Teya Salat
Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327352

Bình chọn: 7.00/10/735 lượt.

tự làm, anh cũng ghét.

Thẩm Dật Thần bưng cà phê lên chậm rãi uống, đột nhiên, trước mắt giống như xuất hiện bóng dáng Hồ Cẩn Huyên và giọng nói mềm mại của cô ‘ không thể uống cà phê khi bụng rỗng! ’

Anh bất đắc dĩ thả ra cà phê uống được một nửa trong tay, hạnh phúc cười cười, nếu bảo bối của anh không thích anh uống cà phê, vậy anh không uống, để miễn bị cô phát hiện mà đá anh xuống giường, vậy anh sẽ lỗ mất, ôm không tới thân thể ấm áp thơm tho của cô, anh sẽ thao thức.

Xem ra buổi sáng hôm nay anh không cần ăn, thư ký này ngay cả sở thích của anh cũng không hiểu rõ, làm việc như thế nào.

Nhưng điều này cũng không thể trách cô ta hết, anh luôn luôn không thích người khác dò thăm anh, thư ký mặc dù đi theo bên cạnh anh nhiều năm, nhưng cũng không rõ ràng anh yêu thích cái gì, thôi thôi.

Thẩm Dật Thần đứng dậy bắt đầu vùi đầu vào trong công việc, hi vọng sớm kết thúc công việc để có thể trở về nhà gặp bảo bối của anh.

Nửa giờ sau, thư ký Liên Y Na tiến vào phòng làm việc lần nữa.

“Tổng giám đốc, hội nghị sắp bắt đầu.” Liên Y Na cung kính nói, mắt len lén liếc đến bánh ngọt không nhúc nhích nằm ở trên bàn ăn và cà phê đen uống được một nửa, nghi ngờ nhíu mày, tổng giám đốc thế nào nhỉ, cả cà phê đen thích nhất cũng chỉ uống một nửa, còn có bánh ngọt cô tự làm cũng vẫn còn nguyên.

“Ừ, bảo người dẹp mấy thứ đó đi.” Thẩm Dật Thần chỉ chỉ đĩa trên khay trà, sau đó bước nhanh đi tới phòng họp.

“Tổng giám đốc, xin chờ một chút, những bánh ngọt đó, tại sao ngài không ăn?” Liên Y Na dưới tình thế cấp bách, mở miệng gọi lại bước chân của Thẩm Dật Thần, lên tiếng hỏi.

“Thư ký Liên, hình như cô trông nom quá nhiều.” Thẩm Dật Thần không quay đầu lại, lạnh như băng nói, trên thế giới này trừ bảo bối của anh ra, không có người nào có tư cách chất vấn hành động việc làm của anh.

“Nhưng. . . . Nhưng đó là bữa ăn do chính tôi làm.” Liên Y Na uất ức nói, cô cũng không biết hôm nay thế nào, luôn muốn dựa vào gần anh, lấy được sự chú ý của anh.

Nhìn thấy anh không nhìn cô, cô sẽ cảm thấy trong lòng bế tắc; nhìn thấy anh không nhìn bánh ngọt cô tự mình làm, trong lòng cô cảm thấy uất ức; nghe thanh âm lạnh như băng của anh, cô cảm thấy trong lòng rất lạnh, giống như bị thanh âm của anh lây truyền, cô giống như cảm thấy có vật gì đó sắp mất đi.

Không trách được, nguyên lai là bữa ăn sáng cô chuẩn bị, anh đã nói, đầu bếp ở ‘khách sạn Á Toa’ không thể nào không biết khẩu vị của anh, nguyên lai là có người tự chủ trương rồi, hừ. . . . Làm hại anh không thể ăn bữa ăn sáng, chuyện của anh cô có thể làm chủ sao, quả thật chính là vọng tưởng, Thẩm Dật Thần thầm nghĩ ở trong lòng.

“Thư ký Liên, hình như cô đã quên phân phó vừa rồi của tôi, tôi nói gọi ‘ khách sạn Á Toa ’ đưa bữa ăn tới đây, tôi không hy vọng có lần sau nữa.” Thẩm Dật Thần lạnh lùng nói, sau đó bước nhanh biến mất ở trong phòng làm việc, bỏ lại mình Liên Y Na âm thầm thương tâm.

Cô cũng chỉ là muốn cho anh ăn bữa sáng nóng hổi sớm hơn, cô có lỗi gì, lòng riêng lớn nhất chỉ là muốn được anh chú ý.

Hay là bởi vì anh không thích ăn món ngọt, cho nên mới chọc cho anh tức giận, Liên Y Na thu thập xong tâm tình, nói thầm trong lòng, ừ, xem ra là như vậy, tuyệt đối không thể gặp phải một chút chuyện nhỏ liền buông tha, hiện tại chuyện cô phải làm chính là nhanh chóng tham gia hội nghị, nếu không sẽ chọc cho tổng giám đốc không vui, trong chốc lát, Liên Y Na lộ ra mỉm cười tự tin đi ra phòng làm việc.

Chương 28 : An bài

Trên hành lang, nhìn thấy thủ lĩnh thư ký của tổng giám đốc cầm Laptop và một xấp tài liệu trong tay, mỉm cười đi tới, tất cả mọi người đều mỉm cười chào hỏi, đây chính là thủ lĩnh thư ký của tổng giám đốc, ai không muốn lấy lòng cô, hi vọng cô có thể nói vài lời hữu ích trước mặt tổng giám đốc, để cho bọn họ nhanh chóng thăng chức.

Nhìn mọi người đều tỏ vẻ lấy lòng cô, Liên Y Na ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt cao ngạo mà mỉm cười gật đầu, đúng, đây chính là Liền Y Na cô, người phụ nữ có tự tin chiếu lấp lánh, chỉ có cô mới xứng với tổng giám đốc.

Trong phòng họp to lớn, Thẩm Dật Thần ngồi trên ghế cao, dưới tay anh là hai hàng người tuổi tác khác nhau, những người này đều là cán bộ cao cấp của công ty, trong đó có nam có nữ, trẻ có già có.

Chỉ cần có năng lực, dù là thân phận gì, giới tính gì, số tuổi nào cũng có thể tiến vào cao ốc này làm việc, trở thành một thành viên trong ‘ tập đoàn Thần Thoại ’.

Dĩ nhiên còn có một điều kiện quan trọng, đó chính là có thể trôi qua khảo nghiệm của chính tổng giám đốc ‘ tập đoàn Thần Thoại ’ Thẩm Dật Thần, nếu không tất cả đều là uổng công.

Những người có thể ngồi trong phòng hội nghị hôm nay đều là người tự bò lên và được Thẩm Dật Thần công nhận, rất nhiều hạng mục trong công ty không thiếu được bọn họ tham dự.

Thẩm Dật Thần ngồi ở chỗ ngồi của mình, một cái tay đặt ở trên bàn hội nghị gõ gõ, trong phòng họp to an tĩnh chỉ nghe thấy tiếng gõ tựa hồ không có chút quy luật nào của anh, ánh mắt anh liếc về phía nhân viên ngồi ở hai bên, thu hết những vẻ mặt hoảng sợ, bình tĩnh, nóng nảy, mong đợi của