
bầu nói: “Các người muốn làm gì? Chuẩn bị chiến đấu sao?”
“Mẹ của con điên rồi! Cô ấy cho rằng cha sẽ để ý cô ấy và người đàn ông khác ở chung một chỗ! Cố ý nói ra những lời chọc giận cha! Xem như bên cạnh cha không có phụ nữ, cha cũng không chọn loại phụ nữ này!” Hàn Văn Hạo lạnh lùng bỏ lại một câu, cũng đã xoay người rời đi!
Hạ Tuyết nhìn bóng lưng cứng ngắc của hắn, năm ngón tay thon dài, nắm chặt tay vịn, tức giận đến trái tim vặn chặt, đau đớn làm cho cô nghẹt thở, tức giận nói: “Đàn ông xấu xa, hãy đợi đấy!”
Hi Văn có chút đồng tình nhìn mẹ nói: “Mẹ——— Mẹ đấu không thắng cha đâu, thông minh quyết định tất cả!”
Hạ Tuyết tức giận nhìn con gái nói: “Thật sao? Vậy con IQ180, tại sao con không đấu với hắn?”
Hi Văn nhún nhún vai, cũng có chút bất đắc dĩ nói: “Nhưng IQ180 của hắn là người lớn, IQ180 của con là người nhỏ——— Aiz——— Có lúc con suy nghĩ, xuất hiện bọn người xấu, bắt cóc con đi, trên TV không phải chiếu như vậy sao? Chỉ cần bắc cóc con đi, các người sẽ ôm nhau khóc lóc nức nở, như vậy kết cục một nhà đoàn tụ———”
“Phi! Nói lung tung !” Hạ Tuyết tức giận nhìn thân thể nho nhỏ của con gái nói: “Người nào bắt cóc con, người đó bị xui xẻo! !”
Nơi đấu kiếm ! !
Trác Bách Quân mặc đồng phục đấu kiếm màu trắng, cầm gậy golf thật dài, đem hai mặt gương trong suốt, đánh nát văng tung tóe, vừa căm giận đánh, vừa điên cuồng gào lên: “Tại sao? Tại sao kế hoạch lại thất bại? Hàn Văn Hạo — Tôi muốn cả nhà anh đều chết đi! !”
Hắn vừa điên cuồng đánh vào khuôn mặt mình trong gương, vừa điên cuồng gào lên!
Trầm Ngọc Lộ đang đứng một bên lạnh lùng nhìn hắn nói: “Trò chơi giờ mới bắt đầu, anh vì chút chuyện nhỏ này, mà đập vỡ linh hồn của mình ?”
Chương 502: Có người tìm
“A ——” Trác Bách Quân đem cây gậy chơi golf thật dài nện vào kính thủy tinh trước mặt, đánh nát khối thủy tinh cuối cùng, mới xoay người nhìn về phía Trầm Ngọc Lộ rống giận: “Tôi hôm nay nhìn thấy bọn họ tụ chung một chỗ, một nhà hoà thuận vui vẻ, tôi khó có dằn cơn tức giận! Người cả nhà bọn họ cùng hưởng đoàn tụ vui vẻ, có nghĩ tới bao nhiêu oan hồn đang ở nơi đó cắn nuốt bộ mặt giả dối chán ghét của bọn họ hay không! ! Cô nhìn xem đi! ! Cô nhìn xem đi! !”
Trác Bách Quân tháo cái nón sắt trên đầu của mình ra, đi tới trước mặt của Trầm Ngọc Lộ, hai tròng mắt dữ dội nhìn chằm chằm, hiện ra một bóng dáng có chút quen thuộc, vung tay lên, chỉ hình ảnh hôn lễ tráng lệ hôm nay của Hàn gia, hai mắt bạo liệt tia máu đỏ thẫm nói: “Bọn họ —— tất cả hạnh phúc của bọn họ đều là do một mình mẹ tôi hy sinh đổi lấy! ! Bọn họ còn sống, sống dưới ánh mặt trời, hưởng thụ tất cả xa hoa! Mẹ của tôi đang nằm lạnh lẽo trong địa ngục, cơ hội nhìn tôi cũng không có! !”
Trầm Ngọc Lộ thật sâu nhìn hắn, muốn tiến lên!
“Đứng lại!” Trác Bách Quân lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta nói: “Bây giờ cô càng lúc càng muốn tới gần Hàn Văn Hạo, cô không thể để cho hắn ngửi ra mùi khác trên người của cô, nếu không, kế hoạch nhiều năm qua của chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc! Lần này cô và Hạ Tuyết quay phim, sắp bắt đầu rồi! Tôi muốn phụ nữ bên cạnh Hàn Văn Hạo từng người một chết đi! ! Hạ Tuyết, Tần Thư Lôi, tôi đều không thể bỏ qua! Tôi muốn làm cho bọn người Hàn gia, từ từ biến mất cho tôi! Tế vong hồn của mẹ tôi!”
Ánh mắt Trầm Ngọc Lộ lạnh lẽo, nhớ đến bộ phim “Song Thành Ký”, cô ta cười lạnh nói: “Không cần ! ! Tôi tự mình có kế hoạch!”
Trác Bách Quân trừng mắt nhìn cô!
Trầm Ngọc Lộ từng bước từng bước đạp mảnh kiếng bể, nhìn một con chim nhỏ trân quý đậu phía ngoài cửa sổ, sâu kín nói: “Tôi từng bước từng bước đánh bại cô ta! trong nháy mắt, đẩy cô ta xuống lầu, lợi cho cô ta quá rồi! Tôi muốn để cho cô ta nếm trải sự lợi hại Trầm Ngọc Lộ! ! Sáu năm trước tôi không thu thập được cô gái chết tiệt này, sáu năm sau, tôi sẽ không để cho cô ta có cơ hội đứng ở trên đài lĩnh thưởng, nhận bất kỳ tiếng vỗ tay nào! ! Tôi là một ngôi sao, tôi hiểu phải làm thế nào để đạp một ngôi sao!”
Trác Bách Quân lườm cô ta một cái, giữ lại một câu: “Tất cả xem cô rồi, trong khoảng thời gian này không cần tới nữa!” Hắn từng bước từng bước đạp mảnh kiếng bể, đi qua hành lang thật dài, vẻ mặt lạnh lùng, từng bước từng bước đi về phía trước, miểng thủy tinh cũng bị đạp dưới lòng bàn chân của hắn! Hắn một đường đi về phía trước, xoay người đi đến phòng thay quần áo riêng, phịch một tiếng đẩy cửa ra, lập tức trong bóng tối, nhìn thấy Tĩnh Đồng bị dọa sợ giật mình, lập tức đem điện thoại di động giấu phía sau lưng, ánh mắt có chút hoảng sợ nhìn Trác Bách Quân!
Trác Bách Quân lạnh lùng nhìn Tĩnh Đồng, vẫn như thường ngày, mặc áo sơ mi trắng, váy đen, cả người khô héo đến khiến người phát điên, hắn lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, từng bước từng bước đi tới trước mặt cô ——
Tĩnh Đồng bị sợ đến không dám nói tiếng nào, giấu điện thoại di động ở thắt lưng.
Trác Bách Quân đi tới trước mặt cô, hai mắt xẹt qua một tia lạnh lùng, cũng không nói lời nào, đưa cánh tay trắng tinh, xẹt qua sau lưng cô, chính xác bắt được điện thoại di động của cô!
Vẻ mặt Tĩnh Đồ