Ring ring
Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Vợ yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327641

Bình chọn: 9.00/10/764 lượt.

hoàn mỹ, gương mặt trơn bóng trắng nõn, lộ ra góc cạnh rõ ràng lạnh lùng, như một tác phẩm nghệ thuật của danh gia điêu khắc, không có một tia không hợp, không giận mà uy, còn có giữa hai lông mày là loại sát khí Đế Vương.

Thân thể anh chỉ mặc quần áo thể thao, vẫn không che giấu được khí chất quý tộc trời sanh. Tóc ngắn xanh đen mang theo một tia cuồng ngạo không kềm chế được.

Tròng mắt như chim ưng thâm thúy làm người ta không thể suy đoán tâm tư, sống mũi thẳng, đôi môi mỏng giờ phút này mím thật chặt, giống như ở ẩn nhẫn cái gì, giọng nói lạnh như băng.

Đàn ông ưu tú như vậy là người của cô? Nam tử trong lòng thầm nghĩ.

“Chồng của cô ấy.” Thẩm Dật Thần lạnh như băng nói, sau đó bá đạo ôm eo nhỏ của cô, trong lòng cảm thán, thế giới này thật nhiều con ruồi, diệt cũng diệt không hết

Chương 40 : Giá thị trường tốt, anh lại quái dị

Chồng của cô! Đây là Thẩm Dật Thần đang nói rõ cho người đàn ông đối diện biết, không cho với đối phương một chút cơ hội.

“Ách —— chồng?” Quả nhiên, nghe được câu này, người đàn ông xác thực hơi sửng sốt một chút, sau đó liền đảo mắt nhìn ngón tay hai người để xác định, nơi đó thật có chiếc nhẫn, chỉ là chiếc nhẫn nhìn qua cũng biết giá trị xa xỉ, hai người có bề ngoài xuất sắc này tuyệt đối không phải là người bình thường.

Hơi tiếc nuối, không ngờ anh thật khó khăn mới gặp được cô gái mình thích, nhưng mới bắt đầu lại đã kết thúc, không có cách nào, anh có mấy nguyên tắc riêng, không thích cưỡng bách người khác, huống chi xem hành động qua lại của họ cũng biết người khác không có cách xen vào rồi.

Hồ Cẩn Huyên nhìn người đàn ông bá đạo ôm eo của cô đắm chìm trong thùng dấm bên cạnh, trong lòng vừa ngọt ngào vừa buồn cười, có phải anh đã lộ rõ sự ghen tức quá hay không, như vậy cũng tốt, bỏ đi kỳ vọng của người đàn ông trước mắt dành cho cô, mặc dù chỉ gặp mấy phút, nhưng cô há lại không biết hảo cảm của người đàn ông trước mắt dành cho cô sao.

“Bá xã, không giới thiệu vị tiên sinh này với anh sao?” Thẩm Dật Thần không biến sắc nhìn biểu tình hơi nhục nhã của đối phương, trong tròng mắt thâm thúy có thần sắc không rõ, anh dán sát miệng vào bên tai cô dịu dàng nói, nhưng thanh âm lại chỉ vừa vặn có thể để cho nam tử đối diện nghe, vẻ mặt có sự mập mờ nói không ra.

Đáng chết, cái tên không ra dáng người này đến gần bảo bối của anh từ lúc nào, bọn họ mới vừa tới nước Pháp hôm qua mà thôi, nhanh vậy đã có con ruồi làm người ta ghét dính tới đây, anh rất xác định thời thời khắc khắc anh đều ở bên cạnh cô, chỉ trừ một lúc vừa rồi.

“Em ũng không biết vị tiên sinh này tên gì, chỉ gặp một lần lúc anh đi mua nước ngày hôm qua.” Hồ Cẩn Huyên nhíu mày nói.

Đôi môi nóng bỏng kia thỉnh thoảng khẽ liếm vành tai khéo léo như bạch ngọc của cô, hơi thở ấm áp có quy luật thổi vào lỗ tai của cô, làm cho cô thật là nhột, nhưng cô lại không thể tránh, nếu không tối nay thùng dấm này nhất định khiến cô không xuống giường được, cô mới đi đến đất nước mỹ lệ lãng mạn này, không muốn ngày ngày đều phải sống trên cái giường trong khách sạn đâu, thật vất vả mới kéo được người bận rộn như anh ra ngoài, đương nhiên phải hưởng thụ cảnh đẹp quanh thân và thức ăn ngon chứ.

“Xin lỗi, tôi quên tự giới thiệu mình, tôi là Âu Dương Thụy.” Âu Dương Thụy nhếch lên mỉm cười khổ sở, xòe bàn tay ra chào hỏi Thẩm Dật Thần một tiếng.

Thẩm Dật Thần chuyển sang Âu Dương Thụy, lúc này mới nghiêm túc nhìn người đàn ông ở trước mắt, không thể không nói người đàn ông ở trước mắt mặc dù không có bề ngoài xuất sắc như mình, nhưng mà khí chất tao nhã và dáng vẻ tích cực của người hiện đại từ trong người anh ta toát ra, có một loại mị lực làm cho người ta khó có thể kháng cự, biết được điều này, trong lòng anh lại có địch ý mãnh liệt.

Khóe miệng nhếch cười, toàn thân Thẩm Dật Thần cũng tản mát ra cao quý ưu nhã không chút thua kém Âu Dương Thụy, thật hợp với mặt mũi hơi hàm súc mà thần bí người phương Đông, con ngươi đen nhánh sâu thẳm giống như nước xoáy không đáy. Đưa tay bắt tay Âu Dương Thụy, dùng tiếng Anh tiêu chuẩn cười trả lời: “Xin chào, tôi tên là Thẩm Dật Thần.”

Bắt tay theo tiêu chuẩn xong, hai người đồng thời buông ra, sự tranh đấu trong không khí đã vang lên đôm đốp đôm đốp.

Thẩm Dật Thần? Không phải là người rất nổi tiếng —— Thẩm Dật Thần đó chứ! Người này cũng là người phương Đông giống vị Thẩm Dật Thần giàu có thế giới kia, hơn nữa cũng có bề ngoài tuấn dật, anh buồn cười lắc đầu một cái, người kia là người giàu thế giới, nào có thời gian tới du lịch, lúc này không chừng đang phát triển vương quốc buôn bán của mình rồi, anh nghĩ quá nhiều.

“Vợ của tôi, Hồ Cẩn Huyên.” Thẩm Dật Thần chỉ chỉ giai nhân trong ngực nói, còn đặc biệt cường điệu từ ‘ vợ ’, không ngoài ý muốn nhìn thấy sự ảm đạm trong mắt đối phương lần nữa.

“Rất hân hạnh được biết hai người.” Người đàn ông cười nói.

Cẩn Huyên, lá ngô đồng rơi trong mưa phùn, ngọc bội phù diêu trong gió nhẹ, cỏ huyên đầu tương nghênh trăng ngắm, giai nhân dựa gối ngủ dưới đèn. Tên của cô thật rất êm tai.

Thẩm Dật Thần gật đầu một cái, ánh mắt chuyển