Insane
Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng

Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng

Tác giả: Nguyên Cảnh Chi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326625

Bình chọn: 7.5.00/10/662 lượt.

i, Thẩm Xuân Linh đến đây!”

“Đến làm gì?”

“Không phải anh là ra chuyện tốt gì sao?”

“Đừng chớ nói nhảm, cậu bé, đây không phải là do tôi làm, tôi là hạng người như vậy sao? Làm sao cũng không đến phiên tôi làm!”

“Đúng đúng, lão đại anh minh! Nhưng mà chị dâu không có ở nhà!” Đường Tuấn vẫn thấy rối về vấn đề này.

“Không có việc gì, lần sau để cho bà ta đưa Cảnh Linh đi cùng!”

“A, này, người ngoài cửa, lão đại bảo bà lần sau đưa Cảnh Linh đi theo!”

Thẩm Xuân Linh nhìn Tư Mộ Thần ngồi trong phòng, trong ánh mắt đều không cam lòng, nhưng bà ta nghĩ đến còn mấy ngày nữa là đến sinh nhật Cảnh Tô, đến lúc đó bà ta đưa Cảnh Linh đến đây, đến lúc đó bà ta giao cổ phần của Cảnh Thái Lam cho Cảnh Tô, cùng ngang quyền thế với cô, lúc đó bà ta không tin Cảnh Tô có thể khiến cho Cảnh Thái Lam đóng cửa.

Lại nói về Cảnh Tô, ngày nào trong phòng cũng đều ăn uống rồi uống ăn, sau đó là sống dưới mắt Tư Mộ Vĩ. Ngay cả ngủ cũng thế. Cảnh Tô cảm giác mình sắp phát điên rồi. Nếu để cô sống như vậy trong một tháng thì cô sẽ chết.

Dung Thiểu Tước gọi điện thoại đến, Cảnh Tô nghĩ hay là tâm sự, cũng không tính là phá hủy thỏa hiệp.

“Tô Tô!”

“Ừ!”

“Anh phải đi!”

“Đi đâu?” Cảnh Tô nghe được tin này có chút ngoài ý muốn, Dung Thiểu Tước muốn đi đâu?

“Canada!” Cảnh Tô, anh muốn đưa em đến nơi em thích một lần, đến lúc đó chỗ em ở cũng đều có dấu vết của anh, như vậy anh sẽ không bị xóa bỏ khỏi cuộc sống của em.

“Vậy chúc anh thuận buồm xuôi gió!” Cảnh Tô há hốc mồm, vậy không biết nói gì, chỉ có một câu chào tạm biệt này.

Cúp điện thoại, trong lòng cô chợt cảm thấy rất trống trãi, thật ra kết hôn với Tư Mộ Thần là việc ngoài ý muốn, cùng yêu nhau với Hàn Tử Dương là có dự tính trước, cùng đính hôn với Dung Thiểu Tước là giao dịch, cô gần như vượt qua vài thứ đặc sắc nhất trong đời trong nháy mắt. Có phải bây giờ cô nên bình thản rồi không?

Thật ra trong cuộc đời cô, trãi qua những ngày tháng hạnh phúc cùng cô chỉ có Tư Mộ Thần, trước kia là anh, tương lai cũng là anh. Nghĩ đến đầy, lồng ngực của cô như được lấp đầy.

Cô ở trong phòng, đột nhiên nghe bên ngoài có âm thanh vang lên, giống như tiếng vật nặng rơi xuống đất.

Cô mở cửa, nhìn thấy Tư Mộ Vĩ té ngã trên mặt đất không ngừng co giật, bây giờ trong nhà không có ai, nhìn bộ dạng của anh ta dường như rất nghiêm trọng, bây giờ cô phải làm sao? Đúng rồi rồi điện thoại, tranh thủ thời gian gọi điện thoại.

“Này!” Tư Mộ Vĩ nghe được âm thanh của cô, phất tay giằng giằng muốn lấy lại điện thoại trong tay Cảnh Tô.

“Không, đừng!”

Cảnh Tô do dự một chút, hay là cúp điện thoại, nhưng nhìn Tô Mộ Vĩ giãy dụa rất lợi hại, anh ta gắt gao cắn chặt môi mình, sau đó trong ánh mắt đều là nỗi thống khổ.

“Tư Mộ Vĩ, anh không sao chứ?” Cảnh Tô đỡ Tư Mộ Vĩ lên, nhưng anh ta rất nặng, cô duỗi tay đến trước miệng anh ta.

Cô sợ Tư Mộ Vĩ cắn trúng đầu lưỡi anh ta, mặc dù người đàn ông này rất đáng giận, anh ta là cho chồng cô ngồi tù, hiện tại ba chồng và mẹ chồng của cô còn trong thời gian cách ly.

“Này này, Tư Mộ Vĩ, anh có khỏe không?” Nhìn người đàn ông cuối cùng cũng tỉnh lại, sau đó cô cũng ngã ngồi dưới đất, mồ hôi lại chảy rồng, lúc này Cảnh Tô định đi băng bó tay mình một chút.

“Đừng đi!” Tư Mộ Vĩ bắt được chân Cảnh Tô, ý thức của người đàn ông vẫn không rõ ràng, nhưng khi bắt lấy chân cô lại không biết đang nói gì, làm cho Cảnh Tô nghe cũng không rõ, không còn cách nào, Cảnh Tô đỡ Tư Mộ Vĩ vào phòng, đặt Tư Mộ Vĩ lên thảm, sau đó lấy chăn đắp lên người anh ta.

Tự cô ra ngoài băng bó, sau đó bắt đầu làm một chút cơm chờ Tư Mộ Vĩ tỉnh lại, dù sao bây Cảnh Thái Lam vẫn còn cần anh ta, chỉ cần trở về Cảnh Thái Lam điều tra nguyên nhân cái chết của ba cô, sau đó tống hai mẹ con kia vào tù cũng được rồi.

Nghĩ như vậy, Cảnh Tô càng có động lực nấu cơm, vì vậy càng làm càng nhiều từng món ăn thơm phức được đặt trên bàn ăn.

Chờ khi Tư Mộ Vĩ tỉnh lại, nghe mùi thơm của thức ăn, nhìn trong phòng bếp thấy bóng dáng đang bận rộn, trong chớp mắt trong lòng anh mềm xuống, nếu đây là người phụ nữ của mình thì thật là tốt.

Anh ta bị ý nghĩ của mình dọa sợ, người phụ nữ của mình, thật quá ngây thơ, nhìn đồng hồ , dường như đúng lúc tới giờ cơm, khó trách anh ta cảm thấy đói bụng.

“Tỉnh rồi!” Thật ra Cảnh Tô đã thấy Tư Mộ Vĩ từ sớm, nhưng vẫn không có phá vỡ sự suy nghĩ của anh ta.

“Cảnh Tô, em không hận tôi sao?”

“Không hận, anh cả!” Cảnh Tô gọi một tiếng anh cả,trong khoảnh khắc đó Tư Mộ Vĩ muốn tất cả tranh đấu bỏ xuống.

Thật ra mình đấu cái gì? Tranh cái gì? Quyền lợi? Tiền tài? Cái gì mà mình không có, thì ra đấu đến phút cuối cũng chỉ là trò cười.

“ Ha ha ha……..” Tư Mộ Vĩ đột nhiên cười to lên, làm cho Cảnh Tô có phần đoán không ra.

“Cảnh Tô, dùng hết cơm, em trở về đi!”

“Vì Sao?”

“Đừng hỏi, đừng để tôi hối hận!” Thật vất vã lắm Tư Mộ Vĩ mới ra quyết định này.

“Tư Mộ Vĩ, thật ra anh rất tốt!” Cảnh Tô vui vẻ rất nhiều, trước khi rời đi vẫn nói câu này.

Anh ta tốt không? Thật ra từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên có người khen anh ta tốt, Cảnh Tô, đây là điểm đặc biệt của em đó sa