
nói: “Em nói cái gì? Anh chọc xì căng đan cho em sao? Còn chưa tin anh?”
Hạ Tuyết nghe vậy, liền ôm cổ của hắn nói: “Nghe nói — Trên thế giới này, mỗi một loại đồ đều có một thời hạn bảo đảm chất lượng! Không biết tình yêu của chúng ta có thể bảo đảm chất lượng được bao lâu?”
Hàn Văn Hạo nghe những lời này, hơi ngửa đầu, suy nghĩ một chút, mới cúi đầu nhìn Hạ Tuyết thật lòng nói: “Lâu như trời, đất!”
“Tới đây!” Hạ Tuyết nghe ấm áp, dùng môi đỏ của mình, hôn môi mỏng khêu gợi của hắn, Hàn Văn Hạo cũng thuận thế hôn lên môi của cô, đầu lưỡi xông nhẹ vào cùng với cô triền miên hôn nhau, trong hơi thở phát ra kích tình cuồng nhiệt, trêu chọc toàn thân Hạ Tuyết nóng lên, hưởng thụ lồng ngực kiên cố của hắn, đè ở trên bộ ngực sữa mềm mại, truyền tới một chút cảm xúc mê người, cô vẫn đón nụ hôn của hắn, hai tay nhẹ nhàng ma sát ở sau lưng hắn, thậm chí đến cuối cùng, hai tay duỗi tới áo sơ mi của hắn, cởi xuống cúc áo thứ nhất trên cổ hắn.
Hàn Văn Hạo đột nhiên cười khẽ, hai mắt hơi chớp một cái, nhẹ nhàng rời đi nụ hôn kia, nắm bàn tay nhỏ bé, chậm rãi cưng chìu nói: “Đã đến giờ, hôm nay anh có một cuộc họp quan trọng —”
Hạ Tuyết chu miệng, đột nhiên lật người một cái, đè trên người Hàn Văn Hạo, lại hôn lên môi mỏng của hắn, muốn cởi áo sơ mi của hắn, Hàn Văn Hạo cười nhỏ, đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của cô, tùy ý để cô cởi từng cúc áo áo sơ mi của mình, lại đưa ra tay dò vào lồng ngực của mình, khẽ vuốt ve, như trêu chọc, dục vọng của hắn chợ bị khiêu khích, hai tay cách lớp áo ngủ mềm mại của cô, khẽ vuốt ve cái mông của cô, cuối cùng nhẹ tay vén lên váy ngủ của cô, dò vào trong váy ngủ tơ tằm khêu gợi, nhẹ xoa da thịt mềm mại trên bắp đùi cô —
“Ưmh———” Hạ Tuyết rất yêu thích hắn vuốt ve, nhẹ thở gấp ra tiếng, Hàn Văn Hạo lập tức xoay người, đè cô lên giường, kéo áo ngủ của cô xuống, khẽ cắn điểm nhỏ màu hồng trên ngực của cô, mút, đầu lưỡi trêu chọc — Hạ Tuyết ngẩng đầu lên, ôm cổ của hắn, hưởng thụ.
Hàn Văn Hạo nhanh chóng cởi bỏ y phục của mình, tách hai chân của cô ra, lập tức áp vào trong thân thể cô, mạnh mẽ tiến vào, rút ra.
“A —” Hạ Tuyết ôm cổ của hắn, để mặc cho hắn tiến thẳng vào, làm cho thân thể của mình lên xuống lắc lư theo nhịp, sáng sớm một vòng tiến thẳng vào, mang đến cho cô cảm giác hưng phấn, cô không nhịn được giơ cao đầu, hôn lên môi mỏng Hàn Văn Hạo, hai người cuồng nhiệt tiến thẳng vào, ngọt ngào ôm hôn, ngay cả chiếc giường, cũng phát ra tiếng mê tình theo nhịp điệu.
Thời gian khá dài, hơi thở hai người càng lúc càng phát ra nặng nề, Hàn Văn Hạo tiến sâu vào càng lúc càng nhanh, Hạ Tuyết nắm chặt ra giường, tách ra hai chân, kêu nhỏ———”Văn Hạo———”
“Hả?” Hàn Văn Hạo nhanh chóng tiến vào, nặng nề thở dốc, đáp lời, lại khó chịu giữa hai chân thần bí hấp dẫn của cô, mạnh mẽ nhanh chóng tiến sâu vào!
Hạ Tuyết không có cách nào nói nữa, chỉ ôm cổ của hắn, trong ánh nắng sớm, từng đợt thở gấp, lắc lư.
Buổi sáng này, hai người ngọt ngào, cuồng nhiệt bắt đầu.
Kích tình đi qua, Hạ Tuyết đến phòng tắm, tắm một cái, mặc áo len màu trắng bó sát người cổ chữ V sâu, quần ống loe màu xanh dương, áo khoác lông chồn, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đứng ở trước bàn trang điểm, cầm một chiếc nhẫn ngọc bích mười mấy Karla, đeo vào trên ngón trỏ tay phải của mình, cô đột nhiên có chút ủy khuất nhìn ngón áp út trống rỗng, trong lòng của cô hơi kêu gọi: tôi thật sự rất muốn gả cho Hàn Văn Hạo a —
Hàn Văn Hạo đã mặc vào âu phục màu đen, từ phía sau ôm Hạ Tuyết, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn ngọc bích trong tay cô, hôn nhẹ chiếc cổ mềm mại của cô, cảm động hỏi: “Thế nào? Không thích chiếc nhẫn này? Để lúc nào, anh và em đi tiệm châu báu lựa chọn chiếc mới nhất?”
Vẻ mặt Hạ Tuyết hơi thất vọng, nhưng vẫn miễn cưỡng mỉm cười nói: “Ừ———”
“Đi thôi———” Hàn Văn Hạo ôm khẽ Hạ Tuyết, hôn lên môi cô, nói: “Không nên để lỡ thời gian, anh còn xử lý một ít chuyện trong nhà —”
“Chuyện gì?” Hạ Tuyết lập tức quay đầu, nhìn Hàn Văn Hạo nói.
Trên mặt Hàn Văn Hạo xẹt qua một chút nụ cười tà mị, nói: “Tối hôm qua — Có người đối với anh thế nào, đương nhiên, anh muốn chăm sóc lại cho hắn thật tốt —”
Chương 597: Đi Ra Ngoài Lăn Lộn, Sớm Muộn Phải Trả Giá
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Hạ Tuyết đột nhiên ngạc nhiên hỏi Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo không trả lời, mỉm cười nói: “Đoạn thời gian trước, không phải trong giới phim ảnh sản xuất một bộ phim hình sự trinh thám “Vô Gian đạo”?”
“A —” Hạ Tuyết nhìn hắn, ngây ngốc đáp lời.
Trên mặt Hàn Văn Hạo xẹt qua một chút đắc ýcó mùi vị giang hồ, chợt nhíu mày nói: “Trong đó có một câu nói rất kinh điển — là gì?”
Hạ Tuyết cau mày nhìn hắn.
Hàn Văn Hạo cũng suy nghĩ một chút, mới nhớ lại, nhịn không được cười lên một tiếng, nói: “Đúng — Câu này — Đi ra ngoài lăn lộn, sớm muộn phải trả giá!”
Phốc! Hạ Tuyết không nhịn được cười lên tiếng, nhìn hắn.
Hàn Văn Hạo ôm lấy Hạ Tuyết, vô cùng thần bí đi ra khỏi cửa phòng, vừa vặn nhìn thấy hai tên đáng ghét Hàn Văn Kiệt và Hàn Văn Vũ, cũng đang nói nói cười cười đi ra, lại nhìn thấy anh cả và Hạ Tuyết làm lành nhanh như vậy, bọn họ sửn