XtGem Forum catalog
Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328652

Bình chọn: 9.00/10/865 lượt.

g ‘ ông ông ông ’ , không mở mắt tỉnh lại nhưng khóe miệng vui vẻ vểnh lên, cô thật sự quá mệt mỏi, để anh phục vụ đi!

Hồi lâu sau, Thẩm Dật Thần cất máy sấy, mặt cưng chiều nhìn cô có vẻ hơi mỏi mệt, than nhẹ một tiếng, thật mắc cỡ khi anh luôn luôn tự nhận là thanh tâm quả dục, không nghĩ tới trước mặt cô liền không cách nào khống chế, giống như dã thú lòng tham không đáy hung hăng muốn cô.

“Bảo bối, ngủ đi, ngủ đi, ngủ ngon!” Thẩm Dật Thần dịu dàng vuốt vuốt mái tóc, cưng chiều nhỏ giọng bên tai cô rù rì nói.

Hồ Cẩn Huyên như nhận thấy cảm giác, nhẹ nhàng cọ xát bên cạnh anh, khóe miệng nâng lên độ cong đẹp mắt, trầm trầm tiến vào giấc ngủ, bởi vì mới vừa tắm xong, khuôn mặt lớn chừng bàn tay mặt đỏ hồng, trông rất đẹp mắt, lông mi hơi vểnh giống như hai bàn chải nhỏ, cực kỳ mê người.

Thẩm Dật Thần từ từ cúi đầu, cưng chiều hôn nhẹ gương mặt cô, sau đó đắp kín mền, nhẹ giọng đi tới thư phòng.

Trong thư phòng, Thẩm Dật Thần trầm lặng ngồi trước bàn làm việc , ngón tay nhẹ nhàng gõ bàn làm việc, nhìn như không hề có tiết tấu, lại để cho người cảm thấy dị thường dễ nghe.

Ở trước mặt anh có năm người áo đen che mặt, không thấy rõ diện mạo, nhưng xác định đều là phụ nữ, hơn nữa đôi mắt các cô lãnh đạm như nước, nếu như không phải là cố ý nhìn sang, sẽ khiến người ta không cảm thấy sự hiện hữu của các cô .

“Nói đi!” Thẩm Dật Thần lạnh như băng nói, anh giờ phút này đâu còn bộ dạng thâm tình như đối đãi với Hồ Cẩn Huyên, tất cả mọi chuyện của cô anh đều muốn biết, nếu không anh sẽ có cảm giác không an toàn.

Người khác có lẽ không biết ý tứ anh, nhưng làm ám vệ bên cạnh Hồ Cẩn Huyên, họ biết trong lời của anh hàm nghĩa gì, một cô gái áo đen dùng giọng nói không chút tình cảm nói: “Bẩm chủ tử, phu nhân đi dạo vườn hoa, không cẩn thận bắt gặp người khác đang làm tình, vì vậy cô nhanh chóng chạy về, cứ như vậy đụng ngã Nhiếp Phong, sau liền đỡ anh ta . . . . . . Chuyện về sau chủ tử cũng biết rồi.”

Cô chỉ đem tất cả mọi c chi tiết bẩm báo, tuyệt đối không có một tia giấu giếm, cũng không khoa trương.

“Người nào?” Giọng nói Thẩm Dật Thần lạnh như băng có thể chết rét người, nhưng năm cô gái trước mặt tựa như không có tình cảm, nghiêm túc chờ phân phó của anh.

“Gia chủ Trần thị Trần Kiệt.” Cô gái áo đen thản nhiên nói, đôi mắt cô giống như vạn vật thế gian cũng không thể gợi lên hứng thú.

“Giải quyết đi!” Thẩm Dật Thần phân phó, không thể trách mình, muốn trách thì trách Trần Kiệt chết tử tế không muốn lại đi đến hoa viên vụng trộm, còn để bảo bối phát hiện, không biết có nhiễm bẩn đôi mắt cô, khiến cô cảm giác ghê tởm. Trần Kiệt cái tên phá của càng không nên vì mình vụng trộm mà khiến bảo bối gặp phải Nhiếp Phong, còn khiến Nhiếp Phong mơ ước bảo bối, tất cả tất cả đều tại Trần Kiệt đụng phải họng súng, không tìm người tiết hỏa, tức giận trong lòng làm sao phát tiết.

“Dạ!” Tất cả người áo đen nhất trí nói, chỉnh tề giống như là diễn luyện mấy ngàn lần, nhưng tình huống thực tế chỉ có họ rõ ràng.

Một cô gái nho nhỏ sẽ quyết định thế giới này thiếu một con cá hay một con côn trùng, bang người áo đen nhận được lệnh, trong lòng các bắt đầu hoạch định giết người, họ có thể tự hào nói bản lĩnh của mình mặc dù không bằng phu nhân, nhưng so với sát thủ bình thường, tốt hơn nhiều.

“Gọi trưởng lão trong bang nhanh chóng tìm cách xâm nhập vào trang web của phu nhân, các cô về sau đi theo bảo vệ phu nhân, không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt đối không thể ra tay, nhưng nhất định không thể khiến phu nhân bị tổn thương! Nhớ, các cô chỉ có thời gian tối nay.” Thẩm Dật Thần nghiêm túc phân phó, anh giờ phút này giống như là một người chồng tốt quan tâm an toàn của bà xã, đâu còn cảm giác tàn nhẫn.

“Dạ, thuộc hạ cáo lui.” Năm cô gái áo đen lãnh đạm trong mắt không hề gợn sóng nói, sau đó biến mất khỏi thư phòng.

Chủ tử có thể nói như vậy, ý tứ chính là tối nay anh sẽ kéo phu nhân, họ tạm thời không cần ở bên ngoài biệt thự bảo vệ phu nhân, trực tiếp đi làm nhiệm vụ, đây là một chuyện tàn nhẫn, nhưng muốn trách ai đó? Thì phải trách người khác không biết gì đụng vào họng súng rồi, dĩ nhiên trở thành vật hy sinh.

Đợi tất cả người áo đen đi hết, Thẩm Dật Thần mới nhẹ nhàng hướng phòng ngủ đi tới, không biết bảo bối tỉnh chưa, anh không quên không có anh ở bên cạnh, giấc ngủ của cô rất kém, nghĩ đi nghĩ lại, Thẩm Dật Thần bước nhanh hơn.

Thẩm Dật Thần vừa bước vào phòng ngủ, chỉ nghe thấy tiếng hít thở mê người, đèn bàn chiếu xuống trên giường nệm khẽ rung lên, nhìn tình hình bảo bối không bị giựt mình tỉnh lại, Thẩm Dật Thần tràn đầy cảm động đến trước giường, nhẹ nhàng nằm bên cạnh.

Mới vừa nằm xuống, đang chuẩn bị đem thân thể thơm tho ôm vào trong ngực, thân thể thơm tho ấm áp bên cạnh cứ như vậy đột nhiên xoay người, thẳng tắp nhào tới trong ngực anh ngủ, một cái tay như trẻ con khẽ giơ lên, một tay khác ôm chặt hông cường tráng của anh, đầu nho nhỏ vùi sâu vào ngực anh.

Nếu không phải vừa nghe tiếng hít thở đều đều của cô, anh còn tưởng anh đánh thức cô rồi, Thẩm Dật Thần cưng chiều thở dài một cái, sau đó vòng ch