lại đực ra như tảng đá, hay vì đứng trước người đẹp làm anh quên hết tất cả, mà Nhược Lam cũng đẹp. Đây chính là sự khác biệt giữa tình cảm bạn bè và nam nữ mà Khả Vy chưa tìm ra câu trả lời.

Vũ Gia Minh độc tấu khiến không ít nhân viên bảo vệ đứng gần đó hỏi han, anh không hé ra một lời. Giúp bạn là giúp đến cùng.

– Anh sai rồi, phải bước chân phải lên trước! – Khả Vy chọc, tại sao anh ta không để mình nhảy cùng nhỉ, hay vì khinh mình không biết nhảy chứ. Xí, ta đây đã từng được đào tạo học cẩn thận rồi nhá, có bảo mình nhảy cùng cũng không cho đâu!

– Ai bảo cô thế ? Phải bước sang ngang như thế này !

– Sai toét ! Nhìn đây ! – Khả Vy đứng song song tập cho anh xem. Đi được vài bước thì quên béng, chỉ tại trong lúc học cô toàn kì kèo thời gian với thầy giáo nên giờ chẳng nhớ.

Lạc Trung bị mắc kẹt, thấy Gia Minh và Khả Vy cứ tranh luận làm anh không biết làm thế nào nữa. Phi Hàm quyết định ngoái lại coi xem quân sư của anh giở trò gì.

– Cô ta quay lại kìa!

Khả Vy nhanh chóng đứng áp mình vào Vũ Gia Minh, hai người hòa vào bản giai điệu trong vô thức. Ăn nhập từng động tác của nhau một cách hòa hợp, bàn tay cô đặt trên tấm lưng anh.

Và đó cũng là lúc phiên bản Lạc Trung bước vào cùng Dương Mẫn.

Chương 42

Ba vị trí đứng, ba đỉnh của một tam giác, Lạc Trung bên Phi Hàm, Khả Vy bên Vũ Gia Minh và Lạc Thiên bên Dương Mẫn, giữa khán phòng lớn, không khó để nhìn thấy nhau nếu thực sự có mối nhân duyên.

Xét về mối quan hệ thân xơ, Lạc Trung chỉ nửa vời đặt lưng chừng đôi tay cứng nhắc trên mạng sườn Phi Hàm. Lạc Thiên dự định ra dáng dân đàn anh trước mặt cô nàng trẻ con, cho phép xúc giác năm ngón tay sỗ sàng trêu đùa Dương Mẫn, tuy không phản ứng dữ dội như vợ mình bởi anh luôn ý thức hành vi, tránh thái quá nhưng đúng là Dương Mẫn tìm mọi cách đứng xa anh một vài bước. Về phần hai người quân sư, dường như họ mang một tấm lòng hảo tâm dư thừa, họ cho rằng cần phải chứng tỏ cho Phi Hàm thấy hai mình không hề có ý giúp đỡ Lạc Trung, đơn thuần họ muốn nhảy cùng nhau.

Vũ Gia Minh hơi nghiêng người để ý động tĩnh từ Phi Hàm, cô nàng rất tinh ý, điều đó càng khiến anh phải thất lễ với người có gia đình hơn. Dù không thích nhưng đứa thổ dân này nhảy cũng không tồi.

– Thế nào rồi ? – Khả Vy ngước lên thăm dò Vũ Gia Minh, người anh luôn mang hơi ấm, nếu là mùa đông chắc chắn sẽ là một nguồn nhiệt năng diệu kì, còn là tiết trời hè, man mác cảm giác an toàn. Cô không có ý rời điệu nhảy.

– Đóng tiếp đi, cẩn thận Phi Hàm biết chúng ta tham mưu cho Lạc Trung thì đại bại !

Đến lúc này thì cặp đôi « Lạc Trung » đã rút gắn khoảng cách giữa hai cạnh bên của tam giác. Người đầu tiên nhìn thấy một đỉnh là Dương Mẫn.

– Anh ơi, hình như người kia là anh Lạc Thiên em trai anh thì phải ?

– Hả ? – Lạc Thiên lúc này sững người, giật mình vì câu nói, Lạc Trung cũng có mặt ở đây ư.

Một Lạc Trung thứ hai nằm trong vòng bán kính 10m của « Lạc Trung ». Thời gian trước đó chừng hai tiếng, Lạc Trung và Lạc Thiên đã tới một cửa hàng thời trang nam giới, trung tâm bao gồm nhiều phong cách trang phục và hai người đã chọn đồ cho người còn lại, ngay khi bước ra cô nhân viên quen thuộc còn nhận lầm. An tâm với điều đó họ đã bỏ sót mộ